Lam sắc quang mang lập loè, dưới chân nàng hiện lên một đầu thủy long bay thẳng lên không trung. Khiến cho mọi người kinh ngạc chính là đầu thủy long này khi bay lên không trung lập tức ngưng kết thành băng. Cuối cùng tạo thành một cây cầu băng rộng hơn bốn mươi phân, bắt đầu từ chân nàng tới bình đài trên cao của Thánh cấp chừng ba trăm bốn trăm thước.
Thân hình Thủy Linh Lung đột nhiên gia tốc trượt lên phía trên cây cầu băng. Điều này hoàn toàn phá vỡ quy tắc vận động của tự nhiên.
Gió mát phất phơ lay động vài sợi tóc, thần sắc của Thủy Linh Lung cực kỳ nghiêm túc, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh.
Nhưng người của học viện dị năng sao có thể trơ mắt nhìn Thủy Linh Lung đoạt đi một danh ngạch cho được. Lập tức mấy đạo quang mang hiện lên, cây cầu băng lập tức bị hóa thành những mảnh băng vụn.
Thủy Linh Lung không cảm thấy hốt hoảng chút nào, sau khi cây cầu băng bị nghiền nát hoàn toàn, nàng nhún hai chân nhảy mạnh lên cao. Dưới chân lại phun ra một đầu rồng tiếp tục ngưng kết thành băng. thân hình Thủy Linh Lung lại tiếp tục đi về phía trước.
- Nhanh nghĩ biện pháp đi.
Một người của học viện dị năng quát to, hào quang trên người kẻ đó bùng lên đánh nát cây cầu băng. Nhưng Thủy Linh Lung nhờ vào hành động linh xảo vẫn có thể tránh thoát, sau đó lại bắn ra một đầu thủy long, vẫn lặp lại hành động cũ.
Lâm Dịch lúc này cũng đã quay đầu nhìn xuống, hắn hơi lo lắng quan sát Thủy Linh Lung. Ngay lập tức, lĩnh vực màu xanh da trời từ trên người hắn bộc phát bao phủ không gian trăm thước. Hắn vẫn có ý định giúp Thủy Linh Lung một tay.
Trong mắt Ba Lô Lạp hiện lên vẻ âm độc, một con tiểu trùng chui ra từ trong tay hắn.
Đây là một đầu tiểu trùng đầu nhỏ, nhìn giống như một con ong mật bình thường. Nhưng điều bất đồng chính là toàn thân nó đều có màu xanh da trời, nọc đọc ở phần đuôi lóe lên u quang màu lam. Nhìn sơ qua là biết nó âm độc vô cùng.
Con tiểu trùng màu lam này run rẩy hai cánh mỏng như cánh ve trên ngón tay Ba Lô Lạp một chút, sau đó mang theo thanh âm ong ong bay ra ngoài...
Mà lúc này, Thủy Linh Lung đã tiến nhập lĩnh vực màu xanh da trời của Lâm Dịch. Công kích của dị năng học viện đều bị ngăn cản bên ngoài. Công kích va chạm nhau nổ ra từng đợt ánh sáng hoa mĩ. Nhưng lĩnh vực của Lâm Dịch chỉ có hào quang lưu chuyển, hiển nhiên không có ảnh hưởng gì lớn.
Đến lúc này, danh ngạch dành cho Thủy Linh Lung trên cơ bản đã xác định.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dịch đột nhiên cảm thấy bất an mãnh liệt. Trong sự dòi xét của hắn, một sinh vật cực kì nhỏ bé, nhưng tốc độ rất nhanh chui vào bên trong lĩnh vực sau đó phóng thẳng về phía Thủy Linh Lung.
Lập tức tâm thần khẽ động! Không gian màu xanh da trời xuất hiện một màng nước nhỏ bao phủ lấy tiểu trùng này. Lúc đó nó chỉ còn cách Thủy Linh Lung chưa tới nửa thước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sau khi Thủy Linh Lung bình yên rơi xuống bình đài của Thánh cấp, danh ngạch dành cho dị năng giả hiện tại chỉ còn một.
Lúc này, Bác Luân Lợi đã đến trước vách đá. Thân thể của hắn đã hóa thành kim loại hoàn toàn. Dùng phương pháp vô cùng trực tiếp, hắn dùng tay bám vào vách núi và từng bước trèo lên cao.
Người của dị năng học viện luân phiên công kích Bác Luân Lợi, một cách mãnh liệt.
Nhưng dưới phòng ngự cường đại của Bác Luân Lợi, công kích từ dị năng học viện không đem lại hiệu quả gì lớn. Hắn không cần để ý tới những công kích này, vẫn tiếp tục trèo lên cao.
Khắc Lý Tư rốt cục nhịn không được quát to:
- Không cần lo cho bọn hắn nữa. Mau lên trên đây đi.
Đám người học viện dị năng đang công kích học viện Ngũ Hành lập tức phản ứng lại. Ngay lập tức họ thi triển thân pháp bay về phía bình đài trên cao.
Chứng kiến dị năng học viện đã có người muốn trèo lên bình đài trên cao. Ba Lạp Nhĩ đang chơi đùa với cực thạch bắt đầu cảm thấy lo lắng. Gã dị năng giả đang thao túng cự thạch trên mặt đất chắc chắn cũng không khá hơn hắn bao nhiêu. Dù sao cự thạch to như thế, mất bao nhiêu sức lực mới có thể điều khiển được. Tuy rằng Ba Lạp Nhĩ vẫn đang tránh né trên không trung, nhưng nếu dùng cự thạch để tiến công, chắc chắn độ khó sẽ tăng thêm rất nhiều.
- Hắc hắc...Ngươi lên đây rồi, ta sao có thể không lên chứ?
Trong lúc Khắc Lý Tư đang khẩn trương thì một thanh âm trêu chọc vang lên sau lưng hắn.
Mấy người Lâm Dịch quay đâu lại. Đúng là Khải Hi.
Vết thương trên người Khải Hi đã ngừng chảy máu, qua một thời gian dài hắn đã từ mặt đất trèo lên tới bình đài. Sắc mặt Khắc Lý Tư trở nên rất khó coi:
- Tại sao ngươi lại lên đây được?
Khải Hi nhưng lại cười hắc hắc, không nói gì. Trực tiếp đi đến vách đá bên cạnh hướng xuống hô:
- Hắc! Nếu không tranh giành! Ta đã đi lên! Danh ngạch của dị năng giả đã không còn.
Hắn thốt ra lời này, lập tức làm cho đám học viện dị năng giả và Ngũ Hành học phủ hoảng sợ ngẩn đầu nhìn lên, chỉ thấy vẻ mặt tươi cười của Khải Hi cười hắc hắc nhìn về phía bọn họ.
Vốn với vì Khải Hi bị thương, vẫn nằm trên mặt đất, mà sau đó bọn người Khố Tư Lạp, Ba Lạp Nhĩ, Thủy Linh Lung liên tục tranh đoạt danh ngạch, càng làm cho mấy người dị năng giả tập trung sự chú ý lên mấy người này, cũng quên mất Khải Hi đang nằm trên mặt đất a.
Thời điểm Lâm Dịch dùng màng nước bao trùm lên vết thương của hắn, vết thương của hắn đã được cầm máu, sau đó lực chú ý của mọi người bị người khác hấp dẫn. Khải Hi liền sử dụng Thổ Hành Chi Thuật sở trường nhất, trực tiếp tiến lên bình đài! Phải biết rằng, với tư cách là nguyên tố Thổ hệ dị năng giả tinh khiết, nếu như Khải Hi thao túng Thổ nguyên tố, đem thân thể của mình dung nhập vào trong lòng đất. Mà trên bình đài, cũng là một địa phương có mặt đất rất lớn, kỳ thật tất cả mọi người không biết, chính thức đơn giản nhất có thể đạt được danh ngạch không phải là Lâm Dịch, mà là Khải Hi, người này là nguyên tố Thổ hành dị năng giả tinh khiết, lĩnh vực của Lâm Dịch chỉ có thể bao trùm một phạm vi một năm năm mươi mét. Mà Khải Hi, chỉ cần là có mặt đất, dị năng của hắn đã có thể sử dụng, tuy tuyệt đối không lợi hại như lĩnh vực của Lâm Dịch, nhưng luận về tiềm hành mà nói, tuyệt đối không có ai mạnh hơn so với hắn.