\-Cô làm gì mà theo tôi mãi thế!
Ánh mắt khó chịu cùng lời nói cáu gắt dành cho người phía sau.Nhưng dường như người kia vẫn không hề hấn gì với câu nói của anh mà cứ mãi đi theo,bực tức anh mắng lần nữa.
\-Đừng theo tôi nữa,cô là con đỉa à.
Người theo sau anh là một cô bé lớp 10 với khuôn mặt cùng dáng người nhỏ nhắn,cao chỉ tầm 1m55,gương mặt không xinh nhưng có chút duyên.Cô cười trả lời lại anh
\-Em thích anh.Em là con đỉa bám theo anh mãi thôi.hi..
\-Đồ điên.
Anh mắng một câu xong đi thẳng một mạch lên lớp.Anh ấy là Vương Bá Hy,năm nay học lớp 12a1.Chàng trai này là người rất đẹp trai,có lẽ nam cả trường này không ai dám khẳng định đẹp hơn, anh lại là lớp trưởng học cực giỏi luôn đứng đầu toàn trường với thành tích học tập đáng nể,gia thế vững vàng khi có bố là chủ tịch Tập đoàn Thương mại MaViTa lớn mạnh.
Với một người phải nói là xuất sắc như vậy mà cô lại cứ đâm đầu vào,cô cứ như thế thì sớm muộn cũng sẽ bị các vị tiểu thư nhà giàu thích anh tẩn cho no đòn mất thôi.
Cô là Võ Tường Vy,học lớp 10a5.Cô chẳng có gì gọi là nổi bật xinh không xinh,xấu không xấu,cao cũng không,thành tích học tập không quá nổi bật nhưng cũng không hẳn là chìm,nó cứ lên đênh trên mặt nước vậy đó.Xét về gia cảnh thì vô cùng vô cùng bình thường cha thì làm nhà thầu thi công còn mẹ thì là thợ may,cuộc sống của gia đình cô đủ ăn đủ mặc và có dư một chút.Người con gái như cô thì ngoài xã hội đầy người như cô.Mọi thứ giữa hai người quá sức chênh lệch nhưng cô vẫn theo đuổi anh ta mặc cho anh ta mắng chửi chán ghét mình.
Cô bước chân vào lớp,đặt balo xuống ghế thì nằm dài trên bàn thở dài.Cô bạn học bàn trên quay xuống trò chuyện với cô,cô bạn ấy tên là Thắm.
\-Này Vy,sáng nay cậu lại theo anh ấy nữa à.
\-Ừm.
Cô buồn chán ánh mắt không nhìn lên mà trả lời.
\-Cậu không thấy nản sao?Ngày nào cũng tỏ tình ngày nào cũng bị mắng..
\-Tớ không sao,cậu không cần lo cho tớ.
\-Ok,cậu nói vậy thì thôi.
Thắm cũng quay lên không nói chuyện với cô,có lẽ con gái cả trường này đều không ai ưa cô khi cô cứ mãi lẽo đẽo theo nam thần của họ.Nhưng con gái lớp cô cũng khá đồng cảm với cô vì cuối cùng gì cô cũng thất bại và nhục nhã ê chề.Trước khi cô vào trường đã có rất nhiều nữ sinh theo tán tỉnh anh ta,cuối cùng vẫn ngậm ngùi thất bại nhưng trong lòng họ anh vẫn là người họ yêu.
Buổi trưa ra chơi,cô đứng trên lầu 2 nhìn về lớp anh.Khi thấy hình bóng anh bước ra cửa đi về căn\-tin trường cô cũng hớt hải mà lao theo,cô cô gắng chạy nhanh để đến sau anh.Bá Hy mua xong chai nước liền quay lại về lớp,nhưng trước mặt anh là một vật cản khiến anh vô cùng ghét\-là cô Võ Tường Vy.Anh liền chán ghét liếc mắt chân hướng về phái khác bước đi.
Cô liền quay lại đi sau anh nói lảm nhảm những câu quen thuộc.
\-Anh ơi!Em thích anh!
\-Cô bị điên à.
\-Em không có điên là em thích anh thật mà.
Anh không thèm đáp lại mà thẳng thừng bước đi hướng về lớp.Còn cô cứ mãi đi theo sau cậu nói luyên thuyên không ngừng,nhưng những lời nói của cô anh lại coi như gió thổi mà để ngoài tai.
Cuối cùng thì cũng đi đến lớp,anh vui mừng nhanh chân bước vào,cánh cửa này cậu xem như cửa thiên đàng giúp anh thoát khỏi những lời phiền toái kia.
Cô đi đến cửa lớp cậu thì cũng không dám theo vào mà đi về lớp mình.Cảnh tượng một người con gái cứ lẽo đẽo theo sau một người con trai cả trường này ai cũng thấy và nó cứ diễn ra hằng ngày nên cũng coi như bình thường.
Cô chán vừa đi vừa đá viên sỏi lăn lóc,miệng thì luôn lẩm nhẩm.
"Mình không bỏ cuộc,mình không bỏ cuộc."
Hình ảnh này của cô đã quá quen thuộc nhưng lại là một hành động gây chướng mắt đối với một người.Từ xa đôi tay người tay nắm chặt thành quyền,hàm răng nghiến chặt,ánh mắt như dao găm hướng về cô.
Tan trường,mọi người đều đi về nhưng cô vẫn đứng ở một nơi chờ anh.Vì là cuối cấp nên lớp anh ngày nào cũng học thêm và ra trễ nên cô vẫn ngồi ngoài chờ.
Trong lớp Nam\-bạn học cũng là bạn thân của Bá Hy ngồi sát bên huých huých cánh tay anh.Anh quay qua trừng mắt nhìn cậu ta,cậu ta hất hất mắt ý bảo cậu nhìn ra ngoài.Anh quay đầu nhìn ra,cô bé kia người trên ghế đá hướng về phía cậu nở nụ cười tươi rói.Anh đã chán ánh mắt ấy lắm rôi,anh quay lên bảng tiếp tục chép bài,Nam thì nói nhỏ với cậu.
\-Hy này!Cậu không quan tâm sao.Người ta chờ cậu rất lâu rồi đó.
\-Mặc kệ nó đi,còn con nít mà yêu với đương.
Buổi học cuối cũng kết thúc,thấy bóng anh bước ra cô liền xách balo đi theo.Anh dẫn xe đạp xa khỏi nhà xe thì cô lại đứng trước đầu xe chặn lại.Phía sau cũng vì thế mà bị kẹt,nhiều người bực mình mà hét lên.
\-Có tránh cho chúng tôi đi không?
\-Hai người có gì thì đi ra chỗ trống mà nói,đừng cản trở chúng tôi.
"Hai người" từ này là đang nhắc đến cả anh nữa.Vẻ mặt anh rất không vui,chân mày chau lại nhìn cô,anh không thích làm phiền người khác nhưng do cô nên anh bị họ lôi vào.
\-Tránh ra!
\-Em không tránh!
Không nói anh liền lấy tay đẩy cô qua một bên rồi dẫn xe đi thẳng khiến cô bị ngã nhưng anh không hề quay lại.Nhưng không sao cô vẫn mạnh mẽ đứng lên phủi đất dính trên váy chuẩn bị ra về.