Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor

Chương 184: Tâm cơ



Yue nghe vậy trong đầu lóe lên một tia hi vọng, nàng nhìn hắn gấp gáp nói: "Công tử nói thật sao, ta có thể cho ngươi vàng bạc châu báu, vũ khí trang bị không thiếu thứ gì..."

Nam Vô Tâm lắc đầu cười cợt: "Vàng bạc châu báu ta không thiếu, vũ khí trang bị thì càng không."

Nói xong lấy ra Kiếm Truy Hồn, Thuỷ Triều Huỷ Diệt, Băng Nhẫn Skadi, Giáp Thống Khổ, Diệt Tinh Ma Kiếm, Vệ Thần Cung các loại, từ Cao cấp trang bị đến Siêu cấp đều đầy đủ.

Đây đều là những vũ khí, trang bị đồng hành với hắn từ những ngày đầu tiên, mặc dù một số món không còn dùng nữa nhưng Nam Vô Tâm vẫn cất kĩ, chưa kể Nam Vô Tâm còn có Quang Vinh Chiến Giáp đỉnh cấp trang bị, phần thưởng của Đấu Trường Vinh Quang chưa lấy ra dùng.

Yue thấy thế hít một ngụm khí kinh ngạc, nàng đương nhiên đều nhận ra đẳng cấp của những món đồ này, nhất là cây cung kia, đẳng cấp của nó là vô cùng cao, thậm chí lột sạch bảo khố của Hoàng Thất Long Chi Quốc cũng không có vũ khí nào đẳng cấp cao như vậy.

Vệ Thần Cung đã là Siêu cấp trang bị nhưng Nam Vô Tâm chưa dùng nó bao giờ bởi vì hắn vẫn chưa học Cung thuật.

Yue hiện tại đang vô cùng hoài nghi nhân sinh, cây ngọc phiến trên tay của nàng mới chỉ là Cao cấp trang bị mà thôi, đó là món vũ khí đẳng cấp cao nhất nàng có.

Yue bây giờ cảm thấy mình nếu so với Nam Vô Tâm thì thật nghèo, ảm đảm nói: "Vậy công tử cần thứ gì, nếu hợp lý chúng ta có thể trao đổi."

Nam Vô Tâm không trả lời mà cười cười nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt không chút lễ phép nào nhìn từ trên xuống dưới.

Yue thấy vậy đầu tiên chính là tức giận nhưng lại buồn bã hiểu ra, nàng hiểu ra những vậy ngoài thân đối với Nam Vô Tâm chẳng có chút sức hấp dẫn nào.

Thứ làm hắn hứng thú duy nhất có lẽ chính là nàng hay nói đúng hơn chính là nhan sắc và thân thể của nàng.

Yue cắn môi do dự nói: "Ta làm tất cả cũng là vì tự do của bản thân, nếu như thế này chẳng phải ta không còn tự do nữa sao"

"Vả lại, bên người công tử cũng đâu có thiếu nữ nhân xinh đẹp, đâu cần chú ý đến ta làm gì?"

Nam Vô Tâm mỉm cười tiến đến gần nàng, thản nhiên nói: "Ta còn chưa nói gì cơ mà, nếu công chúa đã tự nghĩ đến thì..."

Hắn phất tay một cái, một nguồn lực lượng bắn ra làm cho chiếc mạng che mặt của Yue rơi xuống, lộ ra dung nhan tuyệt mỹ của nàng, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo như tranh vẽ.

Yue trên tấm dung mạo tuyệt sắc hiện lên vẻ kinh ngạc, vừa rồi cũng là nàng không phòng bị nếu không thì Nam Vô Tâm dù nhanh cũng không qua được mắt nàng.

Ánh mắt tức giận xen lẫn một chút ngượng ngùng xẩu hổ trừng lấy hắn, Nam Vô Tâm thì tán thưởng nói: "Quả thực rất xinh đẹp."

"Ngươi có ý gì?" Yue đổi giọng điệu nói, nàng vẫn chưa rõ ý thiếu niên trước mặt này chỉ muốn đùa giỡn hay có ý gì với bản thân mình.

Nam Vô Tâm cười nói: "Lấy một chút lợi tức mà thôi!"

Sau đó lại nghiêm túc nhìn nàng: "Hiện tại ta còn yếu, chưa thể trợ giúp công chúa đăng cơ hoàng vị được, đợi đến sau này khi ta đột phá đến Chiến Tướng cảnh giới thì có thể."

Yue trong nội tâm rục rịch, lại ngờ vực nói: "Vậy, vậy ngươi đồng ý sao?"

Nam Vô Tâm gật đầu, sau đó lại dùng ánh mắt vô lễ nhìn nàng thêm một lần nữa rồi nói: "Với lại dưa xanh hái chưa ngọt, ta muốn đợi công chúa can tâm tình nguyện đối với ta."

Yue nghe vậy mừng rỡ, nhưng nghe đến vế sau lại ngượng ngùng, hẵng giọng nói: "Đừng có mơ, người như ngươi bổn công chúa còn lâu mới thích."

Nam Vô Tâm không để ý đến nàng mà quay người lại tiêu sái rời đi, chỉ để lại một câu: "À, rạng sáng ngày mai Huyền Long Vệ nhớ có mặt, một quân cũng không được thiếu!"

Nói xong thẳng đường bước ra bên ngoài, để lại bên trong là Yue vẫn còn đang mơ màng.

Nàng nhìn theo bóng lưng của hắn, người mà lần đầu tiên nàng thấy khó đối phó, hắn giống như nắm rõ tất cả mọi thứ về nàng, khiến tất cả những mưu kế nàng bày ra để chiêu mộ hắn đều vô dụng.

"Thật là một tên kì quái!" Yue cảm thán một câu đồng thời trong nội tâm rấy lên một sự tò mò mãnh liệt đối với Nam Vô Tâm.

Không lâu sau người hộ vệ Hinh bà bà cũng trở về, Hinh bà bà đầu tiên chứng kiến đến tấm mạng che mặt của công chúa đã rơi xuống đất liền hốt hoảng nói:

"Công chúa, người sao rồi, tên kia không làm gì lỗ mãng với người chứ?"

Yue lắc đầu: "Không có gì."

Hinh bà bà thở ra một hơi rồi nói: "Công chúa, thuộc hạ nghĩ lúc này ngươi không cần phải tự hạ mình xuống để chiêu mộ hắn như vậy chứ, dù sao bên cạnh công chúa cũng không thiếu người tài, thiếu hắn một cái cũng không sao."

Yue lắc đầu nói: "Ngươi lầm, chỉ mình ta bổ sung sức mạnh cho mình thôi sao, chỉ ta chiêu mộ nhân tài bày mưu tính kế thôi sao."

"Ngươi đừng quên các hoàng huynh của ta tên nào đều có dã tâm lớn, đều muốn làm hoàng đế, bọn hắn chẳng lẽ sẽ ngồi im hay sao?"

"Vả lại, ta thiệt thòi so với bọn hắn nhiều lắm, là thân nữ nhi không được coi trọng, chỉ có thể tự thân cố gắng cùng tranh thủ hết mức có thể mà thôi."

Hinh bà bà gật đầu, nhìn công chúa ánh mắt có chút khâm phục, bà nói tiếp: "Vậy còn cái kia..."

Yue nở một nụ cười hài lòng nói: "Tuy không đi đúng theo kế hoạch ban đầu nhưng vẫn thành công, không những vậy còn vượt qua cả dự kiến của bổn công chúa."

Hinh bà bà khó hiểu nói: "Vượt qua dự kiến? Vậy hắn chấp nhận trở thành thuộc hạ của công chúa sao?"

Yue lắc đầu, sau đó thản nhiên nói, ngữ khí giống như mọi chuyện hiển nhiên là vậy: "Không, là ta có thể sẽ trở thành nữ nhân của hắn."

Hinh bà bà chấn kinh: "Không thể được, công chúa người là bực nào cơ chứ, sao có thể như thế với một tên như vậy?"

Yue liếc nhìn Hinh bà bà lạnh giọng nói: "Ngươi nghi ngờ quyết định của bổn công chúa? Ngươi theo ta bao nhiêu năm thấy bổn công chúa đã nhìn sai người bao giờ chưa?"

Hinh bà bà lắc đầu, bà ta biết trước đây công chúa chưa bao giờ thất bại trong việc nhìn người, chiêu binh mãi mã thu thập nhân tài, để họ can tâm tình nguyện làm việc cho mình.

Yue lại nói tiếp, trong giọng điệu có một chút đắc ý: "Lần này người được lời lớn là ta, Nam Vô Tâm đó không những thiên phú siêu quần, chiến lực càng là không thể coi nhẹ, ngươi khi nãy chắc hẳn đã được cảm nhận qua đi."

Hinh bà bà gật đầu, khi đó trực giác cho bà biết Nam Vô Tâm sức mạnh không chỉ dừng lại ở mức Cao Thủ cấp, vả lại hắn lại có thể phát hiện được bà ẩn núp trong tối.

Yue tiếp tục cười cười nói: "Đó, không những vậy, Nam Vô Tâm tên này tuy tính tình hơi trăng hoa những đối với nữ nhân bên người lại vô cùng tốt, nếu bổn công chúa trở thành nữ nhân của hắn, hắn sẽ để ta chịu thiệt thòi sao?"

Hinh bà bà gật gù, bà ta là người được cử đi điều tra Nam Vô Tâm, cho nên cũng đều biết điều này đồng thời cũng càng thêm kính phục công chúa của mình.

"Chưa hết, nếu là người khác thì ta còn ghét bỏ, nhưng riêng Nam Vô Tâm tên này, thiên phú, chiến lực, dung mạo hay thân phận mỗi cái đều là không ai bì nổi, làm nữ nhân của hắn ai mà không muốn đây?" Yue nói đến đây trong tim cũng cảm giác đập hơi nhanh, nhưng nhiều hơn chính là hưng phấn.

Càng ngẫm nghĩ Yue lại càng thấy mình không thiệt thòi, ngược lại được lợi lớn chính là mình: "Bổn công chúa nói đúng chứ, cho nên ngươi thấy lần này được lợi hơn là ai đây?"

Hinh bà bà liên tục gật đầu, hiện tại càng kính sợ công chúa của mình luôn rồi, Yue vẫn còn lại suy tính nói thêm: "Chưa kể, Nam Vô Tâm tên này liệu sự như thần, ta cảm thấy hắn đối với các sự kiện bên trong Long Chi Quốc có hiểu rõ nhất định."

"Thêm với bên cạnh hắn nữ nhân ai ai cũng là một phương thiên tài, sư phụ hắn lại là Thiên Mệnh Thủy Sư, theo tình báo thì đã đột phá lên Chí Tôn cảnh giới, bằng với phụ hoàng của ta. Nếu như ở bên cạnh hắn có thể lại có cơ hội kết giao thêm những người đó."

Hinh bà bà gật đầu lia lịa, bà ta cũng điều tra và biết được mỗi nữ nhân xuất hiện bên cạnh Nam Vô Tâm đều là một trong những thiên tài xuất sắc từng đăng lâm Vinh Quang Đài.

Hiện tại Hinh bà bà phục sát đất công chúa của mình, sùng bái nói: "Công chúa đúng là tài trí hơn người, nước đi lần này của người làm thuộc hạ kính phục không thôi, chúc mừng công chúa thu nạp thêm nhân tài về phe mình!"

Yue đắc ý cười lớn: "Ha ha, được rồi, ngươi thông báo với Huyền Long Vệ, toàn quân chuẩn bị sẵn sàng, rạng sáng ngày mai theo ta làm thủ lĩnh dẫn quân, tiến về cánh công khe nứt Hỗn Mang, đánh đuổi Dị tộc!"

Hinh bà bà quỳ một chân xuống cung kính đáp: "Tuân lệnh chủ công!"

...

Nam Vô Tâm trở ra khỏi doanh trại của Huyền Long Vệ sắc trời cũng ngả về tối, hắn tiện tại còn không biết những việc mình làm đã phần nào nằm trong kế hoạch của Yue.

Nhưng nếu có biết Nam Vô Tâm cũng chẳng bất ngờ gì, hắn cũng biết nữ nhân này vô cùng thông minh và sắc xảo, vả lại Long Chi Quốc chắc chắn sau này hắn cũng sẽ đến một lần, khi đó giúp cô nàng này đăng cơ cái hoàng vị cũng chỉ là cái phẩy tay.

Nam Vô Tâm tự tin mình làm được điều đó, hắn là xuyên không giả, mang trí nhớ hai kiếp, có Ma Thần hệ thống trên thân, nếu việc cỏn con này không làm được thì quá đáng thất vọng.

Ánh mắt đảo quanh phát hiện Hoa Tư Vũ đang ngồi bơ vơ nghịch đất bên dưới, Nam Vô Tâm lại gần xoa chóp mũ trên đầu nàng cười nói: "Tiểu Vũ, trở về thôi muội muội của ta."

Hoa Tư Vũ mặt tối sầm lại, ghét bỏ xua tay hắn khỏi đầu mình, đứng phắt dậy đá một phát vào hông hắn tức giận nói: "Ai là muội muội của ngươi, hiện giờ gọi lão nương là đội trưởng!"

Nam Vô Tâm giữ hông mình rồi đáp lại: "Rồi rồi, Tiểu Vũ đội trưởng!"

Hoa Tư Vũ hung ác trừng hắn, nhưng cũng không làm gì, dù sao nàng phát hiện mình không đánh lại tên này, đánh chuyển sang việc khác nói:

"Thế nào rồi, nữ nhân đó cùng ngươi nói gì?"

Nam Vô Tâm thản nhiên đáp: "Cùng ta bàn chuyện tương lai sau này của cả hai thôi!"

Hoa Tư Vũ gào lên: "Chó mà, ngươi không nghiêm túc lão nương cùng ngươi liều mạng!"

Nam Vô Tâm cười ha hả nói: "Được rồi, chúng ta thảo luận về việc Dị tộc mà thôi, cô ta đồng ý để Huyền Long Vệ xuất quân rồi."

Hoa Tư Vũ hòa hoãn đôi chút, ngờ vực nói: "Thật đó ư?"

Nam Vô Tâm gật đầu, đắc ý nói: "Đương nhiên, lão tử ra tay không có chuyện thất bại!" Sau đó lại phát hiện đầu Hoa Tư Vũ quay về phía mình nhìn chằm chằm, Nam Vô Tâm kì quái hỏi: "Thế nào, phát hiện được lão tử ưu tú liền đem lòng ái mộ?"

Hoa Tư Vũ bĩu môi khinh thường: "Phi, đồ điên mới thích ngươi!" Sau đó lại hơi nghiêm túc nói: "Nhưng kì thật lão nương đột nhiên thấy ngươi tên này rất bí ẩn, không hợp thói thường."

Nam Vô Tâm nghe thế vuốt tóc ra vẻ đẹp trai tiêu sái nói: "Hừm, Kim long há lại là vật trong ao."

Hoa Tư Vũ bĩu môi khinh thường, phát hiện thêm tên này còn mắc hội chứng tự luyến cuồng, nhưng bên trong ánh mắt nàng nhìn Nam Vô Tâm không còn như trước nữa.

Ẩn chưa một chút khâm phục, một chút tò mò, một chút thân thiết, có cả một chút phức tạp không nói hết...

Hoa Tư Vũ sau đó ngẩn người lại, phát hiện hắn đã bỏ lại nàng một quãng xa, vội chạy theo ngang với hắn, thân cận khoác vai cười nói: "Được rồi, lần này ngươi làm đội trưởng ta rất hài lòng, tối nay cùng ta uống rượu đi!"

Nam Vô Tâm cũng không để ý lắm mà khoác vai nàng, sảng khoái nói: "Rượu hả, được, món này ta thích..."

Hai người cứ như huynh đệ thân thiết với nhau đi bên cười nói, thỉnh thoảng hay chọc ngoáy đối phương nhưng càng có không hiểu rõ sự ăn ý...


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv