Ôn Tần Khê nhìn ra là Tiêu Hoa, không chút do dự cầm lên nói: "Hoa Hoa cậu đã nhớ tớ rồi sao?" phát ra loa trong khi đang thái vài cây nấm.
"Tôi đã xem buổi phát trực tiếp của anh," Tiêu Hoa nói nhưng có một số phản hồi cười khúc khích ở phía sau khiến y nói "Suỵt," khiển trách họ giữ im lặng. "Ừm...ahem...tôi vừa thấy nó."
"Và?" Ôn Tần Khê yêu cầu ném rau vào chảo xào, toàn tâm toàn ý làm đồ ăn.
"Cậu thực sự không thích Nguyên soái nữa à? Ý tớ là như thế thôi à?" Cậu hỏi cố gắng kìm nén tiếng cười của mình.
Ôn Tần Khê cuối cùng đã chịu đủ và nổi cơn thịnh nộ chửi thề.
"Mà anh ta thì có cái quái gì tốt vậy? Tớ quá mù quáng khi chạy xung quanh như một chú chó con si tình như thể anh ta là alpha duy nhất trên hành tinh này," y nói trước khi đập con dao xuống thớt với một tiếng nổ lớn.
"Haiz...Tớ không có gì chống lại Nguyên soái nhưng anh ta có thể đi theo con khốn trà xanh đó cho dù tớ quan tâm. Tớ đã bước lên nên đừng nhắc đến tên anh ta trước mặt tớ nữa," có vẻ như đã bình tĩnh lại.
"Tớ cá là anh ấy chưa bao giờ... ừm thậm chí còn thử món ăn của cậu kể cả khi cậu đã học nó... ừm... anh ấy," Tiêu Hoa cố gắng nhịn cười nói.
"Tên khốn kiếp đó dám ném đồ ăn của tớ vào thùng rác. Anh ta nghĩ rằng tớ đã không nhìn thấy nó khi anh ta làm vậy! Tất cả những năm tháng lãng phí để theo đuổi cái mông khoa trương của anh ta đã kết thúc rồi," Ôn Tần Khê nhiệt tình nói trong khi buộc tóc nhớ lại tất cả những điều nhân vật đã làm để thu hút sự chú ý của Khước Nhiên Triết nhưng liên tục bị gạt sang một bên vì Triệu Hoàng Mỵ.
Nghĩ đến Triệu Hoàng Mỵ ở cùng với Khước Nhiên Triết để lại trong miệng y một vị chua chát, trút giận khiến lồng ngực y nhẹ nhõm hơn.
Một tràng cười vang lên từ đầu bên kia của cuộc gọi, A Đồng nói, "Thư Thư...pfft....um Livestream của cậu vẫn đang diễn ra. Nó...hum...nó vẫn phát suốt thời gian qua, hahahahaha!"
"Chết tiệt! Đồ khốn," Ôn Tần Khê hoảng sợ nhấn nút ngắt kết nối ba lần trước khi chọn tắt thiết bị.
Vào thời điểm chương trình phát sóng kết thúc, lượt xem của y đã đạt con số khổng lồ là ba tỷ, phá kỷ lục phát sóng trực tiếp với dòng tiêu đề đang thịnh hành là 'Hoàng tử bất hòa'.
Bị mắng như thế này trong một buổi Livestream, Khước Nhiên Triết có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Hắn không nhất thiết phải tức giận nhưng hắn cảm thấy đau nhói trong ngực khi hỏi Mạch Châu, "Tôi có quá đáng vậy à?"
“Không,” Mạch Châu nói khi nhớ lại sự cố thùng rác. "Không," anh nói lại khi nhớ lại một số trường hợp khác.
"Đúng, một chút," cuối cùng anh nói không thể minh oan cho phương pháp từ chối của Nguyên soái.
"Tôi biết anh chỉ cố gắng làm cậu ấy nản lòng và bỏ cuộc nhưng tôi có thể hiểu tại sao cậu ấy lại tức giận. Ít nhất hai người sẽ không dây dưa với nhau nữa."
Khước Nhiên Triết ngơ ngác cúi đầu xuống, trông như một con vịt nhỏ chán nản, cảm thấy hối hận.
Đúng vậy, ít nhất hắn sẽ không dây dưa với Triệu Hiệp Thư nữa.
***
Bởi vì Ôn Tần Khê thậm chí còn gây ra nhiều rắc rối hơn nên y bị giam trong cung điện của mình thêm hai tuần nữa nhưng dựa trên tính cách của Triệu Hiệp Thư thì đây không phải là trở ngại vì omega có nhiều cách để vượt qua hệ thống an ninh và rời khỏi đình mà không bị phát hiện.
Ôn Tần Khê đang nóng lòng muốn khám phá cái gọi là căn cứ bí mật, nhưng khi y đang chuẩn bị lẻn ra ngoài thì cửa chính đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, Triệu Hoàng Mỵ bước vào trong cung của y như thể mình là chủ nhân của nơi này.
Rất rõ ràng nàng tới đây, nhưng Ôn Tần Khê lại không có tâm tình đi đối phó người điên.
Ả uể oải ngồi trên ghế sofa không đợi y mời mà không nói một lời nào, cho đến khi Ôn Tần Khê đứng trước mặt thúc giục ả nói rõ lý do đến thăm không mời mà đến: “Nói đi.”
Triệu Hoàng Mỵ nhướng mày, ngẩng đầu nhìn y như đang đánh giá y, nói: "Tôi xem ngươi Livestream, anh thực sự không thích anh ấy nữa à?"
“Tôi đã quên anh ấy rồi, hãy yên tâm rằng chúng ta sẽ không còn là đối thủ tình yêu nữa đâu,” y nói và ước mình có thể đuổi ả ra ngoài vì y có cuộc hẹn khẩn cấp với một Mecha.
"Chúng ta ngay từ đầu đã không phải tình địch. Anh thật sự đã đánh giá quá cao bản thân mình, Hiệp Thư, hahahahaha," Triệu Hoàng Mỵ cười ngạo nghễ, "Thật thảm hại khi anh thực sự nghĩ rằng đây là một cuộc thi," chế nhạo y nhưng ả không làm vậy, nhận được phản ứng từ Triệu Hiệp Thư với vẻ mặt không thay đổi.
"Chắc rồi, tôi đã đánh giá quá cao khả năng của mình. Bây giờ đừng lãng phí thời gian quý báu của cô để đi chơi với tôi khi có một alpha đang đợi cô.," y nói một cách lịch sự và đuổi ả ra ngoài nếu có chuyện như vậy.
"Chúc cô mãi mãi hạnh phúc với thật nhiều bánh bao dễ thương, nóng lòng được làm chú quá!" y hét lên với nụ cười rạng rỡ vì đã ném Triệu Hoàng Mỵ thành công trước khi đóng cửa lại.
Triệu Hoàng Mỵ bối rối không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
‘Làm sao chiến thắng lại có thể đơn giản thế này?’ ả nghĩ khi nhìn lại cánh cửa đóng chặt.
Ả lập tức quay gót rời đi trước khi hoàng đế phát hiện ra ả đã đến thăm Triệu Hiệp Thư.
Y sẽ vô cùng giận dữ nếu ả cũng có thể bị trừng phạt.
Trong khi Triệu Hoàng Mỵ đang nghiền ngẫm về chiến thắng bất ngờ của mình, Ôn Tần Khê đã tìm thấy cánh cửa trượt tự động, tương tự như cửa Murphy, được che đậy như một kệ giày gắn tường rộng rãi trong tủ quần áo không cửa ngăn, tự động mở ra sau khi trích xuất mẫu DNA của y.
Y chỉ phát hiện ra bí mật này sau khi xem kỹ hồ sơ nhân vật và khao khát muốn biết những gì ẩn giấu bên trong.
***
Phía sau cánh cửa là một căn phòng đầy đủ tiện nghi với những bức ảnh bìa cứng chụp những cảnh đẹp treo trên tường nhưng đây không phải là những bức ảnh thông thường.
Chúng chứa các mã được mã hóa cho các thiết kế Mecha, thông tin nhạy cảm và bản đồ giữa các vì sao.
Một cách an toàn để ngăn mạng lưới UPSF can thiệp vào hoạt động kinh doanh của Hàm Khê.
Ở phía bên phải là một kệ chứa vũ khí được sắp xếp gọn gàng, từ súng trường tấn công, súng lục cho đến dao chiến đấu.
Có thẩm mỹ không thể đo lường được, Ôn Tần Khê chạm vào mọi thứ như một đứa trẻ ở cửa hàng đồ chơi.
Y thực sự muốn kiểm tra chúng nhưng đây không phải là nơi và cũng không phải lúc để bắn vũ khí.
Vì phấn khích, y truy cập vào bộ kỹ năng vũ khí của mình để tháo rời một khẩu súng lục OS-1 nhưng ngay khi y lắp ráp xong nó, hệ thống đột nhiên xuất hiện trông dễ thương hơn bao giờ hết trong trạng thái hoảng loạn.
"Ngài cũng có thể mang theo khẩu súng lục đó, hoàng đế lần đầu tiên muốn giết Nguyên soái, đương nhiên, cha mẹ hắn sẽ chết nếu ngài không nhanh lên. Ngài phải đi cứu họ." Hệ thống mong muốn có thể đẩy Ôn Tần Khê ra khỏi cửa.
"Ở đâu?" Ôn Tần Khê hỏi trong khi đeo trên vai hai khẩu súng lục và một con dao chiến đấu màu đen như một lính biệt kích giàu kinh nghiệm.
"Tại chợ giữa các vì sao Mendes. Khước Nhiên Triết vừa hủy cuộc hẹn với cha mẹ nhưng người của hoàng đế đã thả con chip nhắm mục tiêu DNA điên cuồng của Trùng tộc. Họ chỉ truy đuổi Nguyên soái và bất cứ ai có liên quan đến anh ta," hệ thống nói như Ôn Tần Khê khoác lên mình một chiếc áo khoác mỏng màu đen trước khi đeo mặt nạ Kitsune Nhật Bản để che giấu danh tính.
Ôn Tần Khê rất nhanh rời khỏi phòng bằng một đường hầm được bảo trì tốt, có lối ra bên trong một tiệm hớt tóc cao cấp, mọi người đều có vẻ quen thuộc với y.