Ngày cuối năm, tập đoàn A tổ chức tiệc cuối năm cho các lãnh đạo và nhân viên cao cấp. Tiệc được tổ chức ở khách sạn năm sao, khách sạn này nghe nói đã nhiều lần đón tiếp các ngôi sao nổi tiếng, hoặc các vị lãnh đạo chính quyền cao cấp của Canada. Mặc dù buổi tiệc tối nay chỉ dành cho ban lãnh đạo của tập đoàn A chi nhánh tại Vancouver, việc chọn khách sạn này làm địa điểm tổ chức cũng đủ nói lên đẳng cấp và thành công của tập đoàn A trong năm vừa qua.
Vốn ba mẹ Trường Phong có ý mời gia đình Thục Mây tham dự buổi tiệc cuối năm này, nhưng vì bọn họ đã đặt vé từ sớm nên đành thôi.
Tầm trưa chiều hôm đó, Trường Phong dẫn Thục Mây đến cửa hàng làm đẹp lúc trước vào dịp sinh nhật Trường Phong hai người đã từng ghé qua để sửa soạn chuẩn bị cho buổi tiệc cuối năm.
Lúc đến nơi, nhìn từ ngoài vào Thục Mây đã thấy loáng thoáng bên trong có vài bóng người. Cô thầm nghĩ đang là lúc cuối năm, cửa tiệm bận rộn hơn cũng không có gì lạ. Nhưng đến lúc bước vào, nhìn rõ bốn người hai nam hai nữ trong tiệm, Thục Mây liền không khỏi ngạc nhiên. Nhất là cô gái xinh xắn đáng yêu trước mặt đang hướng về phía cô cười, là người không nên xuất hiện ở đây vào lúc này.
"Rosetta? Thùy Linh???"
"Hello~" Rosetta cười khúc khích nhìn vẻ kinh ngạc của cô, vẫy tay chào.
Trong khi đó, cô gái xinh xắn kia, Thùy Linh, thì rất vui vẻ chạy đến ôm cô một cái, "Hihi, chị ngạc nhiên lắm sao?"
"Sao em lại ở đây?" Thục Mây ngơ ngác ôm cô, cố gắng tiêu hóa tình huống hiện tại.
"Em mới đến đây mấy ngày trước."
Nghe cô nói vậy, Thục Mây hơi liếc mắt nhìn sang Minh Huy đang đứng phía sau Thùy Linh, bỗng chốc nhận ra, "Là ngày hai mươi bảy sao? Hôm đó là anh đi đón em ấy sao?"
Minh Huy cười gật đầu, "Thùy Linh đáp máy bay rồi mới nhắn bảo anh đến đón. Hôm đó lúc anh biết tin sợ muốn đứng tim, vội vàng chạy ra đón người thì cũng đã là hai tiếng sau rồi."
Thục Mây kinh ngạc nhìn cô, có chút không biết nói gì trước hành động của cô, "Em... dũng cảm thật đấy! Không lo không liên lạc được với anh Huy à?"
Thùy Linh ngại ngùng gãi đầu, "Em sợ em nói trước anh ấy lại không cho em đi..."
Thục Mây ẩn ý nhìn qua nhìn lại giữa hai người, Minh Huy bị cô nhìn như vậy thì có chút không chịu được đánh ánh mắt sang chỗ khác, xấu hổ ho khụ khụ hai tiếng.
Thục Mây thấy hai người xấu hổ như vậy cũng không hỏi gì thêm, chỉ quay sang nhìn Trường Phong và Triều Dương đang vô cùng bình thản chả có gì bất ngờ trước việc này, hơi nhăn mũi nói, "Hai anh biết trước rồi à?"
Trường Phong gật đầu, "Ừ. Hôm qua nó nói với tụi anh, nên hôm nay mới hẹn nhau ở đây chứ."
"Thế mà anh lại chả nói với em!"
Trường Phong cười cười, "Không phải vì anh muốn tạo bất ngờ cho em sao."
Thục Mây bĩu môi, quay sang thấy Rosetta cũng đang cười mình, giả bộ tức giận nói, "Cậu cũng vậy đó! Không nói cho mình biết gì cả."
Chuyện cô đi cùng với Trường Phong tối nay dự buổi tiệc cô đã nói với Rosetta từ trước, thế mà chuyện cô ấy đi cùng với Triều Dương thì Rosetta lại chả nói tiếng nào.
"Tớ là cũng muốn tạo bất ngờ cho cậu mà!" Rosetta nháy mắt.
"Hừ!"
Lúc này, cô phục vụ cũng từ xa đi lại chào hỏi.
"Bên mình đã đến đủ người rồi đúng không ạ?"
"Ừ," Minh Huy trả lời, "Cô dẫn ba người họ đi chuẩn bị đi."
"Vâng ạ, mời ba anh lại chỗ kia chờ, bọn em sẽ cho người mang nước lên ngay," Cô phục vụ hướng tay về góc ngồi chờ phía đối diện, sau đó quay sang nói với ba cô gái, "Mời ba chị đi theo em."
Thục Mây, Rosetta và Thùy Linh đi theo sau cô phục vụ đến phòng trưng bày trang phục. Trong đó đã có hai nhân viên khác chờ sẵn, mỗi người tiến lên phục vụ một người bọn cô. Trong khi đó, đám Trường Phong đứng ở ngoài thì lại góc ngồi chờ ngồi xuống, người thì tiện tay cầm một tờ tạp chí lên đọc, người thì lại lấy điện thoại ra nghịch. Trà bánh cũng rất nhanh được mang lên.
Trở lại với bên trong phòng thay đồ, ba người Thục Mây vừa chọn đồ vừa trò chuyện. Vì không muốn cắt ngang cuộc trò chuyện giữa ba cô mà ba người phục vụ không nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng hỏi các cô muốn chọn kiểu váy nào hoặc là giới thiệu về một bộ trang phục nào đó.
Thục Mây vừa quan sát các bộ trang phục đang được treo ở đây, vừa trò chuyện với Rosetta, "Cậu đã biết Linh chưa?"
"Huh? Ý cậu là Arrelline?"
"Arrelline?" Thục Mây nghi hoặc quay sang nhìn Thùy Linh.
Thùy Linh cười khẽ nói, "Arrelline là tên tiếng Anh của em."
"Ohh..." Thục Mây hơi gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
Biết người mà Thục Mây nhắc đến là Arrelline, Rosetta cũng trả lời, "Tớ cũng mới biết một chút. Ban nãy anh Dương với anh Huy có giới thiệu qua. Các cậu đều là quen nhau qua game, ghen tị thật đấy!"
"Có gì đâu mà ghen tị chứ," Thục Mây cười nói.
Rosetta nhún vai, "Cảm giác rất đặc biệt. Với lại, như vậy có nghĩa trong sáu người bọn mình thì hết năm người là người Việt rồi. Tớ thật là cô đơn mà..."
Rosetta làm bộ đáng thương, khiến hai người không khỏi phì cười.
"Hay là chị đi học tiếng Việt đi," Thùy Linh nháy mắt.
"Đúng đó, cậu học đi," Thục Mây cũng cười cười đùa theo.
Rosetta trợn mắt nhìn hai người, "Làm như nói học là học được không bằng."
Thùy Linh và Thục Mây thấy cô như vậy thì cũng chỉ cười đùa rồi thôi chứ không để tâm, nhưng Rosetta ngoài mặt từ chối thực chất lại đang suy tính nghiêm túc lời đề nghị này.
Vừa nói vừa cười như vậy, mãi một lúc sau ba người mới chọn xong bộ váy mà mình ưng ý. Chiếc váy Thục Mây chọn có nét tương tự với chiếc váy kỳ trước, được làm bằng ren và vải voan màu hồng phấn, trang trí điểm xuyết hoa văn hoa anh đào. Rosetta chọn một chiếc váy màu đỏ, vô cùng phù hợp với không khí lễ Giáng sinh lúc này. Còn Thùy Linh chọn một chiếc váy màu xanh nhạt.
Sau khi chọn xong giày cao gót đi kèm, ba người được dẫn đến chỗ trang điểm. Trước khi đi ra ngoài, bọn cô cố ý dặn dò cô phục vụ báo trước với ba người Trường Phong, không cho các anh nhìn trước. Vì thế khi ba người các cô di chuyển ra ngoài, ba anh chỉ có thể bất đắc dĩ nhắm mắt lại quay sang chỗ khác, trong lòng lại càng thêm tò mò và mong chờ với bộ dáng của ba người sau khi trang điểm sửa soạn xong.
Đến chỗ trang điểm, ba người lần lượt ngồi xuống. Vì Trường Phong đã đặt hẹn trước, cũng nói rõ yêu cầu nên cửa tiệm đã dành chỗ trước cho ba người, các nhân viên phục vụ cũng biết phải làm gì chọn đồ gì cho ba người.
Chẳng hạn như bộ váy mà ba người các cô đang mặc hiện giờ, toàn bộ đều là hàng mới, chưa được dùng qua lần nào.
Nhân viên phục vụ ứng theo kiểu dáng và màu sắc của chiếc váy, cộng thêm yêu cầu của ba người, bắt đầu cẩn thận trang điểm. Trong lúc đó, các nhân viên khác lại tranh thủ đi kiếm bộ trang sức, cài đầu phù hợp với ba người.
Thục Mây vẫn duy trì yêu cầu như lúc trước, không búi tóc, chỉ thắt bím một ít tóc mà thôi. Cô phục vụ lấy ra một ít đóa hoa anh đào giả, lúc thắt tóc cho cô thì đính thêm những bông hoa này lên, sau đó những chuỗi ngọc trai và viên đá quý nho nhỏ cũng được đính lên trên bím tóc cô, tạo điểm nhấn mỹ lệ mà tinh xảo.
Tóc Rosetta cũng được tạo kiểu không kém phần phức tạp. Phần tóc của cô được nhân viên uốn lọn xoăn đều. Tóc hai bên mang tai được thắt bím tỉ mỉ, chắp lại ở giữa. Ở vị trí giao nhau, một đóa hoa đỏ rực được gắn lên. Từ đóa hoa rũ xuống vài sợi màu bạc đính đá lấp lánh. Tại mỗi điểm lọn tóc giao nhau trên hai bím tóc, các viên đá nhân tạo cũng được gắn lên.
Trong khi đó, vì Thùy Linh có tóc ngắn nên nhân viên không làm nhiều, chỉ tạo kiểu xếp nếp một chút rồi cài một băng đô gắn hoa lam và đính đá lên trên. Mỗi người lại để cho nhân viên đeo giúp mình bộ trang sức, ngắm nghía qua lại trong gương, chỉnh sửa chăm chút vài chỗ, cuối cùng cũng xong xuôi.
Lúc ba người đồng loạt xuất hiện trước mặt ba người các anh, Trường Phong, Triều Dương và Minh Huy đều đồng loạt ngỡ ngàng tại chỗ. Trước khi trang điểm, ba cô gái này đều đã là mỹ nhân, cứ nghĩ sau khi sửa soạn xong thì chỉ như hoa thêu trên gấm, ko có sự khác biệt nhiều, không ngờ lại còn có thể hóa thành tiên nữ, xinh đẹp động lòng người như vậy.
Ba cô gái thấy các anh có phản ứng như vậy, ánh mắt ai nấy đều sáng lấp lánh, khóe môi hơi cong lên hiện rõ sự vui vẻ.
Bởi vì thời gian không còn sớm, ba người nhanh chóng trả tiền. Cũng giống như lần trước, ba người các anh mua đứt bộ váy và bộ trang sức của các cô.
Lúc đi ra ngoài, mọi người chia ra ba xe rồi cùng lái đến khách sạn tổ chức buổi tiệc.
Đến khách sạn, dựa theo sự chỉ dẫn của nhân viên và bảng hướng dẫn, sáu người hướng thẳng đến phòng tiệc. Khác với buổi tiệc sinh nhật lúc trước, buổi tiệc hôm nay là một buổi tiệc tối đúng nghĩa. Đối diện với cửa ra vào là một sân khấu lớn, trên sân khấu bày biện nhiều đồ trang trí, hoa tươi và băng rôn. Khắp căn phòng đặt rải rác các bộ loa. Phía dưới sân khấu, chia ra hai bên căn phòng là các bàn dài hình chữ nhật được phủ khăn trải bàn trắng tinh tươm. Trên bàn, cứ cách hai ba ghế ngồi lại đặt một lọ hoa tươi hai màu xanh trắng được cắm tỉ mỉ. Trước mỗi ghế đều xếp một bộ bát đĩa sứ đơn giản mà sang trọng và vài ly rượu các loại.
Sáu người đến không quá sớm nên trong phòng lúc này đã có rất nhiều người, có người đang đứng nói chuyện với nhau, có người lại đã ngồi sẵn vào bàn. Sáu người cùng một lúc xuất hiện, hiển nhiên rất thu hút sự chú ý của người khác. Khi vừa bước qua cánh cửa, hầu như tất cả mọi người trong phòng đều đã không hẹn trước mà cùng hướng mắt về phía bọn họ. Khi nhìn rõ sáu người, trong mắt ai nấy đều tràn đầy sự ngạc nhiên và kinh diễm.