Một phim điện ảnh, trước khi bắt đầu quay cần phải đưa kịch bản đi xét duyệt gì đó, sau đó mới có thể lấy được giấy phép cho quay, có thể chính thức bấm máy.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc tương đối sốt ruột, tuy kịch bản đã viết, nhưng mấy thứ đó cũng chưa kịp làm.
Đương nhiên, hiện tại hắn thế trận quá nhỏ, cũng không người nào chú ý hắn, chỉ nói cái studio hiện giờ hắn thuê này, có thể nói là mini.
Hiện giờ quay một vài video ngắn đều sẽ thuê một studio như vậy quay, không ai nghĩ đến phim mới của hắn thế mà sẽ ở một nơi như vậy, tùy tiện bày chút trái cây vái vái liền khởi động máy, tự nhiên cũng không ai tới quản.
Thậm chí diễn viên tới nơi này tham gia nghi thức khởi động máy cũng chỉ có mười mấy người, trước đó Ngôn Cảnh Tắc chọn ở hiện trường casting căn bản là diễn viên hạng hai ba không có danh khí gì.
Đúng rồi, nhân viên làm việc của đoàn phim cũng chỉ có mười mấy người.
Hiện tại, tất cả mọi người trầm mặc mà nhìn Tô Mặc Tu đứng trước phông xanh lá, mặt than đọc ra lời thoại.
Thiết lập nhân vật của vai chính trong phim vô cùng gần sát hình tượng Tô Mặc Tu trong gameshow, nhưng Tô Mặc Tu đặc biệt cứng đờ, hành động lại không đủ lưu loát, bộ dáng này của y……
Bao gồm cả Tân Tĩnh Dung, những diễn viên bị Ngôn Cảnh Tắc lựa chọn lúc này đột nhiên tự tin lên.
Nam chính đã bộ dáng như vậy, kĩ thuật diễn của bọn họ đã rất xịn rồi!
"Có phải tôi diễn thật sự kém lắm không?" Tô Mặc Tu mất mát mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, y rất nỗ lực mà đi diễn rồi, nhưng hiệu quả không tốt lắm.
"Không có việc gì, cậu chỉ là quá khẩn trương thôi, thả lỏng." Ngôn Cảnh Tắc trấn an y, "Cậu chỉ cần làm chính mình là được."
Tô Mặc Tu chớp chớp mắt, nỗ lực làm chính mình, nhưng vẫn là diễn…… thật không tốt.
Sức lực y xác thật rất lớn, nhưng làm việc chậm rì rì, khó có thể diễn xuất vai chiến sĩ cải tạo.
Thật ra, web drama trước đó y đóng đều phù hợp thiết lập nhân vật của y, mọi người đều biết kỹ thuật diễn y không tốt, phim không phù hợp tính cách thiết lập của y, căn bản sẽ không tìm y đóng.
Nhưng dù vậy, y diễn xuất vẫn làm người ta không có cảm giác dung nhập vào.
Ngôn Cảnh Tắc bắt Tô Mặc Tu thử rất nhiều lần, mới ý thức được…… Tô Mặc Tu là thật sự không có thiên phú làm diễn viên!
Studio an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
Đám người Tân Tĩnh Dung hiện tại đã không biết nên nói cái gì mới tốt.
Gần đây đạo diễn Cố ở trên mạng mắng cư dân mạng, một bộ tin tưởng phim mới của mình mười phần, nhưng nhìn mấy diễn viên thưa thớt tổng cộng không mấy mống này, nhìn studio ngắn dọn đơn sơ này, nam chính chỉ có mỗi gương mặt này….
Phim điện ảnh này còn có thể cứu chữa sao?
Cũng may bọn họ đều là diễn viên nhỏ không có danh khí gì, còn đều lớn lên bình thường, diễn kịch chính là vì tiền, không trông cậy vào có thể hot, chỉ cần đưa tiền là được, cái gì cũng có thể quay.
Ngôn Cảnh Tắc móc ra một cây thuốc lá, bậc lửa rồi rít mấy hơi.
Hắn vốn là không hút thuốc lá, nguyên chủ cũng không hút, nhưng gần đây quá gian nan…… Hắn liền nhét sẵn thuốc lá trên người.
Mặt Ngôn Cảnh Tắc như ẩn như hiện sau sương khói, Tô Mặc Tu thấy thế, áy náy vạn phần: "Đạo diễn Cố, bằng không vẫn là đổi người khác diễn nam chính đi……"
"Ừ, xác thật cần thay đổi người diễn nam chính." Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tâm tình Tô Mặc Tu càng hạ xuống.
Ngôn Cảnh Tắc ném thuốc lá vào một cái ly giấy có nước, bọn họ lấy tới làm gạt tàn thuốc, đánh nhịp nói: "Tôi lập tức liền đi sửa kịch bản! Bộ phim này, tôi tới diễn nam chính!"
Đông đảo diễn viên sau khi nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói muốn đổi nam chính, trông cậy vào Ngôn Cảnh Tắc tìm một diễn viên phái kĩ thuật tới diễn: "……"
Đạo diễn Cố, anh xác định không phải đang nói giỡn?
Anh vậy mà muốn tự mình diễn?
Đạo diễn Cố tỉnh tỉnh anh ei, đạo diễn và diễn viên không phải một chuyện đâu! Anh có thể làm đạo diễn giỏi, nhưng không nhất định có thể làm diễn viên giỏi nha!
Càng quan trọng là, còn muốn sửa kịch bản.
Đạo diễn Cố tự mình viết kịch bản, tự mình quay tự mình diễn, cái này kêu là cái gì!
Đoàn làm phim này, càng ngày càng không đáng tin cậy!
Bọn Tân Tĩnh Dung không dám tin tưởng, Ngôn Cảnh Tắc lại cảm thấy như vậy khá tốt.
Hắn tới diễn nam chính mà nói…… Linh cảm để hắn biên chuyện xưa càng sung túc!
Đúng rồi, Tô Mặc Tu cũng có thể tiếp tục tham diễn!
Cứ như vậy đi, địa cầu bị một tiểu hành tinh va chạm, động đất, sóng thần, núi lửa và thiên tai cùng thời gian phát sinh, vô số thành thị nháy mắt hủy diệt, bụi bặm che kín tầng khí quyển, bụi bặm này còn có vật chất độc hại bị tiểu hành tinh mang đến, nó đang phá hư không khí địa cầu, thổ nhưỡng, còn có tất cả sinh vật trên địa cầu.
Ánh mặt trời bị bụi bặm che đậy, quỹ đạo vận hành của địa cầu cũng xảy ra lệch lạc, nhiệt độ không khí kịch liệt giảm xuống, thực vật đại lượng tử vong……
Càng đáng sợ chính là, tiểu hành tinh này còn mang đến một loại sinh vật ký sinh đáng sợ, loại sinh vật này sẽ ký sinh trong thân thể động vật hoặc là con người, mà bất kể là người hay động vật, một khi bị ký sinh đều sẽ điên cuồng công kích những người khác, động vật thì điên cuồng xé mở miệng vết thương trên người đối phương.
Ký sinh thể lấy việc này sinh sản, hoặc là đổi mới ký chủ.
Thế giới trở nên cực kỳ nguy hiểm, quốc gia tổ chức nhân thủ, một bên thành lập căn cứ an toàn, một bên cứu người khắp nơi.
Vai chính là một chiến sĩ xuất ngũ trong quá trình chiến đấu với bọn buôn ma túy bị chấn thương tâm lý nghiêm trọng, đối đãi với bọn buôn ma túy xuống tay quá tàn nhẫn, thậm chí thương cập đến người không đáng chết, không thể không xuất ngũ cùng với tiếp thu giám sát và trị liệu tâm lý.
Thành thị nơi hắn ở phát sinh động đất, hắn cứu một vài người, nhưng sợ chính mình gây thương tổn đến họ, cho nên cũng không quản họ, cũng chính là lúc này, hắn gặp rất nhiều binh lính đến cứu viện.
Đồng thời cũng biết được một sự kiện, nhà khoa học trứ danh nào đó bị nhốt trong thành thị này, bọn họ cần mang mang người đó đi, đưa đến nơi an toàn, quốc gia sau trùng kiến cần có y.
Nhà khoa học này là người bệnh hội chứng học giả, có rất nhiều cổ quái, còn không dễ giao tiếp. Thời điểm vai chính trăm cay ngàn đắng tìm được y, mặt y đầy trấn định, đang bởi vì động đất, không cấp nước cũng không cấp điện, còn bị chôn lấp phòng thí nghiệm tư nhân, lấy nước cất ra cho vào máy giặt, chuẩn bị…… giặt quần áo.
Phòng thí nghiệm của y đã sụp một nửa, y còn đang rối rắm quần áo của mình ô uế.
Mấu chốt là, y còn không biết dùng máy giặt!
Ha hả!
Vai chính cứu nhà khoa học này ra, vốn định đem y giao cho những binh lính đó, nhưng những binh lính đó đều vô ý hy sinh, hắn chỉ có thể mang theo nhà khoa học này và một vài người khác được bọn lính cứu ra cùng nhau chạy trốn, chiến đấu với ký sinh thể đáng sợ.
Trong lúc này, người trong đội ngũ vai chính cũng chậm rãi trở nên nhiều hơn.
Hot girl phẫu thuật thẩm mỹ, lập trình viên mỗi ngày tăng ca thân thể rất kém cỏi, đầu bếp khách sạn, thiếu nữ Smart….
Rất nhiều người trong bọn họ, ngay từ đầu chỉ lo cho bản thân mình, nhưng chậm rãi, lại đều đoàn kết bên nhau.
Tóm lại, bộ phim này năng lượng vô cùng chính, nam chính còn rất nhiều cảnh tượng đánh nhau, tranh thủ châm nổ toàn trường.
Còn Tô Mặc Tu, thì sắm vai nhà khoa học có hội chứng học giả kia.
Thời khắc nào cũng chuẩn bị bị hắn khiêng lên chạy trốn!
Ngôn Cảnh Tắc liền mạch lưu loát nghĩ kỹ đại cương, thảo luận một chút với tất cả mọi người đã ký kết hợp đồng bảo mật với hắn đang đi theo đoàn.
Mọi người: "Đạo diễn Cố suy nghĩ của anh hay quá!"
"Chúng tôi đều không có ý kiến."
"Anh muốn chúng tôi quay thế nào, bọn tôi sẽ quay thế đấy."
……
Lời tuy nhiên nói như vậy, nhưng tâm lý……
Bọn họ cảm thấy càng không đáng tin cậy!
Kịch bản là rất hay, nhưng kịch bản này…… đạo diễn Cố thô sơ giản lược vừa nói, bọn họ liền ý thức được, vậy yêu cầu số lượng hiệu ứng kỹ xảo lớn, còn cần hiệu ứng vô cùng tốt!
Thậm chí có thể nói, toàn bộ phim, từ đầu tới đuôi đều phải hiệu ứng hiệu ứng hiệu ứng!
Vậy cũng quá khó khăn! Đạo diễn Cố tính toán ở chỗ nào tìm người làm hiệu ứng?
Tiền này thật muốn thiêu cháy…… Mấy trăm triệu cũng nhìn không ra cái gì.
"Vậy định rồi, chúng ta quay như vậy!" Ngôn Cảnh Tắc nói, "Mọi người đi trước đi, nhớ rõ đoàn phim hết thảy đều phải bảo mật, một khi có người tiết lộ tình huống đoàn phim…… Phải bồi thường bao nhiêu tiền, hợp đồng đều có viết!"
Những người đó nhảy dựng trong lòng.
"Đương nhiên, cũng không phải cái gì không cho mọi người nói, mọi người có thể nói với người ta tôi muốn quay một phim khoa học viễn tưởng, Tô Mặc Tu là trung tâm của cả bộ phim." Ngôn Cảnh Tắc nói.
Hắn rốt cuộc chụp cái gì, không thể để người ta biết, nhưng thật thật giả giả phóng chút tin tức ra ngoài vẫn là có thể.
Hắn còn tính toán đến lúc đó mình quay một ít video gì đó, cho người tiết lộ ra ngoài.
"Được rồi, mọi người đi đi." Ngôn Cảnh Tắc lại nói, "Tôi ở lưu viết kịch bản."
Những diễn viên đó sôi nổi rời đi.
Ngôn Cảnh Tắc ngồi trên ghế, sau lưng ứa ra mồ hôi.
Chờ tất cả mọi người đi hết, hắn trực tiếp tê liệt ngã xuống mặt đất.
Hắn sở dĩ đuổi người đi chính là bởi vì cơn nghiện ma túy của hắn muốn phát tác.
Nhưng chuyện này không thể để người ngoài biết.
Hiện tại người đều đi rồi, hắn rốt cuộc có thể nằm nghỉ ngơi trong chốc lát, không cần lại dùng hết toàn lực khống chế được thân thể không co giật nữa.
Cái giá sử dụng thân thể này thật sự rất lớn, nhưng thế giới này và con người Cố Thời Hạo này vốn có liên hệ rất lớn, Cố Thời Hạo với hắn mà nói là lựa chọn tốt nhất.
Ngôn Cảnh Tắc lấy điện thoại ra, click mở gameshow của Tô Mặc Tu, gác bên cạnh nghe tiếng, sau đó tiếp tục nằm chịu trên mặt đất.
Đang nằm, hắn đột nhiên nghe được tiếng mở cửa.
Ngôn Cảnh Tắc xoay người ngồi dậy một cái, muốn tìm một lý do lừa gạt qua, kết quả thấy được Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu mang một đôi mắt vô cùng thông thấu, thẳng tắp mà nhìn hắn……
Ngôn Cảnh Tắc nằm xuống một lần nữa.
Tô Mặc Tu nghi hoặc mà chớp chớp mắt, y khóa kỹ cửa, sau đó đi về phía Ngôn Cảnh Tắc: "Có phải anh rất khó chịu không?"
"A Tu, tôi đặc biệt khó chịu……" Ngôn Cảnh Tắc ôm chặt chân Tô Mặc Tu, "Bọn họ cho ma túy vào thức ăn của tôi, hại tôi nghiện ma túy…."
Vốn dĩ vì mặt mũi suy nghĩ, hắn không muốn Tô Mặc Tu biết chuyện này.
Ngay cả muốn mời Tô Mặc Tu ở cùng với mình, thời điểm thực thi cuối cùng cũng từ bỏ.
Nhưng khi Tô Mặc Tu đi tới…… Hắn vẫn quyết định nằm yên, muốn thơm thơm muốn ôm một cái.
Hắn cần được an ủi!
Tô Mặc Tu hỏi: "Muốn báo cảnh sát không?"
Ngôn Cảnh Tắc nói: "Tôi không có chứng cứ, tôi cũng không thể để người khác biết tôi có nghiện ma túy."
Chuyện sử dụng ma túy này nếu thật sự bị đưa ra ánh sáng, là nói không rõ.
Tô Mặc Tu không nói gì.
Tình cảm nùng liệt trong lòng y quay cuồng lên, rất muốn làm cái gì đó.
Y muốn giết những kẻ hại người đó, càng muốn muốn an ủi người trước mắt, nhưng y không biết chính mình phải nói gì.
Y không khỏi nôn nóng.
Màu xám và màu đen làm người ta ghét tràn ngập mở ra trước mắt y.
Lúc này, Ngôn Cảnh Tắc lại ôm lấy Tô Mặc Tu: "Em ôm tôi một cái đi. Em ôm tôi, tôi sẽ không khó chịu nữa."
Màu sắc phiền người biến mất, Tô Mặc Tu dùng sức ôm lấy người nghĩ nghĩ, vỗ vỗ Ngôn Cảnh Tắc: "Đạo diễn Cố, anh là tuyệt nhất."
Cha mẹ y trước kia thường thường nói với y như vậy.
"Em cũng là tuyệt nhất." Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên.
Tô Mặc Tu nhìn phông nền xanh lá cách đó không xa, chung quy cảm thấy trên đó nở ra những đóa hoa đủ mọi màu sắc.