Nữ cảnh sát trông mong nhìn tôi, vẻ mặt như một tiểu loli, nói thật lòng thì không chỉ tôi mà hầu như tất nam nhân đều gục ngã trước bộ dáng đáng yêu này.
Tôi nhớ có một bộ phim tên là “nữ nhân làm nũng tốt số nhất”, thật đúng là như vậy, nữ nhân biết làm nũng sẽ càng dễ dàng được nam nhân yêu thương.
Nữ cảnh sát không có làm nũng, nhưng một ánh mắt của nàng còn hơn cả bất cứ lời nói làm nũng nào. Ý tứ trong ánh mắt kia rất rõ ràng, chính là ‘cho ta cùng đi được không’.
Cái này phải kiên quyết cự tuyệt, không thể cứ để mặc kệ như vậy được. Con đê ngàn dặm sụp vì tổ kiến, nếu để nữ cảnh sát quấn lấy tôi như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Hơn nữa vấn đề mấu chốt là bản lĩnh nữ cảnh sát so với tôi cao hơn, vạn nhất nàng đem tôi đánh hôn mê, mạnh mẽ bá vương ngạnh thương cung, tôi đây chẳng phải là khó mà giữ được khí tiết.
Tôi nói: “Cái này thật không tiện. Nhưng mà ta sẽ rất nhanh trở về, ngươi yên tâm đi.” Nói xong tôi liền vội vàng đóng cửa rời đi.
Nữ cảnh sát kéo cửa ra, thò cái đầu nhỏ ra nói: “Vậy ngươi nhất định phải nhanh trở về a, ta chờ ngươi.”
Nói xong còn hì hì cười rồi mới rụt đầu vào.
Tôi thở dài, trong lòng vẫn luôn nhớ đến Cát Ngọc, tôi rất muốn gặp nàng, nhưng sợ nàng nhìn thấy bắt đầu đánh nhau, người tôi yêu nhất, làm sao tôi có thể đánh nàng đây?
Nhưng tôi không đánh nàng, nàng lại đánh tôi đến chết mới thôi, cho nên dù muốn thì vẫn là không nên đi gặp nàng, nhịn một chút đi. Chờ giải quyết xong sự tình lần này rồi đi tìm nàng.
Lúc trở lại trạm tổng, nhìn thấy văn phòng còn sáng đèn, tôi đi qua trực tiếp đẩy cửa ra, vừa vặn nhìn thấy mắt kính gọng vàng ngồi ở bàn làm việc của tôi.
Tôi sửng sốt nói: “Đây…… Sao ngươi lại tới đây?”
Hắn vừa nhìn thấy tôi. Lập tức tháo xuống mắt kính, xoa xoa hai mắt, đứng dậy nói:
“Ai nha, huynh đệ sao đã trở lại rồi? Gần đây sự tình đã thu xếp xong chưa?”
Hai tôi ngồi ở trêи sô pha, tôi ủ rũ nói: “Khó, rất khó.”
Hắn vỗ vỗ bả vai tôi, nhỏ giọng nói:
“Huynh đệ, chuyện ở trạm ngươi cứ việc yên tâm, nơi này không cần ngươi xử lý, ngươi vẫn là giám đốc, hết thảy sự vụ ta sẽ tìm người an bài. Đêm nay ta chính là tới đây tìm ngươi, đang tìm số điện thoại của ngươi đây, kết quả ngươi đã trở lại, đây là ý trời a huynh đệ.”
“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Có câu nói gọi là ‘không có việc thì không lên Tam bảo điện’, còn có câu gọi là ‘vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo’, tôi cảm thấy hai câu này đều hội tụ cả trêи người mắt kính gọng vàng.
Hắn tháo xuống mắt kính, hốc mắt hõm sâu, lại còn mơ hồ thâm đen. Lúc này ôm bả vai tôi, nhẹ giọng nói:
“Huynh đệ, ta muốn cùng ngươi hợp tác làm một mẻ lớn! Ngươi cảm thấy thế nào?”
Làm một mẻ lớn? Ngay cả làm gì cũng chưa nói rõ, còn làm một mẻ lớn……
Trêи người hắn nồng đậm mùi nước hoa Cologne, tôi nhăn mũi lại nói: “Ngươi nói trước ta nghe một chút.”
“Huynh đệ, là thế này, gần đây nội thành không phải xuất hiện mấy kẻ giống ngươi như đúc sao? Ý ta là ngươi đem máu tươi của ngươi cho ta vài giọt, ta để cho Quỷ thúc dịch dung cho ta một chút, cũng hoá trang thành bộ dáng ngươi, trà trộn vào bên trong đám giả mạo, trợ giúp ngươi xử lý bọn họ, thế nào?”
Lời này khiến tôi sửng sốt một lúc lâu nghe không hiểu, dịch dung, trà trộn vào bên trong giả mạo, giúp tôi xử lý giả mạo còn lại, vậy muốn máu tôi để làm gì?
“Không tốt lắm đâu, đám giả mạo này một tên so với một tên càng lợi hại, không thể khinh thường a.” Tôi nhẹ giọng trả lời.
“Không có việc gì, Quỷ thúc cho ta rất nhiều đồ vật bảo mệnh, ngươi cho ta vài giọt máu tươi là được, được không?” Mắt kính gọng vàng xem ra rất bức thiết muốn có được máu tươi của tôi.
Tôi suy nghĩ nói: “Ta suy nghĩ một chút đi, loại chuyện này quá nguy hiểm, đêm nay ta là muốn trở về nhìn xem tình hình.”
Người này rất thông minh, lúc này nói: “Được, không có việc gì, chậm rãi suy nghĩ, ta đi đây, huynh đệ ngươi nghĩ kỹ lập tức điện thoại cho ta a.”
Lúc đi hắn còn vỗ vỗ bả vai tôi, từ trong túi rút ra ba điếu xì gà La Habana đưa cho tôi.
Hắn càng như vậy, tôi càng là không dám cho hắn máu tươi. Tuy rằng tôi không biết máu tươi của tôi đến tột cùng có tác dụng gì, nhưng bên trong còn có nước thuốc tắc kè hoa, nếu để mắt kính gọng vàng học được ẩn thân, đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Dù sao loại người này tâm thuật bất chính.
Bật lửa châm một cây xì gà La Habana, tôi ngồi ở trêи sô pha lẳng lặng hồi tưởng lại sự việc đã qua, suy nghĩ nên làm như thế nào để đối phó với những người này. Vừa lúc Quỷ Vương gọi điện thoại cho tôi.
Mới vừa nghe máy, Quỷ Vương liền nói: “A Bố, ta phái Số 73 tìm được một đoạn thời gian ngươi mất đi rồi.”
“Bao lâu?” Tôi biết tổng cộng tôi bị mất ba ngày, nhưng Quỷ Vương nói là một đoạn.
“Ba giây.” Quỷ Vương nhẹ giọng nói.
Tôi sững sờ nói: “Làm sao ít như vậy?”
Quỷ Vương nói: “Có thể tìm được ba giây đồng hồ này, đúng là đã không tồi, vì ba giây đồng hồ này, chúng ta hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực, cùng với cát sỏi màu tím trong Thừa Thiên Khải Địa, mà hình ảnh nhìn thấy từ ba giây đồng hồ này, thực sự khiến ta nghĩ không thông.”
“Có chuyện gì xảy ra?” Tôi vội vàng hỏi.
Đầu kia điện thoại trầm mặc một lúc, cuối cùng Quỷ Vương nói:
“Ta tại trong ba giây đồng hồ này thấy được ngươi khi còn nhỏ, khi còn nhỏ có phải ngươi cùng một tiểu nữ hài so với ngươi cao hơn một cái đầu cùng nhau ở trêи núi hái hoa hay không?”
Quỷ Vương nói xong, trong đầu tôi xẹt qua một đạo tia chớp, nói:
“Có! Chính là Cát Ngọc, khi còn nhỏ ta vẫn gọi nàng là tiểu tỷ, nàng sẽ dẫn ta đi chơi mỗi ngày.”
“ n, vậy đúng rồi, tại ba giây này, ta chỉ thấy được một đoạn hình ảnh, hẳn là buổi trưa, bởi vì bốn phía ánh nắng rất mãnh liệt, đem hoa cỏ nhuộm đỏ tươi như máu. Nhưng mà ý nghĩa đoạn hình ảnh này ta lại không hiểu, ta gọi điện thoại cho ngươi, chỉ là muốn dặn ngươi gần đây nhất định phải cẩn thận một chút. Cái Lưu Minh Bố vẫn chưa từng lộ diện kia mới chân chính là cao thủ.”
Theo như lời của Quỷ Vương, tên giả mạo vẫn chưa từng lộ diện kia hẳn là tên cuối cùng trong bốn tên giả mạo. Nếu dựa theo trình tự Thất tinh Ma Thư rơi xuống mà nói, ba viên đầu là thiên thạch. Bốn viên sau sau khi tôi chết lại không hề rớt xuống mà biến thành bốn tên Lưu Minh Bố giống tôi như đúc đi tới nội thành.
Như vậy, tên Lưu Minh Bố lợi hại nhất kia, nhất định chính là một viên ma tinh cuối cùng trong Thất tinh Ma Thư!
Đến mức Quỷ Vương phải gọi điện thoại cho tôi để dặn dò, tôi cũng cũng không dám tùy ý, vội vàng thu thập ở trong văn phòng một chút, đem hành trình xuất bến ba ngày sau đều ký tên, sau đó nhanh chóng rời đi.
Tôi rời khỏi trạm tổng, lúc đi xuyên qua rừng cây nhỏ trước cửa trạm vận chuyển hành khách, bỗng nhiên trêи ngọn cây truyền đến một câu:
“Nhìn một tên ngu ngốc như ngươi, Thất tinh Ma Thư nếu là tụ tập ở trêи người ngươi, chẳng phải là phí phạm của trời sao?”
m thanh nói chuyện thế mà cùng âm thanh của tôi giống nhau như đúc. Tôi cả kinh, biết đây là Lưu Minh Bố giả mai phục ở đây giết tôi.
Tôi quay đầu nhìn lại bốn phía, trêи một cây ngọn cây trêи đỉnh đầu, thấy được tên Lưu Minh Bố giả kia, hắn ngồi ở trêи ngọn cây, nhẹ nhàng thả một chân.
Thấy tôi nhìn tới hắn, thân mình hắn thoắt một cái rơi xuống trêи mặt đất.
Khi hắn đứng ở trước mặt tôi, hô hấp của tôi bắt đầu trầm trọng, gia hỏa này diện mạo, chiều cao, trang phục, cùng với âm thanh nói chuyện, thần thái cơ hồ chính là tôi.
Quá giống!
“Thái Tuế sống, Quỷ Nhãn, Long xà đồ đằng, Tắc kè hoa dược tề, ta nghĩ không rõ, các ngươi loại ngu ngốc này, đần muốn chết, vận khí lại cực kỳ tốt, ông trời hình như rất không công bằng a.”
Hắn không vội động thủ, tôi cũng không biết đến tột cùng hắn là tên giả mạo thứ ba, hay là tên cuối cùng. Dù sao thì hai tên trước cũng đã bị tôi giết chết.
Tôi cười nói: “Người ngốc có ngốc phúc.”
“Ha ha, người ngốc có ngốc phúc, ân, ta cũng cảm thấy là có đạo lý như vậy, nhưng mà ngươi không cảm thấy loại người ngu ngốc giống như ngươi không xứng có được những thiên tài địa bảo này sao? Nếu như ngươi đem những thiên tài địa bảo này toàn bộ chuyển dời đến trêи người ta. Ngươi biết không, ta có thể một tay bóp chết Quỷ Vương.”
Hắn ngữ khí rất là kiêu ngạo, căn bản không đem Quỷ Vương để vào mắt.
Bất quá nghe hắn nói như vậy, tôi cũng đã hiểu những tên Lưu Minh Bố giả đều thật sự biết những chuyện tôi đã trải qua trước kia. Trách không được khi tôi cùng Cát Ngọc nói những chuyện trước kia, nàng chẳng những không tin, mà còn đâm sâu thêm.
“Bảo vật là có linh, chúng nó nguyện ý theo ai, liền sẽ theo người đó, đây không phải chúng ta có thể tự quyết định.” Tôi dang hai tay, rất tự nhiên nói.
Khóe môi Lưu Minh Bố giả treo lên nụ cười tà tà, vươn một ngón tay đặt ở bên miệng, nói: “Đúng, không sai, đêm nay ta tới đây chính là muốn cho những món bảo vật đó nhìn xem hai ta ai mới là người có thực lực sở hữu chúng!”
Một câu cuối cùng là hắn cắn răng nói ra, vừa dứt lời, một thanh chủy thủ hàn quang lấp lánh đâm tới trước mặt tôi, giống như rắn độc!