Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 217: Ngũ đế thân thể



Bọn họ căn bản cũng không để ý đến tôi, trực tiếp nói một câu: “Lăn được bao xa thì lăn, biến!”

Tôi không phí lời nữa, bước đến nắm lấy tên nửa khuôn mặt kia, lòng bàn tay dùng sức, cơ thể hắn nhanh chóng khô quắt, trong chốc lát dùng ma tâm hấp thụ khí tức trong cơ thể hắn.

Ba người còn lại thất kinh, lúc này mới biết tôi không phải người chết mới đến, tôi là người sống, đàng hoàng là một người sống!

Không đợi bọn chúng chạy trốn, tôi lần thứ hai nắm lấy người phụ nữ kia, hút nàng thành cái túi da. Ma tâm này quả nhiên uy lực phi phàm, đối phó với loại quỷ hồn bình thường này quả thực đơn giản.

Trước đây ma tâm ở trong cơ thể tôi, tôi chưa bao giờ sát sanh, cũng không hấp thu âm hồn, thêm vào Lão tổ khuyên bảo tôi, để cho tôi một lòng làm việc thiện, vì lẽ đó ma tâm một chút uy lực cũng không có. Hiện tại không giống vậy, ma tâm từ sau khi bị cương thi lấy ra, cũng không biết nó ở nơi nào hấp thu rất nhiều âm hồn đã có đủ sức mạnh để tôi sử dụng.

Hai âm hồn còn lại, không chờ bọn chúng chạy trốn, tôi liền trực tiếp bắt lại, mỗi bên tay 1 tên hấp khô!

Tôi thấy, một chiêu này có thể đổi tên thành Hấp Tinh Đại Pháp rồi!

Sau khi giết chết năm quỷ hồn này, tôi giơ hai tay lên, mơ hồ cảm thấy trong lòng bàn tay bốc lên hai đốm lửa đen.

Trong lòng bàn tay hiện ra hắc hỏa, cảnh tượng này trước đây tôi không dám tưởng tượng. Tôi không biết chuyện này là tốt hay xấu, nhưng cảm giác hấp thu âm hồn này quả thực vui vẻ

Tôi phát hiện cảm giác này thật sự như nghiện thuốc, khiến người ta ngày càng si mê. Lúc này tôi đi ra khỏi văn phòng, ở trong các tầng nhà xác tìm qua kiếm lại, nhìn thấy âm hồn liền giết, không hề quan tâm những thứ khác.

Sau hai giờ, âm hồn trong nhà xác căn bản đều bị tôi dọn sạch sẽ. Lúc đi ra, Tô Trinh hỏi tôi: “Cảm giác thế nào?”

Tôi gật đầu, lạnh lùng nói: “Rất sảng kɧօáϊ!”

“Ngươi ngày càng có phong độ của Lão tổ rồi. Ngươi giết quỷ là đúng, không cần áp lực trong lòng”. Tô Trinh còn nói: “Đêm nay trước hết tới đây đã, những âm hồn này là kém cỏi nhất, chờ ngươi từ từ tích lũy sức mạnh, có thể giết những quỷ hồn cao cấp hơn. Nếu gặp đúng dịp, giết chết lão đầu trong thùng sắt, cũng là điều có thể.”

Cơ thể tôi có biến hóa.

Trước đây khi tắm rửa, tôi rõ ràng biết hình dạng cơ thể mình, mà đêm nay sau khi hấp thu âm hồn, tôi không chỉ cảm thấy thân thể tràn đầy sức mạnh, cởi quần áo ra nhìn, rõ ràng bắp thịt phát triển, cảm giác xương tựa hồ cũng cứng hơn một chút.

Tôi nghĩ tới Nhị gia, chú trung niên, Lão tổ, bọn họ đều là những cao thủ. Đầu tiên về mặt sức mạnh, chính là không thể khinh thường, ví dụ như Lão tổ đã từng dùng mí mắt kẹp lại viên đạn.

Nếu chỉ đơn giản là sử dụng mí mắt, chỉ độ cứng nhất định là không đủ. Ngoại trừ độ cứng, còn cần tốc độ. Thời điểm viên đạn bắn tới con ngươi, dùng mí mắt kẹp lấy, điều này đòi hỏi sức mạnh cơ bắp, mà sức mạnh cơ bắp lại gián tiếp khống chế tốc độ.

Tôi tắm xong đi ra, Tô Trinh nói: “Cảm giác được cơ thể mình đang dần dần thay đổi chứ?”

Tôi ừ một tiếng, Tô Trinh còn nói: “Dựa theo Hoàng Cực thuật miêu tả, tiếp tục luyện tập đi.”

Một buổi tối, tôi nhìn thấy trang cuối cùng của Hoàng Cực thuật, khiến cho tôi cảm thấy tò mò, trêи trang cuối cùng này, dĩ nhiên ghi lại một loại ma công!

Cái gọi là ma công, theo tôi biết chính là tà ma ngoại đạo, không đáng để lưu truyền lại.

Bản lĩnh như thế này, hẳn là bí thuật cổ đại, vừa nhìn tên, tôi liền sinh ra một loại cảm giác chán ghét.

Đoạt Huyết Ma Công (công pháp Cướp máu)!

Trong này ghi lại phương pháp dùng 5 loại máu: trẻ con, thương nhân, đồ tể, nông phu, hòa thượng, tập hợp lại một chỗ, ngâm thân thể trong đó, phối hợp cùng thảo dược, ngâm bảy bảy bốn mươi chín ngày, có thể luyện ra thân thể đao thương bất nhập!

Phía sau còn giải thích cặn kẽ, nói thân thể này chính là ngũ khí thân thể, còn gọi là Ngũ Đế thân thể.

Đầu tiên, trẻ con. Trong thân thể trẻ con, dòng máu vô cùng thuần khiết, bởi vì trẻ con vẫn còn nhỏ, không có suy nghĩ, không biết đúng sai, cũng không biết cái gì là thiện, cái gì là ác, càng chưa từng làm chuyện sai trái. Vì lẽ đó máu trẻ con là lời dẫn, là trung hòa bốn loại máu còn lại.

Thứ hai, thương nhân. Trong máu cùng xương của thương nhân, đều tràn đầy gian trá, cái gọi là gian thương gian thương, không gian bất thương, chính là như thế. Sử dụng máu của thương nhân, chính là muốn dùng cái khí gian trá trong máu kia.

Thứ ba, đồ tể. Đồ tể tính khí nóng nảy, tính cách tàn nhẫn, trời sinh liền mang theo sát khí. Bởi vì người có thể theo nghề đồ tể này, tâm, nhất định phải vô cùng tàn nhẫn. Người không nhẫn tâm, ngươi để hắn giết con cá, làm thịt con gà, hắn cũng không dám. Vì lẽ đó, dùng máu đồ tể, là lấy cái sự quyết tâm, là lấy luồng sát khí này.

Thứ tư, nông phu. Người ta nói nông phu thành thật, bởi vì người có bản lĩnh hoặc gian trá, đều đã làm những việc khác rồi. Chỉ có người trung thực, mới có thể cam tâm tình nguyện, không chối từ ruộng vườn vất vả, nuôi sống nhiều người khác. Điểm này, chính là lấy khí trầm ổn trong máu nông phu.

Thứ năm, hòa thượng. Có thể làm hòa thượng, bình thường đều là nhìn thấu hồng trần, hiểu rõ đời người hư ảo, tâm tính hiền hòa, thập phần thiện niệm. Bước cuối cùng này, chính là lấy khí thiện niệm trong máu hòa thượng.

Năm loại máu nhìn như không chút liên quan này, toàn bộ dung hợp lại cùng nhau, phối hợp với thảo dược, ngâm trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, liền có thể luyện thành thân thể đao thương bất nhập.

Tôi chợt nhớ tới lão đầu trong thùng sắt kia, hắn lúc này hẳn là không có thân thể, hơn nữa tôi cảm thấy những việc hắn đang làm bây giờ, rất giống phương pháp ghi lại trong Hoàng Cực thuật.

Tôi xem lại lần nữa, chợt chú ý tới một chi tiết, chi tiết này, khiến tôi cả người chấn động, nhất thời lạnh cả sống lưng, cả người đổ mồ hôi.

Tờ cuối cùng của quyển Hoàng Cực thuật này, bị ai đó xé ra rồi!

Nói cách khác, trang sách ghi chép huyết cướp, luyện thành thân thể Ngũ Đế này, thật ra là trang thứ hai từ cuối lên, tờ cuối cùng thực sự đã bị xé mất rồi.

“Hoàng Cực thuật” là quyển sách lão tổ tự mình ghi chép, ngoại trừ lão tổ, vậy cũng chỉ có Tô Trinh từng tiếp xúc qua. Nói cách khác, xé mất tờ cuối cùng, chỉ có thể là một trong hai người.

Nếu xé đi, nhất định là không muốn để cho tôi xem. Tờ cuối cùng kia đã ghi chép điều gì?

Nghĩ mãi không ra, tôi dùng sức đẩy ra khe hở ở trang cuối, bật ánh đèn điện thoại di động, cẩn thận nhìn chằm chằm nơi bị xé rách. Những dấu vết bị xé ra kia, hiển nhiên còn một vạch màu trắng nhỏ như sợi lông. Rõ ràng, tờ cuối cùng này mới bị xé ra không bao lâu.

Khẳng định không quá một tháng.

Nhưng như vậy cũng không cách nào đoán được đến tột cùng là lão tổ hay Tô Trinh xé đi, bởi vì một tháng trước, chúng tôi còn ở Thiên Sơn, có thể là lão tổ ở trong lầu tháp chín tầng, khi đưa sách này cho Tô Trinh, đã xé ngay tại chỗ.

Tôi nghĩ thầm: “Chờ lúc thích hợp hỏi Tô Trinh đi.”

Quãng thời gian này, tôi một mực chờ đợi tin tức Nhị gia, chú trung niên cùng bác Hải. Tôi nhắn tin cho ba người họ, để cho bọn họ sau khi nhìn thấy tin nhắn, trước tiên gọi lại cho tôi.

Nhưng đã mười mấy ngày trôi qua rồi, cũng không có bất kỳ người nào gọi điện thoại lại, trả lời tin nhắn.

Trong lúc này, người lạ kia gửi cho tôi một tin nhắn, nói: “Lúc cần thiết, đổi chỗ ở”

Tôi cũng nghĩ như vậy, cái này gọi là thỏ khôn có ba hang, tôi cùng Tô Trinh ở trong khách sạn này đã đủ lâu, nên thay đổi chỗ ở.

Tuy rằng trong hơn mười ngày này, tôi không ngừng lang thang khắp thành phố, không ngừng hấp thu các loại âm hồn để gia tăng sức mạnh, nhưng tôi vẫn cứ cảm thấy nếu như đánh với cái lão đầu kia, tôi không nắm chắc phần thắng.

Sau khi thay đổi khách sạn, tôi vẫn là rất chăm chỉ nghiên cứu “Hoàng Cực thuật”, ban ngày nhất định phải luyện một bộ quyền pháp, buổi tối nhất định phải hấp thu âm hồn.

Tôi biết, các bằng hữu của tôi có thể đều đang chờ tôi đến cứu, lần này không có chú trung niên giúp tôi, không có Nhị gia giúp tôi, cũng không có Lão tổ giúp tôi.

Có thể nói, lần này tôi là chân chân chính chính một mình chiến đấu, nếu không kiên cường, có lẽ tôi thực sự sẽ xong đời.

Mà tối hôm đó, khi tôi cẩn thận nghiên cứu Hoàng Cực thuật, tôi từ từ phát hiện một chuyện, bên trong Hoàng Cực thuật, chỉ cần ghi chép vu thuật, bí thuật, trang trước nếu tỉ mỉ ghi chép phương pháp, trang sau sẽ nhất định ghi chép cách phá giải.

Chỉ duy nhất tờ cuối cùng, phương pháp đoạt huyết, luyện thân thể Ngũ Đế, chỉ ghi chép phương pháp tiến hành bí thuật, tôi nhìn cách thức ghi chép những bí thuật trước, trực tiếp cả kinh, tờ cuối cùng bị xé ra này, chính là cách thức phá giải bí thuật Ngũ Đế thân thể.

Khi Tô Trinh trở lại khách sạn, tôi liền híp mắt hỏi: “Đúng rồi, có một chuyện muốn hỏi cô, quyển sách này, có phải cô đã xé mất một trang không?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv