Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 334: Năng lực chạy trốn vô địch



Tôi nhỏ giọng hỏi Quỷ Vương: “Đại sự gì?”

Quỷ Vương híp mắt, nhưng cũng không nói lời nào, một lúc lâu sau Quỷ Vương chậm rãi đứng dậy xuống giường, đứng ở trước cửa sổ đăm đăm nhìn Thừa Thiên Khải Địa vỡ vụn kia.

Cát sỏi màu lam trong đồng hồ cát ở trêи bàn, Quỷ Vương thân thể suy yếu đứng cũng không vững, nhưng khi nhìn cát sỏi kia, trong ánh mắt lại tràn ngập thần thái.

Lại qua hai ngày, thương thế của tôi sớm đã ổn định. Lúc chuẩn bị muốn cáo biệt Quỷ Vương và tiểu hộ sĩ. Quỷ Vương lại nói với tôi: “A Bố, ngươi trước không cần đi.”

Sau đó Quỷ Vương vẫy vẫy tay với tiểu hộ sĩ, ý bảo tới gần hắn. Chỉ thấy tiểu hộ sĩ bám sát vào người Quỷ Vương, Quỷ Vương nhẹ giọng nói mấy câu ở nàng bên tai, tiểu hộ sĩ nhíu mày, sau đó nói: “Có thể được không?”

Quỷ Vương liếc mắt nhìn tôi một cái, hơi có một chút chần chờ, nhưng ngay sau đó vẫn là nghiêm túc gật đầu.

Tiểu hộ sĩ cũng quay đầu nhìn về phía tôi, đối với tôi nói: “Ngươi ăn qua thịt rắn sao?”

Tôi sửng sốt. Nói: “Giống như… Ăn qua, làm sao vậy?”

Tiểu hộ sĩ nói: “Vậy thì tốt, ngươi đi theo ta.”

Dứt lời, tiểu hộ sĩ vặn vẹo vòng eo mang theo tôi đi một gian phòng khác, tôi nhìn thoáng qua Quỷ Vương, Quỷ Vương đối với tôi gật gật đầu, ý tứ bảo yên tâm.

Nàng mang theo tôi ra khỏi phòng, đi vào một gian chứa dụng cụ truyền dịch, sau đó đạm nhiên nói với tôi: “Đem cánh tay trái lộ ra.”

Nàng lấy ra cồn sát trùng, ở khuỷu tay tôi lau chùi vài cái, sau đó lấy dây ép mạnh buộc vào trêи cánh tay tôi, mạch máu tức khắc liền phồng lên, giống như từng con giun lớn.

“Ngươi muốn làm gì? Quỷ Vương muốn làm gì?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

Trêи mặt tiểu hộ sĩ không có một chút biểu tình, đạm nhiên nói: “Một hồi ngươi sẽ biết. Quỷ Vương muốn cho ngươi có được một loại bản lĩnh đặc thù.”

“Bản lĩnh gì?”

“Một hồi ngươi sẽ biết.”

Tiểu hộ sĩ luôn nói với tôi “một hồi ngươi sẽ biết”, tôi cũng là hoàn toàn hết chỗ nói.

Chỉ thấy tiểu hộ sĩ lấy ra một hộp thuốc tiêm từ trong một cái ngăn kéo bí mật, mở ra hộp thấy bên trong tổng cộng có chứa 7 ống thuốc thủy tinh. Đều là loại gõ vỡ một đầu rồi dùng xi-lanh lớn hút thuốc ra.

Nhìn xi-lanh kia khiến tôi nhớ lại khi còn trẻ, nhưng không phải là tiêm trêи người tôi mà là tiêm trêи heo.

Khi còn nhỏ, trong nhà bà nội tôi có nuôi hai con heo, khi thú y tiêm cho heo chính là dùng loại xi-lanh này, độ lớn không sai biệt lắm có thể so sánh được với lõi bắp ngô. Hơn nữa kim tiêm cũng so được với tua-vít.

Nói thật tôi có chút run rẩy, tôi thử hỏi: “Đây là muốn tiêm vào trêи người ta sao?”

Bởi vì tiểu hộ sĩ liên tục đem 7 ống thuốc toàn bộ đều gõ vỡ, hơn nữa dùng xi-lanh hút hết cả 7 ống thuốc tiêm vào.

Tôi chưa bao giờ gặp qua cái bác sĩ nào có thể một lần cho người khác tiêm vào 7 ống, đây tuyệt đối là một lượng rất lớn.

Tiểu hộ sĩ bưng khay, đứng ở trước mặt tôi, lúc này khóe mắt nàng hơi treo lên vẻ tươi cười, đối với tôi nói: “Khả năng có đau một chút, nhẫn nại một chút là tốt.”

Tôi ừ một tiếng, nghĩ thầm tiêm mà thôi, kim tiêm to chút cũng không có gì, khi còn nhỏ chích, mẹ tôi cũng hay cùng tôi nói: “Không có việc gì, giống kiến cắn một chút thôi.”

Sau khi tiểu hộ sĩ vỗ vỗ mạch máu chỗ khuỷu tay tôi, lại lần nữa lấy cồn sát trùng lau chùi một lần, sau đó nhắm ngay mạch máu chậm rãi đem kim tiêm cắm vào.

Đau, thật là có chút đau, tôi cắn răng, toét miệng, tận lực không nhìn kim tiêm. Một lát sau ngay khi tiểu hộ sĩ tiêm thuốc vào trong mạch máu của tôi, tôi thề thiếu chút nữa tôi nhảy dựng lên.

“Đệt! Làm sao mà đau như vậy a!” Tôi cắn răng, trợn mắt, tôi thật là muốn nhảy lên.

Tiểu hộ sĩ rất an tĩnh nói: “Đau một chút mà thôi, Quỷ Vương một hơi tiêm vào mười ống, sắc mặt đều không thay đổi. Ngươi mới 7 ống, mặt đã thành màu gan heo.”

Tôi phản bác nói: “Đó là Quỷ Vương a! Ta làm sao có thể so với hắn!”

“Quỷ Vương thì làm sao? Quỷ Vương cũng là người, cũng biết đau, nhưng hắn so với ngươi có thể nhẫn.”

Tiểu hộ sĩ nói rất nhiều một hồi, tôi đang muốn phản bác bỗng nhiên chỗ khuỷu tay lại tê rần lần nữa, là tiểu hộ sĩ đã rút ra kim tiêm.

Nguyên lai, gia hỏa này chính là cố ý cùng tôi nói chuyện, giúp phân tán tôi sự chú ý, như vậy liền sẽ không đau.

Rút kim tiêm ra, tiểu hộ sĩ lại lạnh nhạt nói: “Ở chỗ này tĩnh tọa vài phút là tốt.”

Tôi ừ một tiếng, tiểu hộ sĩ bưng khay dùng đi ra ngoài. Tôi ngửa đầu ngồi ở tại chỗ, cảm thấy cả người dần dần tê dại, cảm giác này giống như là tốc độ tuần hoàn máu càng ngày càng chậm.

Mới đầu tôi không để ý, nhưng ước chừng năm phút đồng hồ sau, bỗng nhiên mấy cái hắc y nhân từ bên ngoài đi vào, bọn họ không nói hai lời, xông tới liền đè tôi lại.

Nếu là trước kia, chỉ sợ tôi không cần sức mạnh của Long xà đồ đằng, bọn họ cũng không có khả năng khống chế được tôi, nhưng hiện tại toàn thân tôi tê dại, căn bản không dùng được một chút sức lực, Long xà đồ đằng cũng không dùng được, chỉ có thể bị bọn họ đè xuống.

Tôi hoảng sợ nói: “Quỷ Vương đâu! Các ngươi đã làm gì Quỷ Vương!”

Chẳng lẽ trong nháy mắt này, thế lực của nam tử che mặt kia đã tấn công tới sao? Mấy cái hắc y nhân không để ý tới tôi, lập tức túm tôi, bịt kín một miếng vải đen trêи đầu tôi, bọn họ xô xô đẩy đẩy tôi đi về phía trước.

Bên tai truyền đến ầm một âm thanh, nghe như là tiếng cửa sắt, tôi thầm nghĩ: “Chẳng lẽ đem nhốt ta vào lồng sắt?”

Miếng vải đen trêи đầu bị người từ ngoài lồng sắt túm xuống, tôi híp mắt hướng tới bốn phía nhìn lại, đây là một gian phòng thô, chưa có trải qua trang hoàng, nhưng thoạt nhìn kiến trúc rất chắc chắn, vách tường rất dày và nặng.

Mà một vòng hàng rào sắt bốn phía quanh tôi, mỗi cây thép đều so được với cánh tay trẻ con, giống như chính là để giam giữ phạm nhân có sức mạnh đặc biệt lớn.

Hai tay tôi bắt lấy lan can, rống lớn: “Thả ta ra ngoài! Quỷ Vương ở nơi nào! Tôi muốn gặp Quỷ Vương!”

Bởi vì một đường đi tới nơi này, đường đi cũng không xa, nói cách khác, tôi khẳng định còn ở nơi tầng này của Quỷ Vương, nếu là như thế, vậy không thể nói Quỷ Vương bị đánh lén, mà là Quỷ Vương an bài người đem tôi bắt.

Quỷ Vương nói muốn làm đại sự, nhưng cái gọi là đại sự này, sẽ không phải là đem tôi nhốt lại đi?

Mặc cho tôi la to cũng không ai để ý tôi, chỉ chốc lát cửa phòng mở ra, tiểu hộ sĩ kia tháo xuống khẩu trang đi đến, lần đầu tiên tôi nhìn thấy nàng tháo xuống khẩu trang, nàng thật xinh đẹp, hơn nữa có loại âm nhu chi mỹ, có loại hương vị rắn rết mỹ nhân.

“A Bố tiên sinh, đây là Quỷ Vương phân phó xuống, ngươi sẽ bị nhốt ở cái lồng sắt này một giờ, ngươi nhất định phải chịu đựng. Chịu đựng qua một giờ này, ngươi liền có được năng lực chạy trốn không giống người thường, có thể để ngươi về sau ở dưới tình huống đánh không lại người khác cũng có thể dễ dàng chạy thoát.” Tiểu hộ sĩ nghiêm túc nói với tôi.

Đầu tôi có chút mê mang, hơn nữa làn da cũng mơ hồ bắt đầu phát đau, nhưng tôi cắn răng hỏi: “Đây là một loại năng lực gì? Vì sao còn muốn nhốt ta ở trong lồng sắt?”

Tiểu hộ sĩ đạm nhiên cười nói: “Nếu đem ngươi nhốt ở trong lồng sắt, có lẽ chúng tôi sẽ toàn quân bị diệt, hiện tại nếu ngươi nổi điên, tại một tòa nhà lớn này không ai có thể ngăn cản được ngươi. Cho nên cần phải đem ngươi nhốt lại.”

Nói xong câu đó, hai tay tôi bắt lấy lồng sắt, rống to một tiếng, cơ bắp nhanh chóng bành trướng, tôi thân hình đều nở ra.

Long xà đồ đằng nhanh chóng kéo đến phía trêи hai tay, nhưng cây thép thô to như cánh tay kia, vô luận tôi túm như thế nào đều không hề mảy may nhúc nhích, đây tuyệt đối là thuần cương chế tạo, kiên cố dị thường.

Tiểu hộ sĩ búng tay một cái, bên ngoài có người đẩy một tấm gương có chứa ròng rọc đi đến, đem gương đẩy tới trước lồng sắt.

Tiểu hộ sĩ nói: “Hảo hảo thưởng thức loại năng lực độc nhất vô nhị này đi, đây là thành quả ta tốn bốn năm nghiên cứu ra tới, tin tưởng ngươi có thể chống đỡ được.”

Dứt lời, tiểu hộ sĩ vung tay lên mang theo mọi người đi ra ngoài.

Trong phòng, chỉ còn lại lồng sắt, ánh đèn tối tăm, gương sáng trong trẻo, cùng với tôi dần dần nổi điên.

“A –!”

Hai tay tôi tóm lấy lồng sắt rống to, đồng thời tôi hoảng sợ phát hiện trêи cánh tay tôi thế mà xuất hiện ra một tầng da rắn, nhưng rất mau, gần là trong nháy mắt, da rắn đã biến mất không thấy.

Ngay sau đó, phía trêи hai tay lại mọc ra một tầng hoa văn giống với lá cây, tôi càng sợ hãi.

Thậm chí tôi bị dọa đến quên cả đau đớn.

Lại một lát sau, trêи người tôi mọc ra từng khối vẩy cá, nhưng mà cũng là nháy mắt liền biến mất không thấy.

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ đã xuất hiện ba bốn loại hoa văn cùng với màu sắc, nhưng mà biến hóa vẫn còn tiếp tục, da thịt tôi một hồi biến thành da cá sấu, một hồi biến thành vỏ cây, lại một hồi lại biến thành màu cỏ xanh.

Tôi hoảng sợ nói: “Tắc kè hoa?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv