Trong nguyên tác Phó Bắc Thần thật sự rất đáng thương, cả đời không có được tình yêu của người yêu, còn bị nữ chính lợi dụng gia thế nghề nghiệp của hắn tư lợi. Nhưng người ta là trai si tình, tư lợi của nữ chính cũng thành lời nhờ vả ngọt ngào.
Nhân vật nam phụ bi lụy vì tình làm Lê Thanh Tuyền muốn đánh đòn một cái.
May mà Phó Bắc Thần không chờ cậu đánh, đã tự mình thông suốt, trưởng thành sau một đêm.
"Qua Tết à?"
Cậu và hắn có mối quan hệ khá vi diệu, không thân thiết nhưng cũng có hiểu biết.
Phó Bắc Thần lạnh nhạt trả lời: "Ừ."
Hai người vào thế một hỏi một trả lời.
"Anh Cửu Tiêu có đi chung anh không?"
"Không."
Nghiêm Cửu Tiêu liên tiếp lập công, phía trên nhìn ra tài năng phá án của hắn cho nên sắp tới sẽ điều động hắn về làm trong tổ trọng án.
"...Phó Liệt Dương anh sẽ xử lý thế nào?"
"Cho nó vào quân doanh rèn giũa, không thay đổi không cho về"
"..." Cũng ít có ác với em trai lắm.
Lê Thanh Tuyền cảm thấy Phó Bắc Thần hiện tại dễ nói chuyện hơn so với hồi trước rất nhiều. Mặc dù hắn vẫn kiệm lời và lạnh lùng như hôm nào.
"Chuyện của Trình Noãn Noãn.."
Phó Bắc Thần nghiêm túc: "Tôi sẽ giúp cậu điều tra."
Hắn nói tiếp: "Trình Noãn Noãn cũng có chút liên quan đến Hạ Mẫn Nhi và Nữ Thần. Sớm thôi sẽ có kết quả"
Nhờ Nghiêm Tước trợ giúp phá án cũng liên quan đến vụ này, họ hoài nghi mẹ của Âu Dương Kim Dung Nam Thần và Trình Noãn Noãn biết ám thị tâm lý, thôi miên người khác.
Lê Thanh Tuyền không ngạc nhiên.
Tác giả ưu ái nhân vật chính của bản thân là đương nhiên, có khi Trình Noãn Noãn mách Hạ Mẫn Nhi cách làm Phó phu nhân, dạy Âu Dương Kim Dung Nam Thần theo đuổi Hứa Xuyên không chừng.
"Làm phiền anh."
Báo công an cái yên tâm hơn hẳn.
Ánh mắt Phó Bắc Thần trở nên thâm thúy: "Chuyện nên làm"
Chuyện nào ra chuyện đó, dù hắn có thất tình cũng sẽ không lơ là công việc.
Sớm một chút bắt Trình Noãn Noãn, Lê Thanh Tuyền mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài mưa như trút nước, từng giọt nặng trĩu đập mạnh vào cửa kính. Bây giờ lái xe về nhà có chút không an toàn, có vài nơi nước ngập xe chạy không được.
"Anh có muốn ngủ lại một đêm hay không?"
Phó Bắc Thần hơi thất thần một lúc, nhẹ nhàng nói được.
Lê Thanh Tuyền thật sự không giống những gì hắn nghe được từ Âu Dương Kim Dung Nam Thần.
Ngày kế tiếp.
Lê Thanh Tuyền vẫn như thường đến lớp.
Tưởng Kha Nam cầm theo một chuỗi vòng tay bằng hạt gỗ đưa cho câu.
"Cái này cho cậu, nghe Xuyên nói dạo này xui cậu gặp xui dữ lắm. Tôi nhờ đại sư khai quang cho rồi á."
Đúng là dạo này cứ gặp họa đổ máu, nhưng là do có người hại.
Nhưng ý tốt của Tưởng Kha Nam mất công lên chùa mua, Lê Thanh Tuyền không từ chối: "...Cảm ơn."
Tưởng Kha Nam cười cười, thở dài nhìn Mặc Nhiên như hổ rình mồi ngồi bên cạnh: "Tôi vẫn không hiểu tại sao cậu lại chọn Mặc Nhiên mà không chọn tôi. Nhưng mà thấy cậu hạnh phúc tôi cũng mừng."
Cậu không biết nói gì.
Chỉ nghĩ Tưởng Kha Nam tỏ tình với mình chỉ là đùa giỡn.
Lê Thanh Tuyền có hảo cảm với Tưởng Kha Nam, bởi vì hai người đều thích hóng hớt, như bạn bè. Có thể nói Tưởng Kha Nam là người bạn đầu tiên cậu có khi lên cấp 3.
Cậu cẩn trọng dò hỏi: "Cậu vẫn làm bạn với tôi chứ?"
Tưởng Kha Nam giữ nguyên nụ cười đáng yêu trên mặt: "Tất nhiên rồi! Với lại tôi nói chúc phúc chứ chưa bỏ cuộc nha. Chừng nào cậu chia tay Mặc Nhiên, thì tôi sẵn sàng làm bạn trai thứ hai của cậu!"
Lê Thanh Tuyền: ".." Chắc không tới lượt cậu đâu, còn hai người nữa lận.
Nói xong chuyện nghiêm túc, Tưởng Kha Nam lại kéo ghế ngồi xuống buôn dưa lê.
"Mà nghe chuyện này chưa, trời ơi ta nói chấn động vô cùng!"
Tưởng Kha Nam hạ giọng, kề sát lại gần bị Mặc Nhiên lườm cháy mắt mới giữ một khoảng: "Mặc Ngạo Thiên với Dung Mẫn, Trịnh Trình Trinh chơi ba, hãng lắm. Chơi xong tra ra có bệnh luôn!"
Lê Thanh Tuyền há to miệng có thể nuốt trứng gà, cũng hạ giọng: "HIV hả?"
Hèn gì không thấy Mặc Ngạo Thiên đi học.
Chuyện này Mặc Nhiên cũng không biết, lộ vẻ kinh ngạc: "Cậu nghe từ đâu?" Từ thỏa thuận một tỷ, anh không còn quan tâm đến Mặc gia, Mặc Ngạo Thiên cũng cụp đuôi trong lớp, anh cũng mừng vì được thanh nhàn.
Tưởng Kha Nam xụ mặt: "Tôi có một người bạn, chị của người bạn đó làm bác sĩ ở bệnh viện nhà họ Mặc. Hai hôm trước, Mặc Ngạo Thiên bị đưa tới điều trị."
Lê Thanh Tuyền không khỏi lắc đầu ngao ngán, thắp cho Mặc Ngạo Thiên ba nén nhang.
Đã bảo rồi, lập harem thì cũng nên xem xét lại nhân phẩm của mấy mẹ đấy. Trịnh Trình Trinh thì không biết, nhưng Dung Mẫn muốn húp hết trai xinh gái đẹp trong trường, không bị gì mới lạ.
Cậu sốc ngang: "...Ê mà Mặc Ngạo Thiên còn chưa 18 phải không?"
Tưởng Kha Nam gật đầu, bí hiểm nói: "Trịnh gia thiên kim hôm qua mới được bảo lãnh ra khỏi đồn á. Con gái cưng chưa gả đã dính tại tiếng ẩu...Chắc là sẽ phá sản nhanh à"
"..." Ghê vậy sao.
Lê Thanh Tuyền nhìn sang Mặc Nhiên.
Chưa kịp trả thù mà người ta tự ăn quả báo, anh có vui hay không nhỉ?