Vào đến phòng, nằm trên giường, tôi nhìn ra bầu trời đêm xanh thẫm không gợn mây và những ngôi sao nhỏ như những đôi mắt đang nhấp nháy trên trời, lắng nghe tiếng những con ve sầu kêu rộn ràng ngoài ngoại ô thành phố, còn có cả tiếng ếch nữa...
Tôi biết, đó chính là những dấu hiệu báo mùa hè sắp đến rồi. Trọng Hạ yêu dấu nhất của tôi gần đến rồi. Qua một tháng nữa là Hạ chí, đồng thời cũng là sinh nhật 15 tuổi của tôi. Trước khi ngủ tôi đột nhiên nhớ lại câu chuyện "Người đẹp ngủ say" của mẹ vừa kể. Bây giờ tôi chỉ có thể gọi nó là "câu chuyện", bởi vì nó quả thực không thể tưởng tượng nổi. Nếu sau đó, tôi lại hy vọng là những điều mà mẹ nói là có thật.
Lãng mạn quá!
Chẳng lẽ vào ngay đêm hôm đó, mình sẽ biến thành "Người đẹp ngủ say" thật sao? Đáng tiếc là tôi không được xinh đẹp gì cho lắm, không thể gọi là người đẹp được. Tôi thè lưỡi, trong lòng thầm nghĩ nếu là A Mộc thì hay biết mấy. Hi hi.
Có thật là bạch mã hoàng tử sẽ đến hôn tôi tỉnh lại không? Oa, nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến người ta đỏ mặt rồi!
Ừ, nếu trên thế gian này quả thực có kỳ tích, phép thuật nếu có thật thì hay quá, tôi rất hy vọng một người kém cỏi như tôi sẽ có kỳ tích... sẽ biến thành Người đẹp ngủ say thật sự... sẽ được gặp hoàng tử... thật đó...
Cứ nghĩ, nghĩ, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Trong mơ, tôi thấy mình nằm trên một chiếc võng do những bông hoa hồng kết thành. Một hoàng tử đội mũ đỏ cưỡi con bạch mã xinh đẹp, hôn tôi...
NHẬT KÝ TẨY XÓA CỦA TIỂU CHÍ
Người đẹp ngủ say thật là hạnh phúc, không cần phải đi học, không cần giảm béo, không cần phải dọn dẹp nhà cửa, chỉ cần mỗi ngày đi ngủ thôi thì cũng có hoàng tử đẹp trai đến tìm...
Thế giới này thật là không công bằng.
(Nhật ký tẩy xóa của Tiểu Chí).