Tôi cắn răng, dùng hết sức lực rút nhưng vô luận làm như thế nào gậy gỗ kia đều không chút nào động đậy.
“Oa nha ha ha ha ha. Dùng sức nha, dùng thêm chút lực nha!”
Tiếng cười của cao nhân trong Tam nhĩ trận truyền khắp toàn bộ mảnh vọng thiên thụ, rất là đắc ý.
Vốn dĩ tôi thân trúng kịch độc. Lúc này lại dùng lực đi rút gậy gỗ, xác thực có chút khó khăn, nhưng mà đã một mực đi đến bước đường này, tôi cũng không cái gì nghĩ nhiều, chỉ có thể buông tay thử một lần!
Tôi lặng yên vận chuyển long xà đồ đằng lên đến hai tay, nhưng lại phát hiện long xà đồ đằng căn bản là không chịu tôi khống chế. Từ sau khi tôi ăn vào viên thuốc Lão Lạt Ma đưa cho, Long xà đồ đằng ở tôi trêи người cũng là một mực tĩnh mịch.
“Đây……” Tôi trầm ngâm một tiếng, đứng ở trước gậy gỗ suy nghĩ làm như thế nào rút được gậy gỗ.
“Cổ có Lữ Phụng Tiên Viên môn bắn kϊƈɦ, nay có tiền bối lập ải Tam nhĩ trận, vãn bối cả gan hỏi một câu, dùng phương pháp nào để rút đều có thể chứ?”
Tôi thầm nghĩ vẫn là trước hỏi rõ ràng. Miễn cho một hồi phạm quy, vậy không tốt lắm.
“Oa nha ha ha ha ha, đương nhiên là biện pháp gì đều có thể, ngươi tiểu gia hỏa này là không có khả năng rút ra, oa nha ha ha ha ha.”
Hắn cười xuân phong đắc ý, tôi híp mắt hướng tới bốn phía nhìn lại, trêи những ngọn cậy thỉnh thoảng có hắc ảnh chợt lóe mà qua, tốc độ hắn thật sự quá nhanh, tôi cũng không thấy rõ hắn đến cùng trông như thế nào.
“Vậy vãn bối đắc tội!”
Tôi tăng thêm ngữ khí, dứt lời, hai tay hai chân tôi trực tiếp ôm ở trêи gậy gỗ, cả người đu lên, một bộ lưu manh vô lại. Sau đó dùng sức lay động gậy gỗ.
Nếu chính tôi không dùng được sức lực, tôi liền mượn dùng trọng lượng toàn thân đi lay động gậy gỗ, chỉ cần lay động buông lỏng, tôi liền có thể rút ra.
Nhưng cách tôi làm chẳng những không có một điểm hiệu quả, ngược lại là làm cao nhân trong Tam nhĩ trận cười to liên tục, tiếng cười quanh quẩn trong rừng, thật lâu không tan đi.
Lay động hồi lâu, gậy gỗ không chút sứt mẻ, tôi thực xấu hổ đỏ mặt. Từ trêи gậy gỗ buông xuông, từ sau eo tôi rút ra chủy thủ, thử đào đi bùn đất xung quanh gậy gỗ.
Nhưng khi tôi động thủ mới phát hiện, bùn đất xung quanh gậy gỗ quả thực so với sắt thép còn muốn cứng hơn, chủy thủ của tôi dù sắc bén dị thường nhưng lại không cách nào đâm xuống!
“Oa nha ha ha ha ha, tiểu gia hỏa, ngươi là rút không ra gậy gỗ, từ đâu tới đây thì về nơi đó đi thôi, ha ha ha ha.”
Cao nhân trong Tam nhĩ trận vẫn cười nhạo tôi.
Tôi rốt cuộc minh bạch, rút ra gậy gỗ này, không phải yêu cầu sức mạnh, nhưng đến cùng yêu cầu điều kiện gì, tôi cũng không rõ ràng lắm.
Đứng ở trước gậy gỗ, tôi suy tư hồi lâu, cuối cùng khóe miệng hơi hơi cười mà nói:
“Là vãn bối thua, vãn bối này liền rời khỏi Tam nhĩ trận, trước khi rời đi, chỉ là muốn cầu tiền bối để này gậy gỗ tiếp tục lưu tại tại chỗ.”
“Oa nha ha ha ha ha, ngươi còn muốn tiếp tục rút a, hảo hảo hảo, cho ngươi cơ hội.”
Thanh âm càng ngày càng xa, như là cao nhân kia rời đi mảnh vọng thiên thụ này.
Tôi rời khỏi Tam nhĩ trận, mọi người thấy tôi trở về, lập tức vây quanh qua, mồm năm miệng mười hỏi tôi sự tình tiến triển thế nào.
Tôi nói: “Một mảnh vọng thiên thụ này, gọi là Tam nhĩ trận, vị cao thủ bên trong kia tu vi tuyệt đối là đứng đầu, tôi cũng không nhìn thấy bộ dáng hắn, chỉ có thể nhìn thấy một đạo hắc ảnh qua lại trong rừng cây.”
“Gậy gỗ của anh đâu?” Cát Ngọc dẫn đầu phát hiện khác thường, lúc này nhỏ giọng hỏi tôi.
“Gậy gỗ bị cao nhân trong Tam nhĩ trận cướp đi, cắm ở trêи mặt đất, hắn nói chỉ cần anh rút ra liền có thể thông qua, nhưng là anh rút bất động.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều mặc không lên tiếng, lúc này tôi hướng nữ cảnh sát nhìn thoáng qua, tôi rốt cuộc biết nàng mới vừa tiến vào Tam nhĩ trận vì sao bị thương mà ra.
Bởi vì nàng không coi ai ra gì, khẳng định cảm thấy mình thiên hạ đệ nhất, ai đều đánh không được nàng, cho nên khi tiến vào Tam nhĩ trận khẳng định rất kiêu ngạo, kết quả cuối cùng chính mình một thân thương tích đi ra.
Nếu cao nhân kia tâm tính táo bạo, động động liền hạ sát thủ, chỉ sợ nữ cảnh sát đã chôn cốt tại đây.
Nhị gia nói: “Người kia trừ bỏ để ngươi rút ra gậy gỗ cắm trêи mặt đất còn nói gì khác sao?”
Tôi lắc đầu, nói: “Cái khác thật ra chưa nói, chính là để con rút ra gậy gỗ, bất quá ở lúc con rút gậy gỗ, hắn luôn chê cười, chỉ cần con hơi chút không nhổ ra được, hắn liền cười ha ha, trêu chọc con là cái tiểu gia hỏa, căn bản không có khả năng rút ra, để con nơi nào tới trở về nơi đó đi.”
u phục đại thúc nói: “Gia hỏa này có bệnh sao? Trúng số độc đăc cũng không thích cười như vậy.”
Tôi dang tay bất đắc dĩ nhún vai, một lát sau, Nhị gia lôi tôi tới một chỗ yên tĩnh, đối với tôi nói: “Ta đã từng cho ngươi quyển sách kia, ngươi đã xem qua chưa?”
“Chính là quyển sách ghi lại rất nhiều thuật phù chú kia sao?” Tôi trả lời.
Nhị gia gật đầu, nói:
“Đúng, chính là quyển sách kia, trong đó ghi lại một loại định tâm chú, có thể để cho bản thân ở trong hoàn cảnh ồn ào nhanh chóng tĩnh tâm, ta đều là dùng để ngủ.”
Tôi gãi gãi đầu, cẩn thận tìm kiếm lại trong ký ức, một lát sau, quang mang chợt lóe, khẩu quyết định tâm thuật cùng tác dụng tôi đã nhớ ra tới.
“Nga, con đã biết, định tâm chú ý bình tâm tĩnh khí, nhỏ liền trị mất ngủ, lớn thì minh lôi đi vào giấc ngủ, con biết cái này.”
Nhị gia nói: ” n, đúng, ngươi một hồi lại đi vào thử xem, lúc rút gậy gỗ, cái cao nhân kia nếu tiếp tục cười, tiếp tục cười nhạo ngươi, ngươi không cần để ý tới hắn, dùng định tâm chú thử xem.”
Tôi sửng sốt hỏi Nhị gia: “Ý của người là hắn cười nhạo con, kỳ thật không có ý gì khác, chính là cố ý nhiễu loạn tinh thần, để con không thể tập trung tinh thần, đồng thời lực lượng cũng không thể tập trung, như vậy gậy gỗ liền không nhổ ra được, đúng không?”
“Ta không dám trăm phần trăm xác định, nhưng hẳn là như vậy, ngươi ngẫm lại, một cây gậy gỗ bình thường, cắm vào mặt đất bao sâu mới có thể không nhổ ra được? Cho nên, cao nhân trong Tam nhĩ trận khẳng định là cố ý mà làm, ngươi cố gắng thử cách này xem.”
Nhị gia vuốt chòm râu trêи cằm, nhỏ giọng nói.
Một đoạn này thời gian này, Nhị gia nuôi râu, trêи cằm mọc ra chòm râu khoảng chừng nửa cm, thường thường sẽ sờ sờ.
Tôi gật đầu nói: “Tốt! Con thử xem đi, dù sao hiện tại cao nhân trong Tam nhĩ trận cũng không có hiện ra địch ý gì, hơn nữa con cũng khách khí, con cảm thấy hắn hẳn là sẽ không động thủ.”
Nhị gia híp mắt, như là đang suy nghĩ, tôi lại nói:
“Nữ cảnh sát kia bị thương mà ra, khẳng định là bởi vì nàng tâm cao khí ngạo, dùng lỗ mũi xem người, hoặc là nàng trực tiếp cùng cao nhân Tam nhĩ trận động tay, cho nên, bị thương mà ra mới là kết cục của nàng.”
Cuối cùng, tôi lại lần nữa đi vào Tam nhĩ trận, mới vừa đi vào, trước mặt liền thổi tới một trận gió mạnh. Gió này rất quái lạ, thổi lên còn kèm theo rất nhiều lá rụng trêи mặt đất, từ quanh thân tôi cuốn qua, tôi cảm thấy làn da có chút đau, cúi đầu thấy hai tay bị lá rụng vẽ ra rất nhiều vết máu nhỏ.
Nhưng mà miệng vết thương thật sự là nhiều nhưng lại quá nhỏ, cơ hồ ngay lập tức đã bị Thái Tuế sống cùng với sức mạnh của Thiết tâm chữa trị.
“Sức gió thật là mạnh mẽ!” Tôi nhịn không được tán thưởng một câu.
Vị cao nhân trong Tam nhĩ trận vừa rồi khẳng định là từ phía trước tôi đi một chuyến, hắn đi lại tốc độ thật sự là quá nhanh, thế nhưng có thể mang theo cuồng phong, lá rụng trong gió như đao như kiếm, sắc bén dị thường, đây là phong lực lượng.
“Oa nha ha ha ha ha, tiểu gia hỏa lại tới tìm gậy nát của ngươi a? Ha ha ha ha, mau đi rút nha, ha ha ha ha.”
Vị kia cao nhân vẫn cứ là thần long thấy đầu không thấy đuôi, tôi không nhìn tới hắn ở địa phương nào, nhưng thanh âm hắn truyền khắp toàn bộ mảnh vọng thiên thụ này.
Đi tới trước gậy gỗ, hai tay tôi bắt lấy phần đầu gậy gỗ, nhắm mắt lại, khóe miệng mặc niệm: “Định tâm cố tâm loạn, lục bình lạc thủy gian, cửu tiêu phong lôi chấn, nhất niệm nhất luân hồi….”
Vừa mới bắt đầu niệm, cao nhân Tam nhĩ trận vẫn luôn cười ha ha, tiếng cười kia giống như là có lực xuyên thấu, như là có thể xuyên thấu qua đầu tôi, trực tiếp xuyên thấu đến đại não, khiến tôi không thể hoàn toàn tĩnh tâm niệm khẩu quyết.
Nhưng tôi cắn răng, nhắm chặt hai mắt, một lần lại một lần niệm, một lần lại một lần niệm, vẫn luôn niệm đến cảm giác trời đất quay cuồng, cảm giác tôi như là rớt vào vô tận vực sâu, có cảm giác như là chính mình đứng trêи một mảnh mặt hồ bình tĩnh.
Chậm rãi, lòng tôi yên tĩnh xuống, thân ảnh cao nhân Tam nhĩ trận cũng biến mất ở trong đầu tôi, tôi như là đứng trong phòng giam đen tối, tôi tâm khóa lên, tôi ở chỗ này hoàn toàn bình tĩnh xuống.
“Tạch!” Trong nháy mắt khi tôi mở ra hai mắt, gậy gỗ theo tiếng rút ra.
“Tiền bối, gậy gỗ đã……” Lời còn chưa nói hết, một trận gió mạnh bỗng nhiên xẹt tới, tôi cả kinh, thầm nói không tốt!