Tôi hỏi: “Rơi xuống ở đâu thế?”
Trần Vĩ chỉ vào phía Đông Nam, nói: “Đằng này, ở vùng ngoại thành Đông khu, nghe nói là một người nông dân phát hiện, sau đó liền lên báo. Này phỏng chừng sẽ bị dụ đi đi, ta cũng là vừa rồi xem tin tức buổi tối mới biết được, là phóng viên địa phương đưa tin.”
Tôi vội vàng hỏi: “Thiên thạch lớn bao nhiêu?”
Trần Vĩ nói: “Nga. Đúng đúng đúng, ngươi nhìn đầu ta này.”
Khi nói chuyện Trần Vĩ dùng sức vỗ vỗ cái trán, hắn đã có chút say, mắt say lờ đờ nhập nhèm. Hắn đối với tôi nói:
“Trêи tin tức nói, thiên thạch kia lớn nhỏ cùng quả bóng rổ không sai biệt lắm, bên trêи còn điêu khắc một ít ký hiệu hình thù kỳ quái. Theo chuyên gia phỏng đoán, hẳn là văn tự của người ngoài hành tinh muốn cùng người địa cầu chúng ta câu thông, là vũ trụ thông dụng, ha ha ha, mấy cái chuyên gia này thật đem ta cười chết mất, người ngoài hành tinh dạng gì phỏng chừng cũng không biết đi. Rất biết vẽ chuyện, ta xem ta cũng có thể làm một cái chuyên gia.”
Đang lúc này, di động của tôi bỗng nhiên vang lên, tôi vừa xem là một cái số lạ, nhưng cái dãy số này giống như đã từng gọi qua di động của tôi, tôi đối với Trần Vĩ vẫy vẫy tay, ý bảo mình ra cửa tiếp điện thoại, Trần Vĩ gật gật đầu. Tiếp tục ăn đậu phộng.
Ra khỏi ký túc xá Trần Vĩ, tôi tiếp điện thoại, đối diện truyền đến một cái thanh âm suy yếu.
“Quỷ Nhãn vừa ra, Ma Thư tức hiện. A Bố, đoạt lại khối thiên ngoại phi thạch kia, nếu đoạt không được, ít nhất cũng phải nhớ kỹ văn tự khắc hoạ bên trêи, tự ta có thể phá giải.”
Đây là lời Quỷ Vương nói, nghe ý tứ trong lời nói của Quỷ Vương. Hẳn là hắn biết tôi xem tin tức.
Tin tức này trong lúc nhất thời truyền ra ồn ào huyên náo ở toàn bộ nội thành, hiện tại Internet tương đối phát triển, thậm chí có một ít quần chúng vây xem chụp ảnh, truyền tới trêи mạng, để mọi người hỗ trợ nhìn xem bên trêи này là cái văn tự gì.
Chẳng qua lúc ấy xung quanh thiên thạch có kéo đường cảnh giới, bọn họ cũng là chụp ở rất xa, chỉ chụp được một chút, lại còn rất mơ hồ.
Tôi tắt đi tin tức trêи di động, bỏ điện thoại di động vào túi, lại cùng Trần Vĩ uống thêm hai chén sau đó trở về trong văn phòng của tôi.
Trong văn phòng hết thảy cũng không thay đổi gì, chẳng qua người ngồi ghế giám đốc phía sau bàn làm việc kia, đã từ Trần Vĩ biến thành tôi.
Tôi mở ra máy tính, cẩn thận xem tin giựt gân đêm nay, trong vòng bạn bè bình luận có thể nói là thiên kỳ bách quái, nhưng mặc kệ ở trêи diễn đàn nào, tổng có thể nhìn thấy trong vòng bạn bè lẫn nhau tranh cãi, cái này đã trở thành một loại hiện tượng tự nhiên trêи Internet.
Tôi cũng không để ý, lẳng lặng pha một ly trà, nghĩ thầm tôi nên đi nơi nào đoạt thiên thạch đây?
Sau khi từ Vân Nam trở về, tôi liền không gặp lại Tô Trinh, mà Cát Ngọc lại là đi ở tại nhà mới của chúng tôi, 150 mét vuông nhà ở, tôi cho đến bây giờ đều vô cùng bận rộn, xem nhà mới một lần cũng chưa xem qua, thầm nghĩ đêm nay về đến nhà nhìn xem một lần.
Uống lên hai ngụm trà, tôi đóng máy tính, lúc đi đi lênký túc xá Trần Vĩ cùng hắn chào một tiếng, nói để người trực ban đêm nay chú ý nhiều một chút, đêm nay tôi không ở trạm tổng.
Trần Vĩ ừ một tiếng, tôi đóng lại cửa phòng, liền rời đi.
Lái lên chiếc xe hơi nhỏ màu trắng của tôi, hướng về chỗ cần đến xuất phát, ở trêи đường, di động của tôi lại vang lên, lấy ra thấy lại là một cái dãy số xa lạ.
Sau khi tiếp điện thoại, bên trong truyền đến một tiếng: “Uy, là A Bố đi?”
Thanh âm nghe có chút quen thuộc, nhưng nghĩ không ra là ai. Tôi ừ một tiếng, hỏi: “Ngươi là ai?”
“Ta là A Long, Quỷ Vương phân phó ngươi nhanh chóng chạy tới đường Thiên Bảo phía Đông, trong vòng mười phút nhất định phải tới kịp, ta ở chỗ này chờ ngươi, nhất định phải mau.” Nói xong, không đợi tôi trả lời liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Tôi nắm chặt di động, đầu tiên là sửng sốt, cuối cùng bạo rống một câu: “Con mẹ ngươi a!!!”
Tôi chỉ là muốn về nhà ngủ một giấc, chỉ đơn giản như vậy! Chỉ đơn giản như vậy! Chỉ đơn giản như vậy! Việc quan trọng tôi muốn nói một trăm lần đều không đủ a!
Nhà lớn 150 mét vuông, tôi cũng chưa trở về liếc mắt xem qua một cái, thật vất vả có cơ hội trở về, lại để tôi chạy tới đường Thiên Bảo.
Nhưng mà nếu là ý của Quỷ Vương, tôi dù là càu nhàu phát hỏa, nên đi vẫn là phải đi. Đường Thiên Bảo cách nơi này có chút xa, mười phút thật đủ chết người, dù tôi lái tốc độ rất nhanh vẫn là ở mười lăm phút chạy tới.
A Long đứng ở ven đường, đi tới hỏi tôi: “Không phải để ngươi trong vòng mười phút đuổi tới sao?”
Vừa nghe lời này, tôi giận sôi máu nói: “Ngươi hỏi qua tôi lúc ấy ở vị trí nào sao? Ngươi nhìn đến tôi lái chính là cái xe gì sao? Đây không phải Ferrari, cũng không phải Boeing 747, cảm ơn.”
A Long không nói gì khác, lúc này đi tới bên xe hơi của mình, mở ra cốp xe, đưa cho tôi một vật thể nặng trĩu, đồng thời nói: “Có chút nặng.”
Tôi mới vừa một tiếp nhận, bỗng nhiên cảm thấy trong tay tăng thêm ngàn cân, khiến toàn bộ thân mình tôi thiếu chút nữa nằm sấp xuống, cái túi màu đen này chính là chứa cái gì a?
Tôi muốn nhìn xem một cái, A Long nói: “Đừng nhìn, nơi này không có camera, ngươi nhanh chóng xếp gọn, đem thứ này đưa tới một cái địa phương an toàn, nhưng là nhớ không được đặt ở trong nhà, không được đặt ở nơi có thân nhân, nhớ lấy! Đây là Quỷ Vương dặn dò.”
Cuối cùng, A Long sợ tôi không để ý hắn, cố ý bỏ thêm một câu đây là Quỷ Vương dặn dò.
Tôi ừ một tiếng, đem cái túi màu đen này bỏ vào cốp xe, sau đó lái xe trở về.
Trêи đường, tôi vẫn luôn suy nghĩ, A Long này là cái bệnh tâm thần đi? Gọi điện thoại để tôi vội vàng tới, sau đó cho tôi một cái túi màu đen, quay đầu liền đi.
Xe chạy đến một nửa, tôi bỗng nhiên nảy sinh một ý tưởng, ở một chỗ bên cạnh rừng cây nhỏ, tại đây một con đường nhỏ trong rừng cây dừng xe, tôi muốn nhìn một chút cái túi màu đen này chính là chứa cái gì, có thể hay không là một túi hoàng kim?
Tôi ảo tưởng đây là Quỷ Vương tặng cho tôi kinh phí hoạt động, hắc hắc cười đi xuống xe, mở ra cốp xe, đầu tiên là duỗi tay sờ, cảm thấy còn có chút nóng, dùng ánh đèn di động chiếu, tôi đương trường trợn tròn mắt.
Này thế nhưng là một viên thiên thạch!
Một viên thiên thạch lớn nhỏ như quả bóng rổ, bên trêи còn khắc hoạ rất nhiều ký hiệu cổ quái, tôi kinh ngạc cảm thán tới cực điểm, bởi vì ký hiệu bên trêи này, nửa giờ trước tôi còn dùng di động xem qua tin tức ở trêи mạng, thiên thạch này tuyệt đối là thiên thạch đội ngũ chuyên gia mang đi!
Nhưng thiên thạch này không phải bị chuyên gia mang đi sao? Như thế nào đột nhiên xuất hiện ở trong tay A Long? Đây là đoạt tới hay là chuyên gia đưa cho hắn?
Một loạt vấn đề xuất hiện ở trong đầu tôi, bỗng nhiên phía bên phải trong rừng cây nhỏ truyền đến một thanh âm vang động, tôi một giật mình, lập tức quay đầu hướng tới trong rừng cây xem, trời quá tối, căn bản thấy không rõ có thứ gì trong rừng cây, dù sao lúc này đã quá nửa đêm.
Tôi cho rằng có thể một đôi tiểu tình lữ nào đó tại trong rừng cây chơi dã chiến, hun đúc tình cảm, cũng không nghĩ nhiều, khép lại cốp xe chuẩn bị rời đi.
Đánh tay lái, trong lòng nghĩ: “Bên trong thiên thạch khả năng chứa đựng đồ vật có tính phóng xạ, đồ chơi này thật đúng là không thể ném loạn, không thể đặt ở trong nhà, nghĩ tới nghĩ lui, đúng rồi, tôi thuê phòng còn có ba tháng thời gian. Hiện tại tôi cũng không ở, phụ cận cũng không có khách ở, liền để ở phòng thuê.
Khi tôi mới vừa một phát động ô tô, đạp chân ga chuẩn bị gia tốc, bỗng nhiên mí mắt phải tôi nhảy dựng, nghiêng đầu hướng tới bên phải rừng cây nhỏ nhìn thoáng qua, trong nháy mắt tôi trừng lớn con mắt, cơ hồ không chút nào chần chờ liền đem lực lượng long xà đồ đằng dũng mãnh vào bên trong hai tay, duỗi tay hướng tới bên phải che chắn!
Chỗ sâu trong rừng cây hắc ám thế nhưng có người hướng tới tôi bắn tới một ngọn lao!
Phanh!
Ngọn lao đâm thủng kính cửa sổ trong nháy mắt, lại tiếp tục hướng tới trán tôi đâm tới, tôi duỗi tay bắt được lưỡi dao sắc bén trêи ngọn lao, trong lòng bàn tay tê rần, tức khắc cắt ra hai đạo vết thương, máu chảy ồ ạt ra ngoài.
Buông lỏng mũi lao, tôi lần nữa nhìn lại rừng cây, trong rừng cây xuất hiện một đôi mắt lập loè màu xanh lục, một nam tử mặc âu phục nhanh chóng chạy ra hướng về tôi tấn công.
Nửa mặt dưới hắn che một miếng vải đen khiến tôi thấy không rõ diện mạo hắn, nhưng từ tư thế hắn chạy hẳn là có một thân công phu, là võ thuật hiện đại, không phải cổ võ thuật.
Tôi cắn răng một cái, nhanh chóng nổ máy nhấn ga rời đi, nam tử che mặt không buông tha, ở trêи đường nhỏ truy đuổi theo ô tô của tôi.
Vết thương trong lòng bàn tay phải dần dần được Thái Tuế sống chữa trị, may mà trêи mũi lao không có độc, lúc này tôi từ kính chiếu hậu nhìn ra phía sau, muốn xem một chút cái nam tử che mặt kia có bị bỏ xa hay chưa.
Nhưng không xem còn tốt, vừa nhìn liền khiến cho tôi hoảng sợ, tốc độ gia hỏa này chạy thế mà còn nhanh hơn so với ô tô, chỉ một chút nữa là đã chạy đến trước cửa xe, đưa tay liền có thể kéo cửa xe tôi!