Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 305: Ma tâm cùng thiết tâm dung hợp



Mập mạp bên cạnh không chút chần chờ, trực tiếp nhấc chân đá vào bên hông tôi, đem tôi đá ngã.

Trong nháy mắt thân mình ngã xuống đó, mắt tôi nhìn thấy rõ ràng tia lửa kia sượt sát qua tai tôi, trực tiếp xuyên thấu gốc đại thu phía sau.

Tội lại hướng tới hỏa nhân nhìn lại, ngọn lửa trêи người hắn ở trong nước mưa bắt đầu chậm rãi tắt, lộ ra ngoại hình hắn sau khi bị đốt cháy.

Đây là một tiểu tử trẻ tuổi, tuổi cùng tôi không sai biệt lắm, gương mặt trắng nõn, tóc đen bóng, trêи người mặc một bộ quần áo màu hỏa hồng.

“Hôm nay các ngươi đều phải chết, ta muốn dùng máu tươi của các ngươi để tế cơ hội mà ta chờ đợi 120 năm qua!!!” Hỏa nhân hét lớn một câu sau đó hướng tới chúng tôi vọt tới.

u phục đại thúc rút ra trường đao vọt lên đến trước mặt là hỏa nhân. Một chân dẫm ở trêи một cây khô bên cạnh, phi thân lên trời, nhắm ngay trán hỏa nhân chém xuống.

Hỏa nhân ngẩng đầu nhìn lên, hai tay nhanh chóng đưa lên, ra chiêu tay không tiếp dao sắc, song chưởng nháy mắt bắt được trường đao của u phục đại thúc. Không đợi u phục đại thúc phản ứng, hai tay hỏa nhân oanh một tiếng, bốc lên lửa cháy hừng hực, hai tay của hắn giống như là một cái đại hỏa cầu, không bao lâu, trường đao trong tay u phục đại thúc thế nhưng hoàn toàn hòa tan thành nước thép, theo lưỡi đao bắt đầu chảy xuống dưới.

u phục đại thúc cả kinh, vội vàng buông tay ra.

Thực lực cỡ này khẳng định là một trong tứ đại Ma Đà!

Tôi hét lớn một tiếng: “Các ngươi chạy mau! Mau!”

Quỷ Vương đã từng nói cho tôi, lúc gặp được đệ nhị Ma Đà, để tôi tự mình một người đối phó, tôi tuy rằng không biết đến tột cùng Quỷ Vương cất dấu ý tứ gì, nhưng tôi tin tưởng Quỷ Vương tạm thời sẽ không hại tôi.

Nguyên nhân rất đơn giản. Quỷ Vương cần lưu lại mạng của tôi đi Thông Thiên Phù Đồ tìm kiếm bảo vật cho hắn, nếu tôi đã chết vậy nhiệm vụ này không phải tương đương một chuyến trắng công.

Cho nên, tôi tin tưởng tôi sẽ không chết, nhưng có lẽ sẽ chịu chút tra tấn da thịt.

Mọi người đều không chạy, tôi nhắm mắt hướng tới hỏa nhân xông lại, đồng thời hô to:

“Không cần nhớ tình nghĩa cái gì! Lại không chạy mọi người đều chết, mọi người đừng để ý đến tôi, tôi không chết được!”

Vọt tới bên người hỏa nhân, tôi ôm chặt đùi hắn, ôm gắt gao, chính là không cho hắn nhúc nhích, Nhị gia cắn răng nói: “Mọi người mau lui lại!”

Bọn họ rất nhanh biến mất ở trong rừng rậm, lúc này đây tôi đơn giản là ở đánh cuợc, cược vào lời nói của Quỷ Vương đối với tôi, rốt cuộc là thật hay là giả.

Nếu như tôi chết, vậy cũng tốt, dù sao dùng mạng của tôi đi cứu sáu người bọn họ, tôi cảm thấy vẫn là rất đáng giá.

Hỏa nhân cúi đầu nhìn về phía tôi, lạnh giọng nói: “Buông tay!”

Tôi ôm hắn chính là chết cũng không buông, trêи tay phải hỏa nhân bỗng nhiên bốc lên ngọn lửa, hắn nắm nắm tay nhắm ngay tôi đầu hung hăng oanh xuống một quyền.

Một quyền này đập vào đầu của tôi, tôi cảm thấy giống như là một cái đại thiết chùy hung hăng đánh vào sọ não tôi, phịch một tiếng, trước mắt tôi tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu đi.

Tuy rằng tôi ngã xuống đất nhưng tôi còn có ý thức, tôi vẫn cứ là cắn răng ôm chân hỏa nhân không buông, tôi phải cho sáu người bọn họ tranh thủ đến càng nhiều thời gian chạy trốn.

Hỏa nhân cúi đầu nhìn tôi, cười lạnh một tiếng: “Vậy ngươi liền ôm chặt một chút!”

Bỗng nhiên toàn bộ đùi phải hỏa nhân đều bốc cháy lên, ngọn lửa này thiêu đốt ở trêи da của tôi, nhất thời phát ra đùng tiếng vang, da thịt bị tôi thiêu đốt đồng thời không ngừng ra bên ngoài khói đen.

Tôi biết, lúc này tôi khả năng xong đời.

Sức mạnh của ngọn lửa này tôi tuyệt đối là chống không được, nếu đều chết chắc rồi vậy dứt khoát lại ôm chặt một chút, để cho sáu người bọn họ một hơi chạy thoát khỏi hỏa nhân đuổi giết.

Tôi ôm một cái đùi lửa cháy hừng hực, cảm thấy hai tay, cổ, mặt mũi đều bị lửa lớn đốt trọi, tôi không biết mình còn có thể chống đỡ bao lâu, tôi cảm thấy tôi sẽ cứ như vậy chết đi.

Đột nhiên, trái tim tôi kịch liệt nhảy lên vài cái, chỗ ngực như là có một đầu đại xà chiếm cứ giờ phút này thức tỉnh, sức mạnh này từ ngực di chuyển tới trêи hai tay tôi, mắt thường có thể thấy rõ ràng ngọn lửa trêи thân hỏa nhân đang bị kịch liệt hấp thu đến bên trong hai tay tôi.

Hỏa nhân vừa mới bắt đầu không chú ý tới, nhưng theo ngon lửa trêи đùi phải hỏa nhân càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu, hỏa nhân chấn động:

“Ngươi đến tột cùng là ai!”

Hắn trừng lớn tròng mắt, chân trái dùng hết sức lực toàn thân, trực tiếp nhắm ngay bả vai tôi đá một cước, đá tôi bay ngược ra ngoài hơn mười mét, cuối cùng dừng ở một vũng nước.

Mà tôi lại là trừng to hai mắt, cả người run rẩy không thôi, tôi rơi xuống nước, toàn bộ vũng nước bỗng nhiên truyền đến một tiếng “xèo..” vang lên, vũng nước bốc rất nhiều hơi nước.

Tôi duỗi tay sờ, toàn bộ vũng nước mưa đều bị nhiệt độ trêи người tôi đun sôi!

Hỏa nhân nhìn tôi, mặt đầy vẻ khó có thể tin, hắn chỉ vào tôi chấn thanh hỏi:

“Ngươi đến tột cùng là ai! Người thường không có khả năng thừa nhận được ngọn lửa trêи người ta!”

Đầu của tôi còn có chút choáng, lúc này cả người đều sắp bị đốt chết, loại cảm giác này thật sự rất giống sốt cao 40 độ, nằm ở trêи giường hơi thở thoi thóp, tiến vào trạng thái gần chết.

Tôi híp mắt, nằm ở bên cạnh vũng nước, chậm rãi thở phì phò nói: “Ta… Ta chính là một người… người thường…”

Hỏa nhân khom lưng tóm cổ áo tôi, chuẩn bị đem tôi nhấc lên lại bỗng nhiên cả kinh như là nhớ tới chuyện gì, vội vàng lại buông lỏng tay ra, mặc cho tôi nằm ở trêи mặt đất, cũng không hề chạm vào tôi một chút.

Bầu trời mưa vẫn như cũ nặng hạt rơi xuống, có hạt nước từ trêи trời rơi xuống hốc mắt tôi, rơi trêи tròng liền truyền đến xèo một tiếng vang lên, hốc mắt bốc lên một chút sương trắng, nước mưa thế nhưng bị tròng mắt tôi làm bốc hơi.

Tôi không biết thân thể của mình hiện tại đến tột cùng nóng bao nhiêu độ, nhưng một giọt nước mưa dừng trong hốc mắt đều có thể trong nháy mắt bốc hơi, đây thật sự vượt qua tôi tưởng tượng.

Hỏa nhân nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi chằm chằm, nhưng là không dám lại động thủ với tôi, độ nóng trêи người tôi dần dần tản ra, nhưng quần áo từ lâu bị đốt cháy, lúc này tôi gian nan ngẩng đầu, hướng tới long xà đồ đằng trước ngực nhìn lại, long đầu bị đốt đỏ bừng, phảng phất trêи đồ đằng bôi một lớp phấn huỳnh quang màu đỏ ánh, lấp lánh tỏa sáng.

“Ngươi… Ngươi chính là một trong tứ đại Ma Đà đi…” Tôi nhỏ giọng hỏi hỏa nhân.

Hỏa nhân không lên tiếng, nhưng vẫn nhìn tôi chằm chằm, tựa hồ như là suy nghĩ muốn trả lời như thế nào, hoặc là muốn thu thập tôi như thế nào.

Dưới sự chữa trị của Thái Tuế sống, tôi có thể chậm rãi đứng lên, nhưng mà trêи người vẫn là nóng muốn mệnh, chỉ cần có giọt mưa dừng ở trêи sống lưng tôi, nháy mắt sẽ bốc hơi sạch sẽ.

Tôi nói:

“Ta tới nơi này không có ý khác, cũng không nghĩ cùng bất luận kẻ nào là địch, ta chỉ là muốn đi Thông Thiên Phù Đồ, lấy ra một kiện đồ vật, chỉ đơn giản như vậy. Bằng hữu, nếu giữa chúng ta là có hiểu lầm, ta hy vọng chúng ta có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, như vậy ngưng chiến, được không?”

Tôi nói rất khách khí, tôi hy vọng hỏa nhân và tôi đều có thể lui một bước.

Nhưng hỏa nhân hừ lạnh một tiếng, cắn răng nói:

“120 năm trước ta đau khổ cầu xin cao nhân đến nơi đây du lịch, cầu hắn chỉ điểm bến mê, cầu hắn nói cho ta phương pháp đột phá tự thân. 120 năm qua, ta chăn nuôi bao nhiều đầu cú mèo ngươi biết không? Ta tốn bao nhiêu tâm huyết ngươi biết không? Ta tu luyện pháp môn cao nhân kia lưu lại bao lâu, ngươi biết không?”

Hỏa nhân càng nói càng kϊƈɦ động, mắt thấy liền phải động thủ lần nữa.

Tôi vội lùi ra sau một bước, liên tục xua hai tay, nói:

“Xin lỗi, chúng ta thật sự không biết con cú mèo kia đối với ngươi rất quan trọng, chỉ là bằng hữu của ta nhận thấy được cú mèo giám thị chúng ta, cho nên mới ra tay, cái này rất xin lỗi.”

Hỏa nhân châm chọc cười to vài tiếng, nói: “Cú mèo kia bị ta chăn nuôi mười mấy năm, sớm đã bồi dưỡng ra cảm tình, cứ như vậy chết ở trong tay các ngươi, há có thể xin lỗi là xong? Hôm nay ta muốn giết sạch các ngươi tiết mối hận trong lòng!”

Một câu cuối cùng là hỏa nhân nghiến răng nói ra, lúc này hắn hướng tới tôi xông tới, nhưng lại không có hiện ra ngọn lửa trêи người, hắn không dám mạo hiểm, vạn nhất lại bị tôi hút một lần, hỏa nhân khả năng liền nguyên khí đại thương.

Hỏa nhân không muốn sử dụng ngọn lửa, nhưng khi tôi vươn nắm tay cùng hỏa nhân đánh nhau lại kinh ngạc phát hiện, cánh tay phải của tôi mới vừa ra quyền, phía trêи đầu quyền oanh một tiếng bốc lên ngọn lửa màu đỏ đen!

Tôi kinh ngạc nói: “Ma tâm cùng thiết tâm dung hợp?!”

Chẳng lẽ, tiên đoán của Lão tổ trở thành sự thật? Nếu thật sự là như vậy, Quỷ Vương này đến tột cùng là ai? Vì sao ở trong DVD hắn vẫn luôn không lộ mặt, không cho tôi nhìn thấy mặt hắn, chẳng lẽ hắn chính là…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv