Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 280: Biết cha ta là ai không?



“Trêи xe có quỷ? Ngươi thấy được?” Tôi nhỏ giọng hỏi nữ quỷ trước mặt, tôi cảm thấy chúng tôi nói chuyện thật không bình thường chút nào, thực sự rất buồn cười.

Bản thân nàng chính là quỷ lại còn nói cho tôi rằng trêи xe có quỷ, quả thực có chút buồn cười.

Nàng nghiêm túc gật gật đầu nói: “Ta phát hiện ghế điều khiển của xe buýt số 14 không dưng tự nhiên nhúc nhích.”

“Tự động nhúc nhích? Nhúc nhích như thế nào?”

“Chính là giống như có một đôi tay muốn xốc lên ghế điều khiển ghế, nhưng mỗi lần xốc đến một nửa liền dừng lại. Sau đó liền buông tay, bang một tiếng, ghế dựa liền một lần nữa khép lại.”

Nói đến chỗ này, tôi hỏi nàng: “Ngươi không thấy được là ai đang xốc ghế dựa sao?”

Nàng sửng sốt, ngây ngốc chớp chớp mắt, nói: “Không có a.”

Tôi ngã……

Chính tôi liền đủ ngốc, không nghĩ tới tiểu đệ so với tôi càng ngốc, nếu tương lai mang đi ra ngoài chém người, còn không phải là ném sạch mặt mũi của tôi sao?

“Ngươi cũng không có nhìn thấy gì?” Tôi hỏi.

Nàng nói: “Đương nhiên rồi, quỷ so với ta lợi hại hơn, ta khẳng định là nhìn không thấy.”

Tôi nhớ tới bác Hải từng cho tôi cái kính râm. Bất quá về sau lại hỏng mất, nghĩ đến đây, tôi đối với nữ quỷ nói: “Ngươi chờ ta một hồi.”

Cầm lấy di động cấp Nhị gia đánh một chiếc điện thoại, đi lên tôi liền hỏi: “Nhị gia, người có biện pháp gì có thể cho quỷ thấy quỷ không?

Nhị gia sửng sốt, nói: “Cho quỷ nhìn thấy quỷ? Rất đơn giản. Đem nước mắt người xoa lên mí mắt quỷ, hoặc là đem nước mắt trâu xoa lên mí mắt quỷ cũng được. Nhưng nước mắt trâu uy lực rất lớn, nếu là quỷ bản lĩnh quá thấp, sẽ có tổn thương rất mạnh.”

Tôi nói: “Vậy là nói, nước mắt người mới là tốt nhất?”

Nhị gia ừ một tiếng nói: “Bởi vì quỷ cũng là người, quỷ là người sau khi chết biến hóa, cho nên nước mắt người mới là tốt nhất, nhưng hiệu quả lại không phải tốt nhất, nhưng cũng có thể nhìn thấy quỷ.”

“Trăm phần trăm nhìn thấy sao?” Tôi còn hỏi.

“ n, trong tình huống bình thường. Trăm phần trăm.” Lời nói này của Nhị gia, làm tôi có chút không rõ, con người của tôi chính là loại cái gì cũng phải hỏi cặn kẽ, đập vỡ nồi cũng phải nhìn được thấy đáy, tôi hỏi: “Nếu như dùng cả hai loại cũng nhìn không thấy thì sao?”

“Dùng cả hai loại? Ta không rõ lắm, lão tử sống sáu bảy chục năm, chưa gặp được tình huống sử dụng cả hai loại mà vẫn không nhìn thấy như ngươi nói.” Nhị gia lời này hiển nhiên có chút tức giận tôi, tôi gãi gãi đầu, xấu hổ cười nói: “Vâng vâng vâng, là Nhị gia nói đúng.”

Tắt điện thoại, tôi liền hung hăng đánh mình một cái tát làm nữ quỷ kia bị dọa lui về sau một bước, che lại ngực, vẻ mặt sợ hãi.

Đánh một cái tát, mặt không cảm thấy đau ngược lại cảm thấy đau tay, liên tục đánh chính mình vài cái tôi cũng không chảy ra một giọt nước mắt.

Tôi nói: “Ngươi chờ một chút, ta tìm tiểu thuyết tình yêu của Cát Ngọc” Tìm đọc những tình sử lâm li bi đát, nhưng mới vừa nhìn thoáng qua, tôi liền nhìn không được, thật không được, đại nam tử như tôi thật sự không thể nuối nổi những thứ kinh tởm này.

Nữ quỷ cười nói: “Chủ nhân a, muốn nước mắt của ngươi mà nói, cái này quá đơn giản, ngươi không cần tốn công.”

Nói xong, nàng cả người liền biến mất không thấy, một lát sau trong phòng quét lên một trận gió lạnh ô ô thổi, gió thổi quần áo tôi bay múa, thổi tóc tôi phiêu động, thổi đôi mắt tôi khô khốc, không ngừng chớp mắt, mặc kệ là tôi cúi đầu bụm mặt, hay là thay đổi tư thế đều không được, những ngọn gió đều có thể chuẩn xác thổi vào hốc mắt tôi.

Cực kì chuẩn!

Không bao lâu, nước mắt tôi ào ào, tôi nhịn không được nói: “Đại tỷ, dừng dừng dừng! Đủ rồi, chúng ta không phải ở quay phim tình cảm, chảy ra một chút là đủ rồi.”

Thân thể nàng xuất hiện ở trước mặt tôi, tôi nhìn về phía nàng, trêи mí mắt nàng đã chói lọi, tôi hỏi: “Ngươi đã lây dính nước mắt của ta rồi sao?”

Nàng cười ngây ngốc nói: “Đúng vậy đúng vậy.”

“Ok, ngươi đi nhanh đi.”

Đuổi đi cái nữ quỷ này, tôi thực mỏi mệt nằm ở trêи giường, cởi ra trêи áo nhìn long xà đồ đằng trêи ngực, tôi nhỏ giọng nỉ non nói: “Hai vị đại thần, đêm nay liền dựa vào các ngươi ban cho sức mạnh, giúp ta báo thù.”

Vừa dứt lời, bỗng nhiên tôi cảm thấy chỗ ngực hơi nóng, cúi đầu nhìn thấy hai con rồng xà mơ hồ phát sáng, giống như sống dậy!

Hai con rồng xà theo tôi bả vai di chuyển tới hai cánh tay của tôi, lúc này long đầu cố định, đem toàn bộ mu bàn tay bao trùm, giống như là hai đầu cánh tay đều là hình xăm long xà.

Hơn nữa cơ bắp trêи cánh tay tôi rõ ràng trở nên cường tráng, tôi có một loại cảm giác!

Một loại cảm giác muốn hét lớn lên một tiếng, quần đấu mười người một lúc!

Tôi hiện tại đã thuần thục khống chế long xà đồ đằng, vật ấy có thể nháy mắt cường hóa thể chất tôi, để tôi từ một cái con gà chíp biến thành một con gà chọi, không sai, chính là cái như vậy.

Buổi tối, tôi cùng Trần Vĩ hàn huyên vài câu, này liền lên xe buýt số 14, mới vừa xuất chuyến, xe mới vừa ra khỏi tổng trạm, tôi quay đầu lớn tiếng kêu: “Uy, có phát hiện cái gì không?”

Trêи xe buýt yên lặng, cực kì yên lặng, yên tĩnh có thể nghe được tiếng bàn tay tôi ma sát trêи vô lăng, tôi sửng sốt, quay đầu nhìn lại, phía sau đen như mực, một bóng người cũng không có.

Tôi thầm nghĩ, cái nữ quỷ kia đi đâu vậy?

“Uy, không quân số một, ngươi còn ở đây không?”

“Đừng gọi ta không quân số một nữa!” Bỗng nhiên nữ quỷ xuất hiện ở phía sau tôi nổi giận quát lên, hoá ra nàng vẫn là để ý cái danh xưng “không quân số một” này a.

Tôi nói: “Được được được, mau nói cho ta biết, hôm nay sau khi bôi nước mắt ta, ở trêи xe nhìn thấy cái gì?”

Vấn đề này rất quan trọng, tôi muốn làm rõ chuyện kẻ thần bí chỉ điểm cho tôi, hắn nói linh hồn thuần khiết đã xuất hiện, đây là thứ cuối cùng tôi thiếu, là có thể gom đủ bốn loại, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, tôi không xác định, nhưng nhất định không phải chuyện nhỏ.

“ n, ngươi đợi lát nữa, trước để ta nghĩ một chút, ta muốn đổi tên đã?” Nàng ngồi ở bên cạnh tôi, nghiêng đầu, vẻ mặt ngây ngốc.

Tôi xì một tiếng cười nói: “Đừng náo loạn, mau nói.”

Nàng ngưng trọng tiến đến bên tai tôi nói: “Ta lau nước mắt ngươi về sau, hành động mở ghế dựa kia ít đi rất nhiều, nhưng là ngay khi xuất hiện loại âm thanh này, ta liền lặng lẽ xem, nhưng vẫn là nhìn không tới bất luận kẻ nào, nga không đúng, là bất luận quỷ nào.”

“Cái gì?” Tôi sửng sốt, nghĩ thầm nàng lau nước mắt tôi, còn nhìn không thấy quỷ? Chẳng lẽ, kẻ mở lên ghế dựa này không phải là quỷ?

Không phải quỷ thì sẽ là cái gì? Vấn đề này hiện lên ở trong đầu tôi, tôi bỗng nhiên giật mình một cái, cảm giác sau lưng toát ra rất nhiều mồ hôi lạnh.

“Được rồi, không có việc gì, ngươi nghỉ ngơi đi.” Tôi vẫy vẫy tay, ý bảo nàng đi nghỉ ngơi, tôi cảm thấy cái kẻ thần bí kia có lẽ cũng chính là linh hồn thuần khiết, khẳng định là cố ý trốn tránh tôi.

Xe đến trạm Tiều Hóa, thừa dịp nghỉ ngơi, tôi móc ra địa chỉ mắt kính gọng vàng đưa cho, bên trêи viết ba cái địa chỉ, đều là tôi không đi qua, chắc là nơi ẩn nấp của ba đại cao thủ khác của Hỏa Vân Thương.

Hai người khác tôi chưa kịp hỏi, nhưng biết bên trong ba người này có một người trẻ tuổi hai tay sáu ngón, hơn nữa hắn công phu quyền cước không tồi, điểm này, tôi tỏ vẻ không phục.

Tôi đi theo chú trung niên, Nhị gia, Lão tổ, học tập rất nhiều loại công phu chiêu thức, hơn nữa Lão tổ để lại cho tôi Hoàng Cực Thuật, những lúc tôi không có việc gì cũng thường xem, luận công phu, nếu tôi sử dụng thêm long xà đồ đằng, tôi không tin ai có thể đánh thắng được tôi.

Cho nên, đêm nay tôi mặc kệ Lục Chỉ kia rốt cuộc có bao nhiêu cái biểu ca, tôi cũng đến đánh hắn một trận.

Dù hắn có 108 cái biểu ca, tôi cũng đánh không tha.

Xe trở về trạm tổng, tôi lấy ra xe hơi nhỏ của mình rời đi, chạy đến nội thành.

Một cái địa chỉ cách tôi gần nhất là quán bar ở nội thành, sau khi tôi tiến vào, ngồi ở quầy bar, gọi một ly b52 sau đó ngồi ở quầy bar nhìn bốn phía.

Nơi này cả trai lẫn gái gợi cảm quyến rũ, chỗ này đơn giản đều là người muốn tìm kiếm kϊƈɦ thích, ánh đèn mờ ảo, men rượu lê mê, làm cho bọn họ cảm thấy mình đang ở thiên đường.

Tôi suy tính nên tìm kiếm cao thủ kia như thế nào? Chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng lộ diện.

Nhưng nghĩ lại thì thấy cái này đơn giản, tôi vỗ bàn hô to một tiếng: “Có tiểu muội không? Cho ta hai em”

Lập tức quán bar tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, một lát sau hai nữ nhân thời thượng xì một tiếng, kíp nổ toàn trường, giờ phút này quán bar không ai không cười, ánh mắt bọn họ nhìn tôi giống như đồ quê mùa.

Vốn dĩ quần áo tôi cũng là quy củ, không tính thời thượng, tôi lúc này từ trong túi móc ra mấy ngàn khối, đập ở trêи bàn, hô lớn: “Lão bản ở đâu! Mau đem vài em gọi tới, có biết cha ta là ai hay không!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv