Tô Mặc Tu vô cùng nghiêm túc nói lời cám ơn với Chu Lịch Minh.
Trước đó y vẫn luôn cảm thấy Cố Thời Hạo đặc biệt lợi hại, cảm thấy chính mình so sánh với Cố Thời Hạo, cái gì cũng không phải.
Tuy rằng y lớn lên đẹp, nhưng Cố Thời Hạo cũng không kém.
Hiện tại biết hình mẫu lý tưởng của Cố Thời Hạo vẫn luôn là người như mình vậy, y tự tin hơn rồi.
Không so với Cố Thời Hạo, so với người bên cạnh so thôi…. Giống y vậy, có tiền, người lớn lên tốt nữa, thật không nhiều lắm.
Từ nhỏ y đã cảm thấy, chính mình hẳn là nên tích cóp tiền, ý tưởng này không sai! Có tiền là có chỗ lợi!
Chu Lịch Minh có chút phản ứng không kịp.
Tô Mặc Tu thế nhưng nói lời cảm tạ với gã? Thoạt nhìn còn rất thật lòng?
"Có phải cậu có bệnh không?" Chu Lịch Minh chỉ cảm thấy lửa giận đầy mình của mình sắp áp chế không được, "Cố Thời Hạo không thích cậu!"
"Anh ấy yêu tôi." Tô Mặc Tu nói.
"Hắn yêu cậu? Hắn sao có thể yêu cậu, hắn yêu chính là Triệu Nghiên Quy! Hắn cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga!" Chu Lịch Minh cười lạnh một tiếng, liền định lấy thêm vài chứng cứ cho Tô Mặc Tu xem.
Thứ gã chuẩn bị không chỉ có mỗi đoạn ghi âm.
"Nói hươu nói vượn." Tô Mặc Tu nghe Chu Lịch Minh nói Cố Thời Hạo không yêu mình mà yêu người khác, tức giận chịu không được, tiến lên bắt lấy Chu Lịch Minh, xả Chu Lịch Minh một cái lảo đảo, này còn chưa tính, y còn một chân đá ra…… Trực tiếp đá trúng bộ vị trọng điểm làm đàn ông "Trứng đau dục nứt".
Tô Mặc Tu bệnh, cũng không phải hội chứng học giả, mà là một loại chướng ngại cô độc khác cùng hệ thống gia phả, sẽ có một vài hành vi bản khắc, sẽ khó có thể lý giải ngôn ngữ người khác, cũng sẽ khuyết thiếu biểu cảm thủ thế vân vân khi giao lưu với người khác.
Ngoài ra, năng lực vận động của bọn họ thường rất bình thường.
Nhưng cha mẹ Tô Mặc Tu rất sớm đã phát hiện y có bệnh, dụng tâm dẫn đường, bởi vậy trạng huống y không nghiêm trọng lắm, trước khi y thành niên, cha mẹ quá mức bảo hộ y, còn không để y bị thương tổn gì, tính cách rất tốt.
Đương nhiên, cũng làm y khó có thể dung nhập xã hội.
Mà một đôi cha mẹ như vậy, thấy con trai phương diện hành động chậm hơn người khác một phách tất nhiên là không yên tâm, bọn họ sợ Tô Mặc Tu ở bên ngoài bị người bắt nạt, bắt Tô Mặc Tu từ nhỏ nâng sắt, học thuật phòng thân.
Nhiều năm như vậy xuống dưới, Tô Mặc Tu cũng dưỡng thành thói quen rèn luyện, sức chiến đấu y không nhất định rất mạnh, nhưng sức lực thật không nhỏ.
Hiện tại Chu Lịch Minh bị Tô Mặc Tu đá một chân……
Gã hét lên một tiếng, ngã xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, cửa phòng này bị đá văng, Ngôn Cảnh Tắc đi đến.
Chỗ như đài truyền hình, khắp nơi đều là camera, cực kỳ an toàn, nên Ngôn Cảnh Tắc mới không nhìn chằm chằm vào Tô Mặc Tu.
Kết quả sơ sẩy một cái, Tô Mặc Tu đã bị bắt nạt…… Được rồi, Tô Mặc Tu không có bị bắt nạt, mà là bắt nạt người khác……
Có không ít người nghe được động tĩnh lại đây…… Ngôn Cảnh Tắc hỏi Tô Mặc Tu: "Hắn làm gì em rồi?"
Tô Mặc Tu có điểm ngốc ra, nghĩ nghĩ mới nói: "Hắn mắng anh, còn mắng em!"
Ngôn Cảnh Tắc nghe vậy, nhìn về phía ngươi đài truyền hình đứng phía sau: "Đây là có chuyện gì? Vì sao hắn có thể ở đài truyền hình các người qua lại tự nhiên, còn mang người đi tiến hành nhục mạ?"
Người của đài truyền hình tức khắc xấu hổ.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Chu Lịch Minh nằm trên mặt đất: "Hiện tại bộ dáng này…… Tiết mục chúng tôi không quay nữa, báo cảnh sát đi!"
Người đài truyền hình: "……" Rõ ràng là Tô Mặc Tu làm người bị thương, sao còn như vậy……
Nhưng tình huống này, chắc chắn không thể báo cảnh sát.
Người đài truyền hình không muốn báo cảnh sát, Chu Lịch Minh cũng thế --- gã đã rất mất mặt, thật muốn báo cảnh sát, không phải làm gã mất mặt hơn nữa hay sao?
Chu Lịch Minh đã không đau như vậy, gã từ trên mặt đất bò lên, oán hận mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn gã, lại cười nhạo một tiếng.
Mặt Chu Lịch Minh đen như đáy nồi.
Chu Lịch Minh không biết Cố Thời Hạo làm sao đánh ra được 【Chiến sĩ tận thế】.
Phim điện ảnh như vậy, hiệu ứng đặc biệt như vậy, đạo diễn trong nước có thể đánh ra tới không được mấy người, hơn phân nửa còn cần đầu tư kếch xù.
Nhưng Cố Thời Hạo…… Hắn thế nhưng chỉ dựa vào chút tiền đầu tư của Tô Mặc Tu đã đánh ra được phim này!
Một kẻ cả đại học đứng đắn cũng chưa vào, dựa vào cái gì?
Chu Lịch Minh đột nhiên liền nhớ tới chuyện thật lâu trước kia phát sinh.
Gã và Cố Thời Hạo mới quen, chính là Cố Thời Hạo tìm bạn học của gã, muốn xin đầu tư.
Bạn học gã không tín nhiệm Cố Thời Hạo từ trước tới nay chưa từng có tác phẩm nào, không muốn đầu tư, nhưng thật ra gã cảm thấy con người Cố Thời Hạo này rất có ý tứ, liền cho rất ít đầu tư.
Kết quả, chỉ chút đầu tư như vậy, Cố Thời Hạo có thể làm ra được một phim điện ảnh.
Hiện tại tình huống này cũng có điểm giống lúc trước.
Gã không thể tiếp thu Cố Thời Hạo lại lần nữa thành công.
Nhưng Cố Thời Hạo rất cảnh giác, thế nhưng hoàn toàn không phản ứng những người lung tung rối loạn từ quê quán tới.
Điểm đột phá duy nhất gã có thể tìm được, chính là Tô Mặc Tu.
Cố Thời Hạo rõ ràng thích Tô Mặc Tu, nhưng Tô Mặc Tu tình huống đặc thù, y không nhất định thích Cố Thời Hạo.
Nếu có thể làm hai người này sinh ra mâu thuẫn……
Gã vốn tính toán dùng phần ghi âm nọ tới dẫn ra chuyện Cố Thời Hạo và Triệu Nghiên Quy, khiến Tô Mặc Tu tin tưởng rằng Cố Thời Hạo cũng không yêu y.
Đến lúc đó lại châm ngòi một chút, chờ Tô Mặc Tu và Cố Thời Hạo đối đầu, gã cũng có thể tìm được cơ hội động thủ.
Nhưng gã không thể tưởng được chính là, Tô Mặc Tu thế nhưng sẽ đá gã!
Tô Mặc Tu này, thật là bệnh tâm thần!
Chu Lịch Minh là nghĩ như vậy, nhưng người bên đài truyền hình thấy bộ vị gã bị thương, lại nhìn nhìn gương mặt kia của Tô Mặc Tu….
Chu tổng của Giải trí Kim Minh này có phải mưu đồ quấy rối Tô Mặc Tu, lúc này mới bị đạp không?
Chậc chậc, không nghĩ tới tổng tài Kim Minh thế mà lại là hạng người này!
Chu Lịch Minh: "……"
Người bên đài truyền hình khuyên, Ngôn Cảnh Tắc rốt cuộc không có báo cảnh sát, nhưng cũng không tiếp tục quay tiết mục, mà là mang Tô Mặc Tu về nhà.
Tiết mục gì đó, nào có quan trọng bằng Tô Mặc Tu.
"Thật xin lỗi, anh không bảo vệ tốt cho em." Ngôn Cảnh Tắc áy náy mà nhìn Tô Mặc Tu.
"Em ổn mà," Tô Mặc Tu không cảm thấy mình đã chịu thương tổn, hiện tại y càng quan tâm chính là, "Triệu Nghiên Quy là ai?"
Ngôn Cảnh Tắc trầm mặc một lát, thẳng thắn nói: "Người trước kia anh thích…… Nhưng em yên tâm, anh đã sớm không thích cô ấy nữa, hiện tại anh chỉ yêu em."
"Anh xác định?"
"Đương nhiên! A Tu nhà anh tuyệt như vậy, anh không thích em thì thích ai? Nếu em không tin, có thể mỗi ngày ở bên cạnh anh, nhìn chằm chằm anh." Ngôn Cảnh Tắc hôn y một ngụm.
Tô Mặc Tu nghĩ đến thời gian Ngôn Cảnh Tắc và mình như hình với bóng, tất nhiên tin tưởng: "Anh xác thật hẳn là thích em, em là bạch phú mỹ."
"Đúng vậy, A Tu nhà anh là bạch phú mỹ nhất, còn là bạch nhất mỹ nhất."
"Em còn rất giàu có." Tô Mặc Tu cường điệu.
"Đúng vậy, em còn có tiền nhiều hơn anh, anh còn muốn em nuôi nữa!" Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, Tô Mặc Tu là người đầu tư《 Chiến sĩ tận thế 》, tiền lời của phim này trong tương lai, tất cả đều là của Tô Mặc Tu. Còn hắn, hắn chỉ là một người làm công đáng thương vô cùng, chờ Tô Mặc Tu phát tiền lương cho mà thôi.
Đương nhiên, người làm công này như hắn vẫn là rất lợi hại, hắn ngủ với ông chủ, có thể thổi gió bên tai ông chủ đòi tiền!
"Em sẽ nuôi anh." Tô Mặc Tu hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm.
Ngôn Cảnh Tắc nói: "Anh muốn đi mua quần áo, chúng ta đi mua mua mua?"
"Được, quẹt thẻ của em!" Bàn tay Tô Mặc Tu vung lên.
Lưu Nhạc Nhan: "……" A Tu keo kiệt nhà cô, không nghĩ tới cũng có một ngày hào phóng như vậy.
Nhưng hiện tại hào phóng một chút cũng không có gì.
Chờ tiền lời kế tiếp của 《 Chiến sĩ tận thế 》 tới tay, tài sản của Tô Mặc Tu chắc chắn sẽ bạo tăng.
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc hỏi người ta địa chỉ của một nhà thiết kế hình tượng, hiện tại trực tiếp mang theo Tô Mặc Tu tới bên kia.
Njà thiết kế hình tượng này sẽ thiết kế hình tượng, phối hợp quần áo, những quần áo đó còn có thể trực tiếp mua sắm ở chỗ anh ta, so với tự mình đi thử quần áo mua quần áo bớt việc nhiều.
Mặc kệ là hắn hay là Tô Mặc Tu, quần áo đều rất ít, đi phối hợp mấy bộ khá tốt.
Tới nơi, nhà thiết kế hình tượng kia vừa thấy Tô Mặc Tu thì hai mắt tỏa ánh sáng, đối với Ngôn Cảnh Tắc cũng vô cùng nhiệt tình: "Đạo diễn Cố, phim điện ảnh mới của cậu tôi rất thích, không nghĩ tới cậu manly như vậy, tôi đây tuyển cho cậu mấy bộ thích hợp! Cậu muốn mức giá như thế nào?"
"Bình thường là được." Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chỉ là…… Ở chỗ như vậy, dù là quần áo bình thường cũng rất đắt, đơn phẩm cơ hồ toàn bộ hơn ngàn.
Ngôn Cảnh Tắc bảo anh ta xứng cho mình năm bộ quần áo, hơn nữa một ít phối sức, mười mấy vạn liền không còn.
Chờ đến phiên Tô Mặc Tu…… Ngôn Cảnh Tắc nói: "Không cần để ý giá, đẹp là được!"
"Mặt như vậy, dáng người như vậy, mặc cái gì cũng đẹp!" Nhà thiết kế hình tượng này một hơi tuyển cho Tô Mặc Tu mười bộ quần áo, tiêu hơn 50 vạn.
Tô Mặc Tu có điểm ngốc ra, không phải tới mua quần áo cho Ngôn Cảnh Tắc sao? Sao Ngôn Cảnh Tắc không mua bao nhiêu, thật ra y lại mua nhiều như vậy?
"Em có quần áo, không cần mua." Tô Mặc Tu có chút chần chờ.
"Em mặc mấy thứ này đẹp, anh thích." Ngôn Cảnh Tắc nói.
Thôi được…… Nếu Ngôn Cảnh Tắc thích, vậy mua thôi!
Tô Mặc Tu lấy ra một tấm thẻ đen*, để Ngôn Cảnh Tắc tùy tiện quét.
(*thẻ tín dụng đen là thẻ quyền lực nhất nha, mọi người có thể Google hạn mức của tùy ngân hàng)
Nhà thiết kế: "……" Vốn đang tưởng đạo diễn bá đạo bao dưỡng tiểu thịt tươi, không nghĩ tới hiện thực trái lại.
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu mua quần áo xong thì trở về nhà, kết quả chỉ làm một chút chuyện như vậy, hắn và Tô Mặc Tu bị chụp ảnh lại, đăng lên trên mạng.
"Cố Thời Hạo Tô Mặc Tu đi dạo phố" còn trực tiếp lên hot search.
"Quan hệ của đạo diễn Cố và Tô Mặc Tu, thoạt nhìn rất tốt nha……"
"Chắc chắn rất tốt, bọn họ còn cùng nhau đạo diễn và đóng 《 Chiến sĩ tận thế 》mà."
"Trong phim này quan hệ hai người ái muội lắm luôn…. Tui vẫn luôn muốn sâu răng á."
"Sâu răng +10086, hai người này quả thực xứng ra mặt!"
"Tô Mặc Tu trong phim thật sự quá đáng yêu, lúc ảnh bị áo lông vũ lớn bọc lại, mắt trông mong mà nhìn mị, lòng mị cũng mềm xèo."
"Tui càng ăn khoản này của Cố Thời Hạo, quá soái!"
"Trước đó tớ vẫn luôn cảm thấy Tô Mặc Tu phẫu thuật thẩm mỹ, hiện tại tớ xin lỗi anh ý, hiện tại kỹ thuật thẩm mỹ hẳn là còn chưa phát đạt đến như vậy."
……
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu trong phim cũng không có ái muội rõ ràng, một đoạn ái muội nhất cũng chỉ là quá lạnh chui trong một ổ chăn thôi.
Nhưng lúc ấy, những người khác cũng đều ôm nhau sưởi ấm.
Nhưng tuy không có đối thoại hoặc tình tiết ái muội gì, nhưng ánh mắt kinh diễm và ngây người của nam chính, vẫn làm rất nhiều người ship CP.
Ngôn Cảnh Tắc hết sức vui khi thấy một màn như vậy.
Trước đó, rất nhiều người thế mà đi ship CP Tô Mặc Tu với Tề Kỳ…. Này thật quá đáng!
Tề Kỳ tính là cái thứ gì, Tô Mặc Tu là của hắn!
Ngôn Cảnh Tắc ấn tượng với Tề Kỳ rất kém cỏi, Tề Kỳ lúc này…… Tâm tình cũng rất kém cỏi.
Trước đó, gã tiêu không ít tiền, thổi phim của Cố Thời Hạo khắp nơi, là muốn phủng sát.
Khi mọi người cảm thấy phim điện ảnh này của Cố Thời Hạo vô cùng xuất sắc, tràn ngập chờ mong mà đi rạp chiếu phim xem, cuối cùng lại nhìn thấy một bộ phim rác…… Bọn họ chắc chắn sẽ rất phẫn nộ.
Đến lúc đó, thanh danh của phim điện ảnh này sẽ hoàn toàn thối hoắc.
Tô Mặc Tu làm diễn viên chính của phim cũng sẽ bị người mắng.
Đến lúc đó gã lại lăng xê một chút, để mọi người cảm thấy, nếu để gã đóng nam chính thì chắc chắn sẽ không như vậy…… Nói không chừng gã có thể hoàn toàn áp Tô Mặc Tu xuống.
Gã nghĩ rất hay, nhưng chuyện lại phát triển không như gã tưởng tượng.
Phim điện ảnh này, thế nhưng là một phim tinh phẩm!
Gã tiêu tiền "phủng sát", cuối cùng thế mà lại thành tựu Cố Thời Hạo!
Ngay cả Tô Mặc Tu, cũng bởi vì phim điện ảnh này, lại hot!
Gã vẫn luôn cột lấy Tô Mặc Tu lăng xê, bởi vậy luôn có người nhắc tới gã, nhưng nhắc tới như vậy…… Gã tình nguyện rằng không có.
"Tề Kỳ đáng tiếc, bị Cố Thời Hạo đuổi ra khỏi đoàn phim."
"Đạo diễn Cố làm rất chính xác, nếu để Tề Kỳ đi diễn…… Diễn không ra loại cảm giác này như Tô Mặc Tu."
"Tô Mặc Tu cũng quá soái…… Nhân phẩm không đi nói, anh ta lớn lên thật sự đẹp trai hơn Tề Kỳ."
……
Tề Kỳ hy vọng lúc người khác ở nhắc tới Tô Mặc Tu thì nghĩ đến chính mình, nhưng "nghĩ" như vậy, gã tình nguyện không có.
Chờ trong lúc vô ý gã biết được chuyện Chu Lịch Minh đến đài truyền hình tìm Tô Mặc Tu, kết quả bị Tô Mặc Tu đạp……
Ngôn Cảnh Tắc coi Chu Lịch Minh như kẻ thù, nhưng người bên ngoài không nghĩ như vậy.
Trong mắt người trong giới giải trí, quan hệ của Cố Thời Hạo và Chu Lịch Minh rất tốt.
Ít nhất Tề Kỳ liền vẫn luôn cho rằng như vậy.
Gã ngừng hợp đồng với công ty giải trí nhỏ vốn có, tiến vào Giải trí Kim Minh, chính là hy vọng Giải trí Kim Minh có thể nâng gã, ngay từ đầu, Kim Minh cũng xác thật nâng gã.
Nhưng đột nhiên liền có chuyện!
Vốn dĩ đã nói cho gã đóng nam chính phim mới của Cố Thời Hạo, không có!
Mấy ngày hôm trước, Chu Lịch Minh còn kêu gã đi răn dạy một trận!
Gã vẫn luôn rất buồn bực, không rõ tại sao lại như vậy, hiện tại nghe nói chuyện đài truyền hình, xem như hiểu rõ.
Chu Lịch Minh có phải coi trọng Tô Mặc Tu hay không?
Những người đó vì sao đều coi trọng Tô Mặc Tu? Ngay cả Vương tổng, ngay từ đầu coi trọng cũng là Tô Mặc Tu, sau lại nghe nói Tô Mặc Tu khó gặm, mới tìm đến gã……
Tề Kỳ tức giận trong lòng, thuận tay tiêu tiền mua thủy quân, làm người nhắc lại chuyện sau lưng Tô Mặc Tu có kim chủ, thuận tiện bôi đen quan hệ của Tô Mặc Tu và Cố Thời Hạo.
Chẳng hạn như người trong đoàn làm phim 《 Chiến sĩ tận thế 》, lời thề son sắt mà nói hai người này có một chân gì đó.
Chuyện này Tề Kỳ đã không phải lần đầu tiên làm.
Gã không có chứng cứ xác thực, nhưng có một số việc, nói nhiều mọi người cũng liền tin.
Sau khi Tề Kỳ mua thuỷ quân thì vẫn luôn chú ý tình huống trên mạng, kết quả phát hiện…… Hình như có người cũng bôi đen Tô Mặc Tu với gã!
Không, gã là bôi đen, người nọ lại không phải, người nọ thả ra rất nhiều chứng cứ!
Thời điểm ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu cùng nhau đi dạo phố xuất hiện trên mạng, mọi người cũng không để tâm cho lắm.
Hai người bọn họ quan hệ tốt, cùng nhau ra cửa rất bình thường.
Lại bởi vì trước kia lúc Ngôn Cảnh Tắc dỗi cư dân mạng có nói qua như là "Tôi và Tô Mặc Tu tương lai sẽ kết hôn" linh tinh, mọi người ngược lại không tin bọn họ có một chân.
Đương nhiên, cũng có người ngầm chọc chọc sâu răng thôi.
Nhưng vào lúc này, ảnh chụp Tô Mặc Tu và ông chủ tập đoàn tài chính lớn Andrew tư thái thân mật, cùng vào ra khách sạn bị người đăng lên trên mạng.
Còn có người thả ra ảnh chụp Andrew đến Cục Cảnh Sát đón Tô Mặc Tu —— trước đó Tô Mặc Tu bị cuốn vào sự kiện Cố Thời Hạo sử dụng ma túy, bị cảnh sát bắt luôn, là Andrew đón y ra tới!
Andrew là ai? Đây chính là đại phú hào dưới trướng có vài nhãn hiệu nổi tiếng, đứng top một trăm trên bảng phú hào toàn cầu Forbes!
Anh ta còn rất sinh động, thường xuyên xuất hiện trên truyền thông, mọi người đều biết anh ta!
"Kim chủ của Tô Mặc Tu thế mà là Andrew?"
"Lợi hại!"
"Hiện tại tui cũng tin tưởng Tô Mặc Tu không phải phẫu thuật thẩm mỹ rồi, bên người Andrew bao nhiểu tuấn nam mỹ nữ? Anh ta chắc chắn chướng mắt một người đã qua thẩm mỹ."
……
Có vài người chỉ là ăn miếng dưa, tám vài câu, nhưng cũng có một vài người chửi ầm lên với Tô Mặc Tu.
Chỉ trích Tô Mặc Tu còn càng nhiều: "Andrew sắp 50 đi? Loại ông già này Tô Mặc Tu cũng ngủ được?"
"Thật ghê tởm."
"Vốn đang muốn đi xem 《 Chiến sĩ tận thế 》, hiện tại…… Ha ha!"
"Tô Mặc Tu tìm vẫn là người nước ngoài, đây là mất mặt mất đến nước ngoài rồi."
"Cậu ra không thể tăng lên năng lực nghiệp vụ của mình sao? Chỉ biết đi đường ngang ngõ tắt!"
……
Ảnh chụp xuất hiện trên mạng không bao lâu, Ngôn Cảnh Tắc liền thấy được, hắn nhìn chằm chằm ảnh chụp trong chốc lát, có điểm chột dạ.
Không nghĩ tới anh vợ hắn lại lợi hại như vậy…… Hắn vác Tô Mặc Tu đơn thuần tới ngủ, có khi nào bị anh vợ đánh chết hay không? Đương nhiên, hiện tại không phải lúc suy xét này, quan trọng nhất chính là, chuyện này cần phải mau chóng làm sáng tỏ.
Ngôn Cảnh Tắc cầm điện thoại tìm được Tô Mặc Tu: "A Tu, ảnh chụp của em và anh trai bị đăng lên mạng rồi…. Em mau chóng liên hệ anh trai em một chút, xử lý tốt chuyện này."
Tô Mặc Tu đầu tiên là sửng sốt, sau đó nói: "Em lập tức gọi điện thoại cho anh em…… Làm sao anh biết đó là anh trai em?" Y và anh trai lớn lên không giống nhau, lúc trước y rời nhà trốn đi lại một lòng muốn độc lập, cố tình giấu giếm…… Ngay cả Lưu Nhạc Nhan cũng không biết quan hệ của y và anh trai.
Trước đó lúc anh y đón y từ cục cảnh sát, đều là tránh đi Lưu Nhạc Nhan.
"Nếu anh ta không phải anh trai em, sao em lại thân cận anh ấy như vậy?" Ngôn Cảnh Tắc nói, "Đương nhiên anh ấy cũng có thể là cha em, nhưng anh ấy không có con cái."
Tuổi tác Andrew cũng có thể làm cha Tô Mặc Tu rồi.
"Dạ." Tô Mặc Tu gật gật đầu, bắt đầu gọi điện thoại với anh mình.
Mà lúc này, trên mạng lại xuất hiện tin nóng - mới có quan hệ với Tô Mặc Tu --- phóng viên cho hấp thụ ánh sáng ảnh chụp Tô Mặc Tu và Andrew ra vào khách sạn, lại đem mấy tấm Ngôn Cảnh Tắc đến cùng khách sạn đón Tô Mặc Tu, cũng tỏ vẻ, Tô Mặc Tu bồi Andrew vài ngày xong đã bị Cố Thời Hạo đón đi rồi, sau đó vẫn luôn cùng Cố Thời Hạo ở một chỗ, hai người ở chung vài tháng.
"Giới nhà giàu thật loạn……"
"Cho nên rốt cuộc là đầu Cố Thời Hạo có sừng hay là đầu Andrew có sừng?
"《 Chiến sĩ tận thế 》 hiệu ứng đặc biệt tốt như vậy, không phải là đi chiêu số của Andrew đó chứ?"
"Tô Mặc Tu quá ghê tởm…… Tô Mặc Tu cút ra khỏi giới giải trí!"
……
Đang mắng, Ngôn Cảnh Tắc đăng Weibo: "Tô Mặc Tu xác thật cùng tôi ở chung mấy tháng, mỗi ngày chúng tôi còn chiến đấu hăng hái đến sau nửa đêm."
Weibo này, Ngôn Cảnh Tắc đính kèm chính hình ảnh.
Những hình ảnh này đều là chụp lúc hắn và Tô Mặc Tu cùng nhau làm hiệu ứng kỹ xảo.
Bên trong có Tô Mặc Tu vẽ màu trên bản vẽ của hắn, có Tô Mặc Tu tự mình vẽ, còn có Tô Mặc Tu dùng máy tính…… Dù sao đều là đang vất vả cần cù làm việc.
Đăng ảnh chụp không đủ, theo sát, Ngôn Cảnh Tắc còn đã đăng lên một đoạn video mình rất trân quý.
Đoạn video này quay chính là cảnh Tô Mặc Tu dùng máy tính tô màu cho poster.
Chỉ thấy tay y nhanh như bay mà thao tác phần mềm, sau đó poster của phim điện ảnh này đã từng chút một thành hình.
Video là tua nhanh, chỉ có năm phút, nhưng thực tế quay hơn một giờ, mà hơn một giờ này, Tô Mặc Tu thế mà hoàn toàn không dời mắt, vẫn luôn mặt không biểu cảm mà làm việc. P
"Poster này thế mà là Tô Mặc Tu làm? Quá trâu bò!"
"Đậu móa, chế tác hiệu ứng của phim này Tô Mặc Tu cũng tham dự?"
"Cậu ấy rõ ràng tham dự, hẳn là rất nhiều đều là chủ ý của cậu ấy, đạo diễn Cố quay không ra hình ảnh đẹp như vậy."
"Cho nên bọn họ chỉ là cùng nhau làm việc? Có vài người cũng quá xấu xa!"
"Dù Tô Mặc Tu và Cố Thời Hạo không quan hệ, cậu ta và Andrew thì sao? Này giải thích như thế nào?"
……
Chuyện này rất dễ giải thích.
Andrew có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, dựa vào là thị trường Hoa Quốc.
Anh đoạt trước người khác tiến vào Hoa Quốc, lúc này mới có thể nhanh chóng tích lũy ra tài phú.
Nguyên nhân chính là vì như vậy, anh đặc biệt thân cận Hoa Quốc, nhà xưởng cũng toàn bộ chuyển đến Hoa Quốc, còn đăng ký Weibo.
Bởi vì tiếng Trung của anh rất tốt, còn sẽ tương tác với người trên Weibo, có mấy chục vạn fans.
Lúc này, các cư dân mạng lật lật, liền phát hiện anh từng share ảnh selfie của Tô Mặc Tu, nói Tô Mặc Tu là thiên sứ, còn từng nói web drama Tô Mặc Tu diễn lung tung rối loạn là đẹp.
Bọn họ đối với tổng tài con lai này rất có hảo cảm, không nghĩ tới anh ta thế mà là một lão sắc quỷ!
Mọi người đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Andrew đăng Weibo: "Tô Mặc Tu xác thật có liên quan tới tôi! Từ khi em ấy sinh ra bắt đầu, chúng tôi đã có quan hệ, quan hệ vô cùng thân thiết, em ấy là em trai yêu thương nhất của tôi!"
Weibo của Andrew cũng đính theo chín bức ảnh, đều là ảnh chụp chung của anh và Tô Mặc Tu.
Bức ảnh thứ nhất, là anh hai mươi mấy tuổi ôm Tô Mặc Tu mới sinh ra, sau đó là ảnh 25 tuổi ôm Tô Mặc Tu 5 tuổi, tiếp theo là anh 30 tuổi dắt tay Tô Mặc Tu 10 tuổi, sau đó là lúc Tô Mặc Tu 15, 20 tuổi… chụp chung với anh.
Sau ảnh chụp chung còn có mấy tấm ảnh gia đình, bọn họ một nhà bốn người đứng chung một chỗ, trừ Tô Mặc Tu ra, mọi người đều hướng về màn ảnh cười đến rất vui vẻ, cũng chỉ có Tô Mặc Tu mặt không biểu cảm.
Thoạt nhìn…… Thật đáng yêu.
"Đù ma! Từ nhỏ giá trị nhan sắc của Tô Mặc Tu đã siêu cao!"
"Khi còn nhỏ cậu ấy đáng yêu quá!"
"Nhỏ xíu mà cái mặt vậy rồi, giống ông cụ non ghê á!"
……
"Điểm chú y của mấy người có phải sai rồi hay không? Vấn đề bây giờ không phải là giá trị nhan sắc của Tô Mặc Tu cao, là Tô Mặc Tu thế mà là em trai của Andrew…. Cậu ấy không có tìm kim chủ, chính cậu ấy là kim chủ!"
"Tô Mặc Tu thỏa thỏa chính là phú nhị đại nha, sao ảnh không thiết lập nhân vật là phú nhị đại nhỉ?"
"Trước kia còn có người bôi nhọ Tô Mặc Tu không có văn hóa, nói anh ta không có bằng cấp nghe không hiểu người khác nói, anh ta nói từ nhỏ ở nước ngoài lớn lên cũng không ai tin…… anh ta thật là ở nước ngoài lớn lên mà!"
"Trách không được cậu ấy cứ không hiểu ý người khác nói…."
……
Trò chuyện một hồi, các cư dân mạng còn phát hiện càng nhiều thứ: "Mấy người đoán coi mị phát hiện cái gì? Web drama Tô Mặc Tu từng đóng, người đầu tư đều là Eddie · Faulkner…… Họ của Andrew chính là ‘Faulkner’, mà Tô Mặc Tu nói qua, tên tiếng Anh của anh ấy là Eddie."
"Cho nên những web drama đó đều là Tô Mặc Tu tự mình đầu tư?"
"Đột nhiên phát hiện con người Tô Mặc Tu khá tốt. Rõ ràng có tiền như vậy, lại bình dị gần gũi, sau khi vào giới giải trí, không xé rách mặt không cãi nhau với ai, ngay cả quay web drama đều tự mình đầu tư không để người ta mệt tiền……"
"Tui cũng cảm thấy khá tốt, lại nói tiếp tên Tề Kỳ kia, nói Tô Mặc Tu bởi vì hắn tài nguyên tốt mà bắt nạt hắn…… Tô Mặc Tu cần đến sao? Cậu ta căn bản không thèm để ý chút tài nguyên này đi?"
"Tôi là fan Tô Mặc Tu, tôi đã sớm muốn nói rồi, từ lúc bắt đầu chính là Tề Kỳ lôi kéo Tô Mặc Tu lăng xê, Tô Mặc Tu không chịu phối hợp, không biết vì sao sau đó lại thành Tô Mặc Tu bắt nạt hắn……"
"Người đầu tư《 Chiến sĩ tận thế 》 cũng là Eddie · Faulkner, Tô Mặc Tu là kim chủ ba ba thạch chuỳ!"
"Đừng nói nữa…… Tui đi tra xét phòng làm việc hiệu ứng kỹ xảo kia, người sở hữu phòng làm việc cũng là Eddie · Faulkner."
"Tô Mặc Tu của tui quá lợi hại."
"Trách không được đạo diễn Cố vì Tô Mặc Tu mắng chửi người khắp nơi, kim chủ ba ba chắc chắn là phải nâng niu!"