Khi cùng nhau bước vào bữa tiệc, ai nấy trong cơ quan đều trầm trồ kinh ngạc, chính là hai người cũng chỉ cười cười mà không nói gì. Khách khứa thì lại nghĩ rằng hai người bọn họ chính là hai cha con. Ngài Phó trông không lớn tuổi lắm, chính là Little trông quá trẻ nên mới gây ra hiểu lầm như vậy. Có người thấy hiếu kỳ quá bèn tiến lại hỏi: "Đây là con gái của ngài sao?"
Little đang định mở miệng nói, chính là ngài Phó lại mở miệng nói trước.
"Đúng vậy, đây là con gái nuôi của tôi."
Trong lòng Little kinh ngạc không thôi, cô không nghĩ rằng đối với ngài Phó cô chỉ giống như con gái của ngài không hơn không kém. Nhưng cũng không thể trắng trợn như vậy thừa nhận cô là con gái nuôi của ngài đi. Thật sự làm Little hết sức buồn bực. Sau đó hai người ngồi cạnh nhau nhưng không ai nói với ai câu nào.
"Tôi.."
"Chào cô."
Ngài Phó đang định mở miệng nói gì đó thì có một chàng trai tuấn tú đến trước mặt Little nói, đánh gãy lời nói của ngài, "Tôi có thể vinh hạnh mời cô nhảy một bài không?'
Little không vội đồng ý mà nhìn sang ngài Phó, thấy ngài rũ mắt không nói gì, cũng không định nói tiếp lời định nói kia, Little hít một hơi thật sâu, đưa tay nắm lấy bàn tay đang xòe ra kia," Được thôi. "
Little bước vào sàn nhảy với chàng trai, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hai người thầm nghĩ họ thật xứng đôi. Little khiêu vũ cùng chàng trai nhưng cứ như người mất hồn, chàng trai cố gắng hỏi chuyện cô cũng chỉ ậm ừ cho qua, ánh mắt cứ nhìn về phía ngài Phó.
Ngài Phó rốt cuộc cũng nhìn lại đây rồi, ánh mắt chạm vào ánh mắt Little đang nhìn mình, ngài lại thu hồi tầm mắt, rũ mắt nhìn ly rượu trong tay. Little thật sự không thể hiểu được, ngài Phó rõ ràng để ý cô nhưng lại không dám thừa nhận. Cô dứt khoát xin lỗi chàng trai kia và đi tới trước mặt ngài Phó.
Thấy có người tiến lại gần, ngài Phó ngẩng đầu lên nhìn, Little đang đứng trước mặt ngài, cô chưa vội mở miệng mà nhìn ngài Phó thật sâu như muốn nhìn thấu hết tâm tư của ngài vậy. Ngài Phó cũng không mở miệng mà cũng nhìn cô thật lâu. Thời gian lại dường như ngừng lại, thế giới này như chỉ còn lại có hai người cứ ở đó nhìn nhau đắm đuối.
Little mở miệng:" Tôi có thể vinh hạnh mời ngài nhảy một điệu không? "
Ngài Phó ngây ngẩn, phản ứng lại đã bị Little dắt tay vào sàn nhảy, hai người trông cũng thật đẹp đôi làm sao, nhìn hai người nhảy cùng nhau, mọi người xung quanh cũng thầm nghĩ họ trông cũng giống một cặp lắm chứ.
I found a love for me.
Darling, just dive right in and follow my lead.
* * *
- Perfect-
Chính là nền nhạc bài hát mà Little yêu thích, khoảnh khắc này so với trong tưởng tượng của Little không sai biệt chút nào, chính là khoảng khắc này, thời điểm này, cùng với người này, tất thảy mọi thứ đều như một giấc mộng đẹp mà Little nghĩ sẽ không bao giờ trở thành sự thật. Nhưng hiện tại nó đang diễn ra chứng tỏ những nỗ lực của Little không hề uổng phí, cô đang đến gần hơn với ngài Phó và thế giới của ngài.
Bị Little kéo vào sàn nhảy, ngài Phó có chút bàng hoàng, nhưng cũng kịp định thần lại nhún nhảy theo giai điệu của bài hát. Ngài cứ nhìn chằm chằm Little đang cùng mình khiêu vũ nhưng không nói gì cả, chỉ nhìn cô thật sâu như muốn nhìn thấu tâm tư của cô vậy. Đôi mắt đa tình nhìn người con gái trước mặt bỗng có chút ôn nhu cùng dịu dàng hiếm thấy.
Little bị nhìn như vậy cũng không yếu thế, cô cũng nhìn thẳng vào đôi con ngươi sâu thẳm kia.
Hai người nhìn nhau đắm đuối, lúc này thời gian như ngưng đọng lại, dường như không gian chỉ có hai người ở đó khiêu vũ cùng nhau. Thật đẹp như một bức tranh vậy.
Thợ chụp ảnh được thuê đến sự kiện này cũng không bỏ lỡ cảnh tượng tuyệt đẹp này mà nháy nháy vài bức hình cho hai người.
Kết thúc bữa tiệc, hai người cùng nhau trở về, hai người đi bên cạnh nhau nhưng không ai nói với ai câu nào. Little thấy ngài Phó không nói gì bèn mở miệng," Lúc nãy ngài định nói gì với tôi sao? "
Thấy Little hỏi, ngài Phó mới lại nói:" Lúc nãy tôi nói với họ cô là con gái nuôi của tôi.. Tôi thực sự xin lỗi, lúc đó tôi không nghĩ được gì cả nên mới nói như thế, thực sự rất xin lỗi cô. "
" Ngài thực sự không coi tôi như con gái của ngài sao? "
" Đúng, tôi thực sự không có ý đó. "
" Tôi thích ngài.. Ngài thì sao? Nếu ngài không coi tôi là con gái thì đối với ngài tôi là gì? "
Ngài Phó vô cùng bất ngờ với câu nói thích của Little, câu nói làm ngài cảm thấy nó thật chân thành, thật sâu sắc, chỉ có ba chữ đơn giản thôi nhưng khi nó được thốt ra từ miệng của Little lại chân thành và giản dị đến lạ. Nhưng ngài Phó không biết phải làm sao để phản ứng, ngài chưa từng gặp qua tình cảnh này, cũng chưa từng nghĩ đến có một ngày bản thân sẽ được tỏ tình hay sẽ tỏ tình người khác. Mặc dù Little đối với ngài rất đặc biệt, là người đặc biệt nhất mà ngài từng gặp, nhưng ngài lại không rõ trong lòng mình coi Little là gì.
" Cô thật sự là một người rất đặc biệt. "Nói đoạn ngài trầm ngâm một chút," Chỉ là tôi không rõ tôi đối với cô thật sự là cảm xúc gì. "
" Ân."
Little chỉ ân một câu rồi tạm biệt ngài Phó. Cô muốn ngài tự mình suy nghĩ và xác nhận tình cảm của mình, không muốn thúc giục hay bắt ép khiến ngài phải khó xử. Dù sao thì để nói ra được lời tỏ tình Little thực sự đã lấy hết can đảm rồi, một đường đến đây thật sự không dễ dàng, cô đã nhiều lần cảm thấy bất lực, muốn bỏ cuộc nhưng vì tình yêu quá lớn làm cho cô không cách nào dễ dàng từ bỏ. Trước đây, cô không nói cho ngài Phó là cô thích ngài cho nên dù ngài Phó có không thích cô thì hai người vẫn có thể làm bạn vì đó coi như là Little yêu thầm đi. Chính là bây giờ đã nói ra rồi, nếu ngài Phó trả lời cô rằng ngài không có tình cảm nam nữ với cô thì dù thế nào đi chăng nữa họ cũng không thể làm bạn được. Little rất sợ điều này, nhưng biết làm sao bây giờ, cô đã lỡ tỏ tình mất rồi.