-Tao cho mày 3s để bỏ người con gái của tao ra, khôngthì đừng trách tao độc ác ( Tôitrợn tròn mắt …người con gái của tao ư????!!)
-Mày nghĩ tao sẽ bỏ? Người con gái của mày? chả biết sẽlà của ai đâu…..
-Rồi mày sẽ thấy …..
UỲNH! ( TM vồ tới người Dương……….như1 con thú dữ…)
-Tao sẽ giết mày…!
-Mày nghĩ mày sẽ giết đk tao ư?
Thế là 2 thân thể ngã xuống đất,…..máulại rỉ ra…….2 ng` con trai đấm nhau…
……………….
Lại 1 trận đánh hãi hung của 2 chàng hoàngtử lạnh lùng vì 1 cô nhóc ngổ ngáo @@
………
DỪNG LẠI! DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI.
Vẫn không dừng..
Lần này tôi điên lắm rồi….tôi chạy thật nhanh ra cửa. Tôi không muốn nhìnthấy mặt bọn hắn nữa….bọn hắn làm tôi đau đầu lắm rồi……
Lúc tôi đi ra cửa thì cũng là lúc bọn hắnngã xuống…máu chảy ra và………bất tỉnh.
……..
Ngày hum nay là một ngày mệt mỏi đối với tôi…..TRong người khôngcó tiền, không có nhà ở, không có j hết… Thực ra là tôi đã chạy rất nhanh, rấtnhanh/…/Tôi dừng chân bên 1 cây cầu nhỏ. Tôi đứng, tóc xõa, bay theo làn gió,thưởng thức hương thơm của cánh đồng hoa oải hương……thật là đẹp biết bao…..
Oải Hương! Cái tên mà ba mẹ tôi đặt cho tôilúc bà ra đi. Đó là 1 hồi ức khó quên đối vơi tôi ……….
Hồi đó bà tôi bị ốm, ba mẹ tôi đi làm.Bà đưa tôi đi chơi. Lúc đó tôi tầm 2-3 tháng tuổi thôi. Đến cánh đồng hoa oải hươngcũng là lúc bà ra đi. Để tôi nằm và cầm 1 bông hoa oải hương. Khi ba mẹ tôi vềthì ko thấy 2 bà cháu đâu mà tôi lại vừa mới đẻ nữa….Ráo riết đi tìm, mọi ngườitìm thấy 2 bà cháu tôi nằm trên cánh đồng hoa oải hương…….bà đã ra đi..
////////////////////////////
Nghĩ đến đây. 2 hàng nước mắt củatôi tuôn rơi. Tôi phi thật nhanh xuống cánh đồng, ngả người xuống nằm….Rồi tôinhắm mắt lại để đk bà vỗ về…
………………………..
Người của TM và Dương tìm tôi khắp nơi nơi….chợtTM và Dương có 1 cuộc điện thoại cùng lúc:
-Thưa cậu chủ! Đã tìm thấy cô chủ…..ở……..Cánh đồng hoa oảihương
Cả hai phóngnhư bay….Như hai con hổ hung dữ tranh nhau con mồi..
Tôi vẫn ngủ…..
Tỉnh dậy….
-Ơ…..Mk đang ở đâu thế này????!!!!!!! Bà…bà đâu?
Tôi ngó xung quanh…..sao quen quennhể?
Từ xa, tôi thấy 2 người con trai ngồi vắtchân ở sô pha…lạnh lùng……đối diện nhau, Nhìn nhau như muốn nuốt sống nhau…..
Tôi đoán ngay đây là nhà chung của 2 bọn hắn.
Tôi đứng dậy, bước ra ngoài phòng khách ( Chỗbọn hắn đang ngồi)P
Cả hai đều hướng ánh mắt về phía tôi…tôi đira ngoài cửa…..
-Đi đâu?? ( Cả hai đồng thanh tập 1)
- Đâu chả được.
-KHÔNG ĐI ĐÂU HẾT (đồng thanh tập 2)
-CÁC ANH QUÁ ĐÁNG QUÁ THỂ RỒI ĐẤY! CÁC ANH MUỐN ĐIÊN THÌĐIÊN 1 MÌNH THÔI….ĐỪNG KÉO TÔI VÀO…..
-Nói lại! (Đồng thanh tập 3)
-Không…..không….thế bây giờ các anh muốn gì?
-VỀ! (Đồng thanhtập 4 luôn @@)
- Về đâu??!!
- Nhà Tôi …( đồngthanh tập 5 @@ @@)
- Nhà……..?
- Tôi! ( lại đồngthanh nữa rồi….tập 6 rồi ạ!......xỉu luôn)
- Rốt……..rốt…..rốtcuộc thì….nhà ai???!!!!!
Lần này thì kođồng thanh nữa….2 thg` này lại “đồng nhãn” @@ ….tức nhìn nhau chằm chằm ý…..
- OKE!OKE!....... Tôi sẽ ở nhà các anh….mỗi người 1 hôm….đk chưa? OKE?( Tôi như muốn đk giải thoát, đành bấm bụng làm hòa)
-……………………..( Nhưđã nguôi, hai chàng trai có vẻ đã hài lòng chút xíu…..nhưng vẫn có phần…….ghen……)
-Vì đồ đạc của tôi ở nhà TM nên hôm nay tôi sẽ ở nhà hắn……maitôi sẽ chuyển 1 ít đồ sang nhà cậu…..oke? ( Tôi hướng ánh mắt vào Dương)
( chú thích: Dương cũng ấm ức lắm đấynhưng giành đk 1 nửa trái tim của nó là an tâm rồi….Bây h anh chỉ cần nghĩ cáchgiành nốt 1 nửa trái tim kia từ tay TM là đk).
( t/giả: tự tin thế nhở? @@)
TM bước ra khỏi cửa, tất cả người làmtrong nhà đều cúi chào, tôi đi qua cũng cúi chào họ than thiện, rồi sau đó tôibước lên chiếc BMW cùng TM.