Chúng Ta Thử Bên Nhau Nhé

Chương 13: Yêu Đương Rồi à ?



Kỳ Lưu Hỏa tiêu diệt toàn bộ đống que cay còn lại, dư vị ngon lành vẫn lưu lại nơi đầu lưỡi, “Cậu muốn nghe lời nói thật lòng sao?”

“Đương nhiên rồi.”

“Trước kia khi tớ vẫn cho rằng cậu là học bá, đúng là có một chút hảo cảm như vậy.”

“Má nó…… Tớ không muốn nghe nữa.”

“Không, tớ nhất định phải nói. Sau khi biết được bản chất học tra của cậu, lại thấy cậu chỉ mờ nhạt trong biển người không chút ấn tượng.”

Diệp Thành đã biết Kỳ Lưu Hỏa không giống như những người khác, “Xin cậu đấy, cậu có thể nông cạn một chút được không hả. Thời buổi này cả trai lẫn gái ai mà không để ý đến cái mặt trước tiên cơ chứ, cậu cứ nhìn thành tích mà thích người ta để làm gì hả? Cũng đâu có tác dụng gì, lớn lên đẹp trai còn có thể khiến cậu cảm thấy cảnh đẹp ý vui, thành tích tốt đâu thể đổi đầu óc được cho cậu, có phải hay không?”

“Ngụy biện, với loại đầu bao cỏ ngu ngốc như cậu thì cảnh đẹp ý vui cũng không cứu lại được.”

Diệp Thành giơ ngón tay chọc chọc Kỳ Lưu Hỏa, “Cậu đây là bởi vì chính mình học tập tốt, cho nên xem thường người khác học tập không tốt sao?”

“Không phải……” Kỳ Lưu Hỏa thực hổ thẹn, cô chính là điển hình của việc bản thân lớn lên xấu xí nhưng vẫn muốn tìm người đẹp trai để yêu đương, “Tớ chỉ là…… Ai, cậu là học tra, không hiểu được tâm tình này của tớ, đến cả tớ cũng không hiểu nổi chính mình nữa là.”

Diệp Thành liền tạm thời cho rằng thành tích của Kỳ Lưu Hỏa thuộc vào loại bình thường.

Chỉ còn mười phút nữa là hết tiết tự học buổi tối, Diệp Thành vươn đầu qua lưng của Kỳ Lưu Hỏa, lặng lẽ mở cửa sổ ra quan sát động tĩnh ở ngoài hành lang.

Kỳ Lưu Hỏa bị thể trọng của anh đè nặng, kêu lên, “Cậu đang làm gì vậy.”

“…… Hư --- tớ đang xem thử thầy cô đã đi rồi hay chưa, tớ muốn trốn về trước.”

“Còn chưa có tan học đâu.”

Diệp Thành vuốt bụng ngồi về chỗ của mình, “Nhìn thấy chủ nhiệm lớp đi xuống lầu rồi, nhất định là về nhà, tớ cũng phải đi đây.”

“……”

Diệp Thành đột nhiên quay sang Kỳ Lưu Hỏa làm một cái mặt quỷ, “Ngoài cửa có bán bánh kếp mặn, mùi vị ngọt cay xen lẫn tương tỏi nhuyễn, còn bán cả thịt gà chiên sợi, cánh gà nướng, hi hi hi, hẹn gặp lại sau nha!”

“……” Kỳ Lưu Hỏa bị Diệp Thành nói một thôi một hồi, linh hồn nhỏ bé yếu ớt cũng biến mất luôn rồi.

Diệp Thành là học sinh ngoại trú. Ở ngoài cổng trường sẽ có một số người bán hàng rong chờ đám học sinh ngoại trú bọn họ hết tiết tự học buổi tối ra ngoài trường để bán hàng. Mỗi buổi tối đều có rất nhiều người đứng chờ ở cổng trường mua ăn, Diệp Thành chính là một trong số đó.

Kỳ Lưu Hỏa học ở trường này được một năm rồi, vậy mà cũng không biết ở cổng trường bán nhiều đồ ăn vặt như vậy…… Mỗi lần đói không chịu nổi chỉ chạy ra quầy bán quà vặt mua hai bịch mì gói ăn lót dạ thôi. Hôm nay nghe Diệp Thành nói như vậy, quả thật là tâm ngứa khó nhịn.

Mỳ gói đã không đủ khả năng thỏa mãn dụ.c vọng ăn uống của nhân loại.

Diệp Thành đeo cặp sách nghênh ngang đi ra ngoài cửa.

Trước kia Kỳ Lưu Hỏa sẽ hâm mộ anh vô cùng, thấy người học tập tốt không hề phải sợ hãi điều gì, tri thức vẫn luôn ở trong đầu, đi tới đâu cũng không quên được. Nhưng hiện tại thì khác rồi, Diệp Thành căn bản chính là cái gì cũng không có, đầu óc đều chỉ có ăn uống.

Kỳ Lưu Hỏa nhìn đồng hồ, thấy thời gian từ giờ đến lúc tan học còn có bảy phút nữa, ký túc xá sẽ ở khóa cổng vào nửa tiếng sau đó. Nếu bây giờ cô đi ra cổng trường mua đồ ăn, sau đó lại chạy trở về, nhất định sẽ về kịp giờ.

Việc này không nên chậm trễ, dọn dẹp xong mặt bàn, Kỳ Lưu Hỏa liền khom lưng lặng lẽ đi ra ngoài chạy mất.

Triệu Nhược quay ra nhìn Kỳ Lưu Hỏa ho khan, “Ê, cậu làm gì thế?”

“Không…… Làm gì cả, về sớm hơn một chút thôi.” Kỳ Lưu Hỏa ngồi xổm ở bên cạnh Triệu Nhược.

Trên mặt Triệu Nhược đầy một vẻ nghi hoặc, “Diệp Thành vừa mới đi cậu liền đi theo ra ngoài, cậu còn dám nói hai người các cậu không ở bên nhau sao?”

Bạn ngồi cùng bàn của Triệu Nhược cũng đang nhìn Kỳ Lưu Hỏa.

Trên mặt Kỳ Lưu Hỏa nóng rực lên, “Cậu đang nói cái gì vậy…… Tớ chỉ là muốn về sớm hơn một chút thôi……”

Nói xong Kỳ Lưu Hỏa lập tức lén lút chạy xuống lầu, tim đập thình thịch.

Diệp Thành nói anh không thích Thẩm Nhã.

Anh không hề cùng với Thẩm Nhã đi ăn cơm.

Này có nghĩa là Diệp Thành…… Vẫn độc thân. Diệp Thành cũng chưa nói chán ghét mình, vậy thì cho dù cô có cùng anh lôi lôi kéo kéo gì đó cũng không cần có gánh nặng tâm lý với Triệu Nhược, với Thẩm Nhã, với bất kỳ một người nào khác.

Kỳ Lưu Hỏa nghĩ vậy, hiên ngang ưỡn ngực thẳng sống lưng đi về phía cổng trường. Đến lúc gần ra tới cổng trường, cô liền nhìn thấy bóng dáng Diệp Thành mặc áo trắng ngắn tay đang đứng đó.

Học sinh ở trong trường buổi tối không được phép ra ngoài, trừ phi có giấy cho phép ra ngoài do trường học cấp. Kỳ Lưu Hỏa chỉ là muốn mua đồ ăn, đương nhiên sẽ không có giấy cho phép gì đó. Thấy Diệp Thành ở bên ngoài, cô liền chạy đến cổng, sau đó hô một câu, “Diệp Thành!”

Diệp Thành cầm trên tay một cái bánh kếp mặn đang đứng chờ mua gà chiên sợi. Anh hô một câu “Cho nhiều ớt cay vào” rồi quay đầu nhìn về phía Kỳ Lưu Hỏa đang ở trong trường, cười hì hì chạy tới, “Sao lại thế này, đuổi theo tớ tới tận đây rồi à? Muốn tỏ tình với tớ hả?”

Kỳ Lưu Hỏa sờ sờ toàn thân tìm tiền, thế nhưng một đồng cũng không tìm thấy,“Tớ… cái kia…… Đói.”

“……” Diệp Thành nhìn cô mất nửa ngày sau mới lên tiếng, “Tớ cũng chỉ có điểm này là dùng được, ăn cái gì?”

“Tớ muốn vị tương ớt ngọt, thêm một xiên lòng nướng, với cả năm đồng gà chiên sợi, cho nhiều ớt cay nữa,” cuối cùng lại nói thêm một câu, “Ngày mai tớ sẽ trả lại tiền cho cậu.”

Diệp Thành lạnh lùng quay người lại, truyền đạt yêu cầu của Kỳ Lưu Hỏa với người bán.

Lúc này mọi người ở trong trường học cũng chưa tan học, chỉ làm cho hai người bọn họ ăn nên rất nhanh liền mua được. Lúc Kỳ Lưu Hỏa cầm được đồ ăn trong tay, người trong trường học mới bắt đầu lục tục đi ra ngoài.

“Này, cậu về luôn đấy à.” Diệp Thành đứng ở ngoài cổng trường nói với cô.

Kỳ Lưu Hỏa vừa ăn vừa đáp lại “Hả? Sao nữa? Ngày mai sẽ trả tiền cho cậu mà.”

“Trong ký túc xá của cậu có di động không?” Diệp Thành hỏi.

Kỳ Lưu Hỏa được ăn vui vẻ đến mức bay lên. Buổi tối lúc đói nhất có thể ăn sảng khoái như vậy, quả thực là có chết cũng đáng, “Có chứ, làm sao vậy, muốn mách tội tớ à?”

“Chúng ta trao đổi số điện thoại đi. Tớ giúp cậu mua nhiều đồ ăn như vậy, chỉ xin cậu mỗi số điện thoại, không tính là quá đáng đi……”

Kỳ Lưu Hỏa thiếu chút nữa mắc nghẹn trong cổ họng, “Muốn xin số thì nói xin, sao cứ phải làm ra vẻ như lưu manh ngoài đường vậy, cậu bình thường một chút đi.”

Diệp Thành: “Kỳ Lưu Hỏa, cậu đó nha……Tại sao tất cả những đặc điểm khiến người khác thích trên người tớ… đều không thể hấp dẫn được cậu?”

Có đám học sinh ngoại trú đi xe đạp điện về nhà đang ồn ào nhốn nháo, Kỳ Lưu Hỏa không nghe thấy cái gì cả, chỉ biết hô to một câu, “Cậu nói cái gì?”

Diệp Thành thầm nghĩ may mà cô không nghe thấy, bằng không chỉ sợ cô nàng này lại muốn nói anh ngu ngốc.

Kỳ Lưu Hỏa nhìn quanh khắp nơi, lại nhìn sang Diệp Thành, “Mọi người đều có xe điện xe đạp để đi lại, cậu thì sao? Nhà cậu gần đây lắm à?”

“Còn biết quan tâm đến tớ nữa cơ à,” Diệp Thành chỉ chỉ chiếc xe ô tô màu trắng đỗ ở ven đường đối diện, “Có người đón.”

Kỳ Lưu Hỏa trề môi, kéo dài giọng, “Ồ ---- Là Diệp đại thiếu gia nha.”

Diệp Thành hung hăng cắn một miếng bánh kếp mặn thật lớn, tiến lên chỗ cô cúi người xuống, “Thế nào, có mê hoặc điên đảo tâm hồn thiếu nữ của cậu hay không?”

“Chiếc xe kia sao? Không có, tớ bị say xe, say rất nặng.”

Diệp Thành thở dài, “Thôi bỏ đi, đọc số cho tớ.”

“Số gì cơ? Số di động á?”

“Ừ,” Diệp Thành lấy di động của mình ra ngoài, “Đọc đi, tớ sẽ lưu lại.”

Kỳ Lưu Hỏa đọc số di động của mình cho anh, sau đó Diệp Thành lập tức gọi thử, “Không có ai nghe máy mà?”

“……” Di động còn đang ở ký túc xá kia kìa, bảo chủ nhiệm lớp nghe máy cho cậu nha.

Diệp Thành thấy Kỳ Lưu Hỏa cũng không cười, thả tay đang cầm di động xuống, “Nên cười nhiều một chút, tuổi còn trẻ sẽ không để lại nếp nhăn đâu.”

Kỳ Lưu Hỏa nhếch miệng, “Ha hả…… Miệng tớ đang đầy đồ ăn, cười lên đẹp nổi sao?”

Diệp Thành cười càng thêm hăng hái, “Đẹp, tớ cảm thấy đẹp.”

Kỳ Lưu Hỏa đột nhiên phản ứng lại, “Không xong, ký túc xá sắp khóa cửa rồi, tớ phải đi về trước đã!”

Diệp Thành còn chưa kịp nói lời tạm biệt giương mắt nhìn bóng dáng Kỳ Lưu Hỏa đang dần cách xa cổng trường. Túi gà chiên sợi trong tay cô lắc qua lắc lại.

Cho nhiều ớt cay.

Khẩu vị cũng giống mình.

Kỳ Lưu Hỏa chạy thật xa rồi mới thả chậm bước chân, vừa nhai bánh vừa nhét gà chiên sợi vào trong miệng, trong đầu thầm nghĩ, vừa rồi Diệp Thành đứng dưới đèn đường nhìn còn đẹp trai hơn cả lúc ở trong lớp học.

Diệp Thành ăn xong bánh rồi chuyển sang ăn gà chiên sợi, xong xuôi mới đi lên xe.

“Ăn thứ này nhiều quá không tốt.”

“Không tốt chỗ nào, chúng ta tốt như vậy, ăn cái gì chả tốt.”

Tài xế không nói thêm gì nữa, im lặng chở Diệp Thành về nhà.

Diệp Thành ngồi ở trên ghế phụ, dùng số di động của Kỳ Lưu Hỏa tìm kiếm trên WeChat, cuối cùng cũng tìm được 【 Thất nguyệt lưu hỏa 】, ấn vào “Bổ sung thông tin ghi chú”, viết vào vài chữ: Bạn cùng bàn đẹp trai đáng yêu của cậu, nể tình bánh kếp mặn và gà chiên sợi hãy thêm bạn tốt với tớ đi nhé.

Tài xế quay đầu xem Diệp Thành, hỏi, “Yêu đương rồi à?”

Diệp Thành nhướng mày: “Cảm giác, nhanh lên.”

Kỳ Lưu Hỏa ăn hết đồ ăn rồi mới quay trở về ký túc xá, chủ yếu là vì trong phòng ký túc xá có tận mười người. Nếu cô cầm đồ ăn đi vào, chia cho ai cũng không đủ, không chia thì lại bị nói là keo kiệt, không bằng chính mình ăn xong rồi mới vào.

Vào phòng xong liền cầm sữa rửa mặt đi xếp hàng ở nhà tắm để rửa mặt.

Vừa mới bước vào cửa nhà tắm Kỳ Lưu Hỏa liền nghe thấy có người đang khóc, bên cạnh còn có một đám nữ sinh đang hết lòng khuyên nhủ.

“Diệp Thành cũng chỉ có vậy thôi, làm gì đẹp trai đến mức như cậu nói, cùng lắm thì tớ đổi sang theo đuổi người khác.”

Cô nàng vẫn đang khóc, nhưng lại có người khác phản bác, “Cậu đừng nói bừa, Diệp Thành đúng là rất đẹp trai, trong trường này không thể tìm được một người thứ hai như cậu ấy đâu.”

“Cũng phải, dù sao loại học sinh chuyển trường này, không có mấy ai là độc thân cả, huống chi cậu ấy lớn lên…… Không giống như người sẽ phải độc thân. Tiểu Nhã, hà tất phải thắt cổ tìm chết ở một thân cây làm gì.”

Sau đó Kỳ Lưu Hỏa cũng nghe thấy giọng nói của Triệu Nhược, “Ừm…… Cho dù Diệp Thành không phải độc thân, thì cũng không phải người dễ theo đuổi như vậy đâu……”

Thẩm Nhã khóc lóc hỏi: “Không phải cậu nói con người cậu ấy rất tốt à…… Sao lại không tự mình theo đuổi?”

“Chính là…… Tiểu Hỏa lớn lên cũng không tồi, tớ hỏi cậu ấy có phải đang cùng Diệp Thành ở bên nhau không, cậu ấy nói không có, nhưng lại vẫn đuổi theo Diệp Thành chạy ra ngoài…… Có lẽ cậu ấy là không theo đuổi được, cho nên mới nói Diệp Thành…… Rất khó thu phục.”

Kỳ Lưu Hỏa ăn bánh kếp mặn và gà chiên sợi đến no căng bụng hồn nhiên bưng chậu rửa mặt đi vào dưới ánh mắt của mấy người bọn họ.

Thẩm Nhã đang ngồi xổm ở cửa WC bên kia, xung quanh là một đám nữ sinh che chở cho cô, ai nấy đều nhìn chằm chằm Kỳ Lưu Hỏa. Nhưng Kỳ Lưu Hỏa coi như không có việc gì thoải mái ợ một tiếng, xếp hàng ở chỗ vòi nước.

Đến lúc rửa mặt xong vẫn bày ra vẻ điềm tĩnh rồi bưng chậu chạy lấy người.

Có người cười nhạo, “Cô ấy cũng thật biết cách giả vờ đó. Không theo đuổi được Bối Hàn Học, giờ lại muốn theo đuổi Diệp Thành nữa sao?”

“Chính là vậy đó, Bối Hàn Học lớn lên xấu xí như vậy còn không thích cô ấy, nhất định là Diệp Thành cũng sẽ không thích. Có lẽ là nam sinh không thích diện mạo này của cậu ấy.”

Triệu Nhược không biết nói gì, bởi cô ấy vẫn có chút hiểu biết với Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa thật xinh đẹp, cho dù là ở trong mắt nam sinh hay là nữ sinh đều vẫn vậy.

Bởi vì quá xinh đẹp, tính cách quái gở, hành vi kỳ quái nên hầu như là không có bạn bè.

Tuy rằng cô rất ỷ lại vào mình…… Nhưng Triệu Nhược cảm thấy, đứng cùng một chỗ với Kỳ Lưu Hỏa thường xuyên sẽ cảm thấy tự ti. Gương mặt ấy của cô không thể nghi ngờ chính là vô cùng xinh đẹp đối với các nam sinh.

Thực ra cô không hề theo đuổi Bối Hàn Học giống như mọi người nói, Kỳ Lưu Hỏa chỉ là sùng bái những người có thành tích học tập tốt mà thôi……

Kỳ Lưu Hỏa không thèm để bụng đến ánh nhìn của mọi người, vừa về phòng liền chui vào trong chăn, móc điện thoại giấu ở trong gối đầu ra, khởi động máy, thấy có một cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn mới.

【 Mau thêm tớ làm bạn tốt trên WeChat đi, cho cậu xem vòng bạn bè tràn đầy soái khí của tớ. 】

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv