Quay trở lại với Ayatte, Kalila và Farah, họ đang trên đường men theo chân núi để đi đến Thành Bạch Xích, đây là một trong những thành trì lớn của vương quốc Romain. Không những thế theo những thông tin mà Ayatte tìm hiểu được, Thành Bạch Xích còn có một cường giả vô cùng mạnh mẽ tọa trấn.
Đó chính là Triệu Vân - Kị Sĩ Rồng, Triệu Vân đã không biết bao nhiêu lần đánh đuổi đi những kẻ thù xâm lược, những đợt quái vật tấn công để mang lại bình yên cho thành.
Do khoảng cách khá xa kể từ học viện Carano nên Ayatte và hai nữ vừa đi vừa nghỉ ngơi, họ cũng không sử dụng phương tiện gì, vì cả ba người quyết định đây là chuyến đi phiêu lưu mạo hiểm nên họ sẽ đi bộ hầu hết chặng đường.
Đến tối, Farah đã thấy trời khá tối nên đề nghị họ dừng chân nghỉ ngơi, nàng tìm được một khe đá khá rộng đủ cho ba người để nghỉ ngơi trong đó. Trong số ba người thì Farah là người có kinh nghiệm sinh tồn cao nhất, đương nhiên là thế vì năm bảy tuổi một mình Farah đã phải sinh sống hơn một tháng trong rừng.
"Hai tỷ ở đây nhé, ta đi kiếm chút thứ gì đó để ăn." Người lên tiếng là Ayatte, hắn quyết định xung phong đi kiếm ăn cho ba người.
Nghe thế Kalila nói: "Ừm, phải cẩn thận đó."
Ayatte gật đầu rồi rời khỏi khe núi tiến đi tìm. Ayatte quyết định sẽ tiến lên bên trên cao hơn của dãy núi để đi tìm, sau đó hắn cũng dễ dàng săn được một số loài linh thú cấp thấp rồi định trở về.
Khi hắn đi qua một vách đá cao lớn, một tiếng 'Huuuú to lớn vang lên truyền vào tai Ayatte, không biết thứ gì thôi thúc, Ayatte đã tiến lên và đi về chỗ tiếng hú vàng lên đó. Tiến đến, gạt bỏ đi mấy cành cây vướng mắt ra để nhìn, hắn đã thu liễm khí tức đến cực hạn nên khó ai có thể mà phát hiện ra hắn.
Trước mắt Ayatte là khung cảnh mỏm đá cheo leo, trên đó có bốn thân ảnh đang đứng nhìn nhau, được chia làm hai chiến tuyến. Ở gần Ayatte hơn là một bầy ba con Linh Cẩu màu đen trông to hơn chó nhà rất nhiều, trên miệng liên tục túa ra những giọt nước miếng, hiển nhiên là ba bọn nó đang đi săn. Ba con Linh Cẩu này tỏa ra khí tức là yêu thú Tam Giai.
Khác với quái vật chia theo cấp, yêu thú chia làm từ Nhất giai đến cao hơn, yêu thú Ngũ Giai thì có thể hóa hình và tiến thành hình người, yêu thú Tam Giai cũng có sức mạnh tương đương với con người ở cấp Vàng Kim.
Còn bên kia đầu chiến tuyến, là con một con sói màu trắng rất đẹp, cả người con sói được bao phủ một lớp lông màu trắng tinh khôi, đằng sau nó là cái đuôi trắng tinh đang xù lên như một cơ chế tự vệ. Nó có một đôi tai màu trắng lớn, đang vểnh lên cao, ở trên trán con sói trắng này có đồ án hoa văn màu đỏ ở trên đó làm tổng thể con sói trắng này hiện lên vô cùng xinh đẹp, cao quý.
Nhưng tình cảnh của nó đang vô cùng tệ, đây là địa bàn của nó, ngày thường con sói trắng này ở đây tu luyện này qua ngày không phạm đến các con vật khác trong rừng, thế mà hôm nay bị ba con linh cẩu này tiến vào săn giết, Sói trắng cũng mới chỉ là yêu thú Tam giai mà thôi làm sao có thể chống lại ba con linh cẩu hung hãn này. Hiện này bộ lông màu trắng của nó đã dính đầy máu, chân trên của nó còn bị thương một vết rất sâu, máu đang liên tục chảy ra.
Đằng sau nó là vách đá cheo leo, chỉ cần lùi ra sau vài bước là sẽ ngã xuống tan xương nát thịt. Dù sói trắng này linh trí không cao cho lắm nhưng trên đôi mắt của nó là vẻ tức giận, thống khổ và rất nhiều tia không cam lòng.
Ayatte đang quan sát con sói trắng này, hắn cũng phải công nhận rằng con sói trắng rất xinh đẹp, nhưng chỉ vậy thôi, đây là quy tắc cá lớn nuốt cá bé ở tự nhiên, kẻ yếu hơn sẽ là thức ăn cho kẻ mạnh. Vả lại nếu hắn muốn giúp sói trắng thì ba con linh cẩu đó cũng khá phiền cho hắn. Cũng chỉ khá phiền thôi bởi vì ba năm nay hắn đã có sức chiến đấu gấp bội, ba con linh cẩu vẫn chưa đủ làm hắn bị thương.
Đang chuẩn bị quay lưng ra về thì nha đầu Quân Nhi đã lâu không thấy lại hiện lên nhìn vào hắn hét to: "Đại caaa!"
Nhìn biểu hiện của con hàng này là lại có đồ tốt rồi Ayatte nhìn nàng nói: "Ở đâu?"
"Ừm Đại ca, là con sói trắng kia đó, nó là Thánh thú đó Dạ Thiên Lang đó Đại ca, yêu thú cũng chia làm cấp bậc khác nhau nha. Đầu tiên là phàm thú, là mấy con động vật hàng ngày bình thường đó, sau đó là Linh thú, mạnh hơn nữa là Tiên thú, Thánh thú và mạnh nhất là Thần thú."
“Dạ Thiên Lang này là Thánh thú đó, chỉ dưới Thần thú thôi với lại Dạ Thiên Lang này đó là con cái đó, Đại ca tự hiểu."
Nghe nha đầu này nói thế hắn cũng hiểu độ khủng khiếp của con Dạ Thiên Lang này rồi, Thánh thú, trong vũ trụ các Thánh thú tộc đàn ở đâu cũng là một phương bá chủ nên hiển nhiên Thánh thú rất mạnh.
Ayatte lại sức nhớ tới lời nha đầu Quân Nhi nói mặt lại hơi đỏ, ho khan nói: "Giống cái, è hèm, ngươi nghĩ ta là loại như vậy sao?"
"Ừm!" Quân Nhi lập tức đáp.
"Dm, thôi được rồi, cứu con Dạ Thiên Lang kia đã." Nói xong Ayatte ngay lập tức lao về phía chiến trường.
Quay trở lại với chiến trường, con Dạ Thiên Lang này đang chật vật không thôi, không những đang bị thương mà còn phải đón nhận những đợt tấn công như vũ bão của ba con Linh cẩu, bây giờ nó đã rất gần vách đá rồi, nếu chỉ cần ba con linh cẩu tiến công tiếp thì rơi xuống chắc chắn sẽ là đương nhiên. Đôi mắt của Dạ Thiên Lang hiện lên sự tuyệt vọng, Dạ Thiên Lang này dù linh trí không cao nhưng cuộc sống nó vẫn có tâm nguyện, tâm nguyện của nó rất đơn giản chỉ là có thể trường sinh mà thôi, nhưng hiện tại là sao mà khó thế.
Đang lúc nó nhắm đôi mắt tuyệt vọng định buông xuôi thì có một thân ảnh lao đến trước mặt nó, sau đó tung một chưởng vào ba con linh cẩu đang tiến công kia.
'Oành'
Ba con linh cẩu cấp tốc bị bay về phía sau từ đó con Dạ Thiên Lang được cứu một mạng. Thân ảnh đó không ai khác chính là Ayatte, sau đó hắn quay đầu lại nhìn Dạ Thiên Lang ở khoảng cách gần. Quá đẹp, bộ lông trắng tinh khôi bay nhè nhẹ theo gió, trên trán có đồ án hoa văn màu đỏ tự nhiên nổi bật giữa thân hình màu trắng. Xinh đẹp cao quý là để nói về Dạ Thiên Lang này.
Sau đó Ayatte lấy tay ra xoa xoa vào đầu của Dạ Thiên Lang, hắn còn đưa tay lên sờ vào cả đôi tai của nó nữa. Rồi lại sờ vào hoa văn màu đỏ trên trán. Điều kì lạ đã xảy ra, khi hắn sờ vào chi tiết mà đỏ đó, nó như hơi lóe lên, từ trong linh hồn của Dạ Thiên Lang và Ayatte như có một sợi dây liên kết lẫn nhau mà Ayatte không hề hay biết.
Quân Nhi vẫn còn đó thấy hắn sờ vào hoa văn màu đỏ đó nàng đã biết chuyện gì xảy ra nhưng lại không nói cho Ayatte mà nở một nụ cười thú vị.
Còn Dạ Thiên Lang đang từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, đầu tiên một nhân loại tự nhiên lao ra cứu nó, còn vuốt ve xoa đầu nó nữa chứ, nhưng không hiểu sao nó cảm giác được nhân loại này xoa đầu thì cảm giác rất hưởng thụ. Đương nhiên rồi, Thiên Lang hay Tiên Cẩu chung quy vẫn là chó mà thôi. Đến khi Ayatte sờ đến hoa văn màu đỏ trên đầu nó thì cả người Dạ Thiên Lang đột nhiên run nhẹ, sau đó nó lại cảm thấy từ Ayatte toát ra một cảm giác quen thuộc, thân thiết lạ thường.
"Dạ Thiên Lang ngươi thật xinh đẹp." Vừa nhìn con Dạ Thiên Lang này hắn càng thấy đẹp không thôi, sau đó Ayatte buông tay khỏi đầu nó, quay người nhìn về phía ba con Linh cẩu.
Ayatte cấp tốc bao lên sử dụng Thần thông 'Trừng phạt' đánh lên một con làm nó chết ngay lập tức, hai con còn lại thấy đồng bọn mình bị giết thì tức giận không thôi, đổi mục tiêu lao lên quyết sông má với Ayatte.
Ayatte cũng chẳng sợ, ba con linh cẩu này yếu hơn so với nhiều yêu thú Tam giai và quái vật cấp ba hắn gặp trước đây, lấy ra Kiếm Truy Hồn, vận dụng Mana chém ra hai đường kiếm khí. Trong miệng hô: "Diệt trảm."
'Xoẹt' 'xoẹt'
Đầu của hai con Linh cẩu bay lên, đi bầu bạn cùng đồng bọn của nó đã đi trước vài bước.
Sau khi giải quyết xong ba con Linh cẩu này, Diệt Thế Thần Điển lại tiếp tục làm nhiệm vụ quen thuộc của nó, do Ayatte đã đến Bạc Ngân I 4 Sao, căn cơ tuyệt hảo, chỉ còn thiếu một tí là sẽ đột phá nên sau lần này Ayatte đã đột phá, khí tức trên người hắn tỏa ra là Vàng Kim V 1 Sao.
Ngũ giác, thất khiếu lần nữa tăng mạnh, Mana trong cơ thể như càng thêm dữ dội, sôi trào đầy mạnh mẽ, ngoài ra Ayatte còn cảm giác mình có thể làm thêm một điều mới: bay.
Đúng như vậy, cấp Vàng Kim là có thể phi hành trên không, vận dụng mana có thể đứng trên không khí, nhưng cũng tốn kha khá mana.