Tác giả: Thiên Hạ Thiên
Editor: Red9
Không hiểu sao lại xảy ra tranh chấp, không hiểu sao lại bị đuổi theo, sau đó không hiểu sao lại có thể kết thúc, Đậu Nha và Đại Thành biểu đại bọn họ thực sự không hiểu câu chuyện này, vì thế rửa mặt bò lên giường từng người cầm điện thoại ngồi trong màn chơi game.
Đầy bụng nghi vấn, ngay lúc này phải lén lút thăm hỏi một chút.
Mục Khải An thật sự là không còn mặt mũi để xuống giường nữa rồi, cảm thấy vừa rồi do bị xúc động mạnh cho nên cậu đã làm những chuyện vô cùng mất mặt, dứt khoát ăn vạ ở trên giường không muốn dậy, cho dù lúc này đã qua 10h.
Trải qua cả một câu chuyện thế nhưng đầu óc của Hà Tất vẫn vô cùng mờ mịt, nhìn đỉnh màn của ba người bạn cùng phòng, anh tựa hồ không nên phá bỏ sự an tĩnh này?
Nhấp khóe miệng, Hà Tất mang vẻ mặt vô cảm đi rửa mặt, tắt đèn, lên giường.
Nhưng không khí của phòng 406 có thực sự an tĩnh hay không thì chỉ có bọn họ biết.
Bốn người nằm trên bốn chiếc giường khác nhau thế nhưng lúc này đều đang lén lút nhắn tin hỏi người nọ đầu đuôi câu chuyện, giao tuyến giữa bốn giường vô cùng loạn, đương nhiên, liên quan hai vị đường sự là Hà Tất và Mục Khải An.
Lúc này, hai chuyến chính đối diện đang pm trong màn lửa bốc cháy.
Đại thành:【 Đậu Nha, cậu có biết chuyện giữa hai người bọn họ không? 】
Đậu Nha:【 Thông minh như tôi thì cũng đã đoán được 9 phần 10 phần rồi. 】
Tiếng báo tin nhắn WeChat của Đậu Dương phát lên, bên màn bên kia của Đại Thành cũng lập tức vang lên tiếng báo WeChat, Đậu Nha chột dạ lại đưa mắt ngó đỉnh màn của những giường còn lại rồi trả lời tin nhắn, 【 Cụ nó, mau tắt âm của điện thoại đi 】
Đại Thành như lập tức cảm thấy mình sắp biết được một việc kinh thiên động địa, vì vậy nhanh chóng tắt âm điện thoại đi, tâm tình vô cùng hồi hộp.
Đại Thành:【 Tắt rồi, mau nói 】 ngay lúc này có thể tưởng tượng được khuôn mặt của tên hán tử đang chăm chú nhìn vào điện thoại với vẻ mặt mong chờ được nghe chuyện bát quái.
Đậu Nha:【 Cụ thể thế nào thì khó nói lắm, nói một cách khái quát nhất thì Mục Khải An thích lão đại, sau đó lão đại đáp ứng cậu ta đêm nay sẽ đến tham gia buổi tiệc tối, kết quả là lão đại hôm nay không đi mà con đưa bạn gái cũ đi chơi một buổi, hơn nữa nhìn tình hình vừa rồi, chắc chắn là Mục Khải An đã biết chuyện. 】
Hai ngôi sao của làng bát quái phòng 406 đang tập trung buôn chuyện, kể lại sự tình giữa hai vị đương sự trên.
Quả nhiên, sau khi Đậu Nha vừa gửi tin nhắn đi thì Đại Thành ở giường bên như nhổm dậy, Đậu Nha để nghe được tiếng hít khẽ khàng ở kẽ răng của Đại Thành, đoán có lẽ là đầu đập vào tường, Đậu Nha nhận ra được Đại Thành đang che giấu tiếng động mà mình gây ra ở giường kế, sau đó liền nhận được tin nhắn cùng với mấy icon trợn mắt há hốc mồm.
Đại Thành:【 Má nó, là thật hay giả thế, quả là vậy rồi đi, sau đó thì sao? 】
Đậu Nha:【 Sau đó thì như những gì cậu đã thấy, cậu quên là Mục Khải An đêm nay vừa hát bài gì sao? 】
Đại Thành hôm nay cũng đến tham gia, sau khi đọc tin nhắn của Đậu Nha thì trong đầu lập tức hồi tưởng lại, đêm nay nhiều tiết mục như vậy, ai hát cái gì cậu khẳng định không để ý, nhưng tiết mục của Mục Khải An lại vô cùng khắc sâu.
【 Có biết tôi thích cậu hay không...... Má má má nó 】 Đại Thành ngay lập tức cả kinh đến mức nói không nên lời. Tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, vô cùng máu chó, bên người thế mà lại có một cặp như vậy.
Hoàn toàn có thể tưởng tượng được biểu cảm trợn mắt há hốc mồm của Đại Thành, Đậu Nha cũng không phải là người bát quái hay lắm mồm (really???), chỉ là Đại Thành là bạn cùng phòng của họ, quan trọng là nhân phẩm có thể đảm bảo, bằng không thì cậu sẽ không nói chuyện này ra, thế nhưng vẫn không quên dặn dò, 【 Đại Thành, cậu đừng nói linh tinh nhé, việc này chỉ giới hạn trong phòng 406 thôi. 】
【 Biết mà. 】 Đại Thành run rẩy nhắn lại hai chữ.
Sau đó, Đại Thành vẫn rất quan tâm nhắn tin cho hai người bạn cùng phòng của mình, dù sao thì cũng cùng phòng với nhau, chí ít vẫn nên quan tâm nhau nhiều hơn, chỉ là sau khi biết được chân tướng sự việc, việc quan tâm hết sức bình thường lại làm cho cậu thấy có chút kinh hồn táng đảm, quả nhiên không biết là chuyện tốt, biết rồi thì lại suy nghĩ vớ vẩn.
Đại Thàng:【 Mục Khải An, hai người ổn chứ? 】
Mục Khải An:【 Không sao đâu, chỉ là hiểu lầm thôi 】
Mục Khải An:【 Chuyện vừa rồi cảm ơn cậu nhé A Thành, may mà các cậu giữ chặt cậu ấy lại. 】
Nếu như Hà Tất thực sự nóng nảy muốn đánh người, thì anh ta nhất định sẽ trở thành một kẻ yêu thầm vừa tệ vừa đáng thương.
Đại Thành thở phài nhẹ nhõm một hơi, 【 Không có việc gì là ổn rồi. 】 Nhìn tin nhắn này của Mục Khải An và chân tướng vừa mới được Đậu Nha khai sáng, nghĩ đến hình ảnh ấy, Đại Thành liền có chút thương cảm với vị bạn học nổi tiếng của hệ, thế nhưng chỉ trong chớp mắt, Đại Thành liền ngay lập tức quay đầu mở vào avatar của người bạn cùng phòng còn lại.
Đại Thành:【 Hà Tất, hai người không xảy ra chuyện gì chứ? 】
Hà Tất:【 Không có việc gì. 】
Hà Tất:【 Tôi nói này, tôi là cái loại tùy tiện bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ đánh người ư? 】
Đại Thành:【 khụ khụ, không có gì thì ổn rồi. 】 Đánh hay không đánh thì ai mà biết, nhưng vừa bước vào đã bày ra khí thế ấy thì ai cũng nghĩ là sẽ đánh người thôi.
Bên kia Đại Thành vẫn đang cố tiêu hóa một loạt những tin tức trọng đại này, còn bên này, Đậu Nha liền quay sang tỏ rõ về mặt hiếu kỳ nhìn vị kia.
Đậu Nha:【 Lão đại, chuyện vừa rồi là sao thế, thế nào lại đột nhiên muốn đánh nhau? 】
Hà Tất mới vừa bò lên trên giường, đèn điện ký túc xá tắt tối om, nhưng khi nhìn đến âm báo tin nhắn của Đậu Nha hiện lên trên màn hình, Hà Tất ma xui quỷ khiến đóng âm báo tin nhắn WeChat lại.
【 Con mắt nào của cậu nhìn thấy bọn tôi chuẩn bị đánh nhau? 】
Hiển nhiên, Hà Tất còn một bụng không thể hiểu được, nhưng anh cũng đang có chuyện muốn hỏi Đậu Nha. Tỷ như Mục Khải An như thế nào biết Trần Lộ Lộ hôm nay tới trường học, ngoài Đậu Nha và Chuột ra thì không còn ai biết chuyện này, vì hôm nay chỉ có hai bọn họ ở đó.
Nhưng không đợi tin nhắn của Hà Tất gửi đến, Đậu Nha đã gấp đến mức chờ không nổi mà nhắn tin lại.
Đậu Nha:【 Kích thích lắm nhé lão đại ơi, cậu không biết đâu, đêm nay Mục Khải An hát một bài khiến toàn trường bạo nổ, vừa đàn guitar vừa hát, vô cùng đẹp trai, chắc chắn sớm đã nổ tung diễn đàn BBS rồi. 】
Hà Tất nội tâm không hề gợn sóng nhướng mày, cách nói như có ý rằng hôm nay anh không đi tham dự quả là một điều đáng tiếc?
Đậu Nha:【 Cậu có biết Mục Khải An đã hát bài gì không, lão đại? 】
Hà Tất:【 Hát bài gì? 】 Hỏi mấy chuyện về bóng rổ thì anh còn biết, bảo anh đoán tên bài hát ư? Dù có nói thẳng đáp án ra thì chưa chắc anh đã biết.
Thật là không may làm sao, bài này đúng thật sự là anh biết, bài ca vô cùng nổi danh.
Đậu Nha:【《 Có biết tôi thích cậu không 》】
Đậu Nha:【 Thế nào lão đại, vui mừng không? Bất ngờ không? 】
Đậu giá:【 Tôi đã nói là cậu ấy thích cậu rồi, giờ cậu đã tin chưa. 】
Hà Tất:【! 】
Anh thực sự đúng là...... Có chút kinh ngạc, nháy mắt khi nhìn thấy cái tên của bài hát, trong lòng Hà Tất dâng lên một loại ưcs chế vô cùng vi diệu, lại nhớ đến tin nhắn hôm nay Mục Khải An nhắn cho anh rằng nhất định anh phải đi, lại nhớ đến hốc mắt đỏ bừng của Mục Khải An vừa rồi, trong lòng Hà Tất dâng lên một loại cảm giác khó tả, vi diệu đến mức Hà Tất không tự giác mà ngẩng đầu nhấc mắt nhìn về phía đầu giường an tĩnh của Mục Khải An.
Cho nên, hoá ra là hôm nay cậu đã thổ lộ với anh? Trong lòng Hà Tất khẽ động, vì không biết chuyện gì xảy ra nên vừa rồi con vô cùng tức giận với thái độ khó hiểu của Mục Khải An, giờ này đột nhiên lại có câu hỏi khó mà thoát ra khỏi miệng, khó trách cậu vừa rồi lại kích động như vậy.
Đậu Nha:【 Đúng rồi lão đại, cậu và nữ thần có quay trở lại không? 】 Lúc hỏi câu này, Đậu Nha cũng yên lặng lau một giọt nước mắt chua xót, thân là một người cùng thế giới, cậu hiểu được và đồng cảm với cảm giác của Mục Khải An, cho nên vô cùng cảm thương cậu.
Hà Tất lạnh cứng người, lúc trước anh không phải vẫn luôn rối rắm chuyện quay lại với Trần Lộ Lộ sao, bây giờ lại kèm theo cả chuyện của Mục Khải An, lúc này trên đầu của Hà Tất đang cùng lúc xuất hiện hai con cá lớn.
【 không. 】 Hà Tất quyết đoán đánh hai chữ gửi trở lại.
Đậu Nha ở bên kia cũng lặng lẽ dâng lên chút vi diệu, xem ra khoảng thời gian ngắn ngủi hôm nay cũng đã biết được đến chín phần ý muốn tái hợp của vị nữ thần nọ, bằng không thì ai lại chạy đến gặp bạn trai cũ trong cái thời tiết nóng nực như thế này, có bị điên không?
Hơn nữa nói đến điều kiện của Trần Lộ Lộ, cho dù là ở phương diện nào cũng phải trăm dặm mới tìm thấy, nếu đã như thế mà Hà Tất còn do dự thì có thể lĩnh ngộ ra một điều -- Hà Tất căn bản là không còn tình cảm với cô.
Mà bên cạnh đó còn có chuyện của Mục Khải An, Đậu Nha không thể xác định được, rốt cuộc Hà Tất đơn giản không có cảm tình đối với Trần Lộ Lộ hay đã bị ảnh hưởng bởi Mục Khải An.
Nhưng cho dù là thế nào, là một người bạn, cậu không thể ngay cả chuyện này cũng nhúng tay vào, đặc biệt Mục Khải An còn là nam.
Lòng Hà Tất dù còn đang bực bội thế nhưng vẫn không quên hỏi Đậu Nha, 【 Mục Khải An sao lại biết hôm nay Trần Lộ Lộ đến đây? 】
Đậu Nha:【 Cụ thể thế nào thì không biết, hình như là Mục Khải An phát hiện cậu không tham gia, rổi ngay sau khi buổi tiệc kết thúc, Chuột lại không giữ mồm giữ miệng......】
Hà Tất:【......】
Đúng là cái tên Chuột miệng thúi kia, thật sự là phúc mà cậu ta tạo ra, thế nhưng tên Mục Khải An cũng nghe gió thành bão, người ta nói cái gì cũng tin, thế nào cũng không để người khác có một cơ hội giải thích.
Hà Tất nào biết đâu rằng Mục Khải An nhìn thấy tận mắt ảnh chụp của hai người ở trên diễn đàn trường trong lúc đang lướt dạo chờ đợi anh đến.
Sau đó Hà Tất lại tự lâm vào rối rắm, đôus mặt với một người con trai yêu thầm mình, anh thực sự không biết xử lý như thế nào.
Hà Tất cũng hoàn toàn không biết vị vốn đang làm anh đau đầu, lúc này cũng đang kẻ thêm một đường chéo nữa.
Mục Khải An:【 Đậu Nha, vừa rồi thật cảm ơn cậu. 】 ngoại trừ có hơi khắt khe với Hà Tất, Mục Khải An đối với ai cũng vô cùng tốt.
Vừa kết thúc cuộc nói chuyện với Hà Tất thì Đậu Nha lại nhìn thấy tin nhắn của Mục Khải An gửi tới.
Đậu Nha:【 Đừng khách khí ha, đều là bạn cùng phòng. 】
Mục Khải An:【 Đậu Nha, tôi có thể hỏi cậu một chuyện được không? 】
Mục Khải An cũng đã lăn qua lộn lại nghĩ tới nghĩ lui cả buổi mới hạ quyết định này, tuy rằng trong lòng đã dự đoán Hà Tất đến bẩy phần tám phần là sẽ không quay lại với bạn gái cũ, nếu không Hà Tất cũng sẽ không có thái độ như vậy, thế nhưng cậu vẫn muốn xác nhận một chút, nhưng không thể xác nhận từ chỗ Hà Tất mà phải hỏi Đậu Nha.
Một là quan hệ giữa hai người rất tốt, thứ hai là hôm nay tựa hồ do cậu ấy ở đây, đến tham dự cũng vô cùng quan trọng rồi, nếu trực giác của cậu không sai, Đậu Nha chắc chắn cũng là gay, cho nên hỏi cậu ấy sẽ vô cùng hợp lý.
Quả nhiên, Đậu Nha vừa nhận được tin nhắn của Mục Khải An thì lòng khẽ động, nghĩ nghĩ một chút sau đó liền trả lời.
【 Cậu cứ hỏi đi. 】
Mục Khải An:【 Chuột nói là Hà Tất có bạn gái cũ, không phải Hà Tất vẫn luôn nói cậu ấy cũng là cẩu FA hay sao? 】
Có thể nhìn ra được, Mục Khải An đã tận lực uyển chuyển, thế nhưng Đậu Nha từ lâu đã biết tất cả mọi chuyện, cậu hiểu rõ rồi nhướng mày.
【 Ừ. Theo như tôi biết ấy hả, lão đại xác thực là cẩu FA nha, buổi trưa hôm nay đến đây cũng là bạn gái cũ của cậu ấy, yêu nhau hồi còn học cao trung, hiện tại cô ấy là tài nữ của C đại, nay cô ấy cũng chỉ đến đây chơi thôi. 】
Mục Khải An:【 Vậy bọn họ hôm nay...... Chuột nói bọn họ tái hợp? 】 Quả nhiên dư âm mà Chuột làm ra vẫn ảnh hưởng đến tận bây giờ.
Đậu Nha nhịn không được buồn cười, đồng thời lại cảm thấy chua xót cho cái tên Mục Khải An suy nghĩ cẩn thận này, vì thế cậu tận lực không nói nghiêng đi một chút nào, tự giác có thiên hướng ủng hộ Mục Khải An.
【 Vị nữ thần kia cũng dường như là có ý này, nhưng trước mắt sẽ không tái hợp đâu, chuyện này tôi có thể đảm bảo. 】
Quả nhiên, Mục Khải An như vừa uống một liều thuốc an thần mạnh, thế nhưng tận sâu trong thâm tâm vang lên mấy chữ, cũng bởi câu nói ấy của Đậu Nha rằng "Vị nữ thần kia cũng dường như là có ý này".
Con chưa bắt đầu yêu đương mà tình địch đã xuất hiện, không những thế còn rất lợi hại, tuyệt đối không thể được!
Hoàn chương 20