“Cái này!!”
Lục Dạ hai mắt trợn tròn nhìn thứ vừa xuất hiện trên bàng luyện khí.
Hắn đưa bàn tay của mình ra, không gian xung quanh lóe lên một cái rồi trên tay Lục Dạ liền xuất hiện một thứ đồ vật nhỏ chỉ hơn quả trứng gà một chút mà thôi.
Đó là một khối Bát Diện Đều, mỗi mặt của nó đều là như vẩy rồng bạch kim sáng lấp lánh.
“Thứ này là vũ khí sao?”Lục Dạ đầy mặt mang theo nghi ngờ nhìn xung quanh khối bát diện ngọc này. Đầy mặt hắn đều là nghi hoặc.
“Đây là…..không gian pháp bảo?”Lục Dạ như cảm thấy gì đó, hắn có thể nhận thấy bên trong khối bát diện ngọc này có một không gian vô cùng rộng lớn.
Dù rất nghi hoặc nhưng hắn vẫn là nhỏ máu vào khối ngọc để nó nhận chủ trước.
“Xoẹt!”
Chớp mắt trên ngón tay Lục Dạ liền bị cắt ra một khe nứt, từ trong đó li ti một vài giọt máu tươi liền chảy ra. Khác với Dạ Linh Châu khối ngọc này nhận lấy máu của hắn cũng không ngay lập tức nhận chủ.
Máu của hắn cứ chảy ra rồi bị khối ngọc kia hấp thụ, đến hơn một canh giờ sau. Sắc mặt Lục Dạ đã có phần hơi nhợt nhạt vì mất quá nhiều máu thì khối ngọc này mới bỗng run động.
Lục Dạ nháy mắt liền cảm thấy một liên kết chặt chẽ giữa mình với khối ngọc kia như một phần cơ thể của hắn vậy.
“Phù…..giờ thì cùng xem ngươi có gì bên trong nào!”Lục Dạ khuôn mặt tràn đầy mồ hôi lạnh thở ra một hơi nhìn lấy khối ngọc này nói.
Chớp mắt hắn liền biến mất tại chỗ tiến vào không gian bên trong khối ngọc này. Khối ngọc kia cũng tự mình như có linh trí ẩn nấp sau bên trong tầng tầng lớp lớp không gian, dù là cường giả Thiên Đế cảnh có ở đây cũng không thể phát hiện ra được.
“Xoẹt xoẹt!”
“Ư…..”
Vừa tiến vào bên trong không gian của khối ngọc kia, Lục Dạ liền cảm nhận được không gian thây đổi khung cảnh liền chuyển biến. Chỉ thấy bây giờ hắn đang ở trong một vùng hư không hỗn độn bao phủ bởi vô vàng hắc ám, xung quanh là vô số khi lưu sắc bén lướt qua người Lục Dạ, da thịt hắn chớp mắt liền bị xé mở.
“Đây là bên trong khối ngọc kia sao?”
Lục Dạ nhìn xung quanh nhanh chống sử dụng Vô Hạn Chú Thuật phòng ngự với khí lưu hỗn độn xung quanh cơ thể mình.
“Chủ nhân!”
Ngay khi Lục Dạ còn đang nghi hoặc nhìn xung quanh thì bỗng sau lưng hắn liền vang lên âm thanh êm dịu như có thể khiến một tảng đá cứng rắn phải trở nên mềm mại như chăn bong.
Lục Dạ ngay lập tức quay đầu lại, đập vào mắt hắn là một thân ảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ.
“Như Nguyệt?”
Đúng vậy trước mặt Lục Dạ bay giờ là một nữ tử với vẻ ngoài y hệt Long Như Nguyệt không khác dù chỉ 1 li, nếu có gì xa lạ thì chỉ có thể là khí chất của nàng. Thay vì tự tin hào phóng có phân vô pháp vô thiên như Long Như Nguyệt, nữ tử này lại êm dịu tràn đầy tình ý nhìn lấy hắn.
“Không phải nha~”Nữ tử tràn đầy yêu thương vui đùa nhìn lấy Lục Dạ lắc lư ngón tay nói.
Lục Dạ híp mắt nhìn chăm chú lấy thiếu nữ, đại não hắn điên cuồng suy nghĩ thân phận của nàng. Rất nhanh hắn liền nghĩ tới một khả năng, đây là bên trong không gian pháp bảo, thứ ở bên trong này chỉ có thể là pháp bảo khí linh, mà thứ có liên quan đến Long Như Nguyệt mà hắn dùng để tạo ra khối ngọc kia chỉ có thể là…..
“Ngươi…..là miếng Nghịch Lân kia?”Lục Dạ mang theo một chút không chắc chắn nhìn nữ tử hỏi.
“Bingo, đúng rồi nha! Yêu chủ nhân nhất!”Nữ tử kia hai mắt tràn đầy hạnh phúc chớp mắt liền xuất hiện bên cạnh Lục Dạ ôm lấy tay hắn.
Cặp ngực phòng phào của nàng cọ sát với cánh tay của Lục Dạ khiến hắn không thể không thừa nhận là cực kỳ thoải mái nhưng nữ tử với hình dáng giống y chang Long Như Nguyệt lại yêu thương ôm lấy hắn như thế làm Lục Dạ nhất thời cảm thấy vô cùng vi diệu.
“Ngươi là……”
“A nha, ăn vụng là không tốt đâu nha~”
Lục Dạ còn đang định nói gì đó thì một giọng nói khác lại đột nhiên vang lên. Chỉ thấy ở ngay bên một cánh tay khác của Lục Dạ một nữ tử khác bỗng xuất hiện, nàng có mái tóc đen tuyền, đôi mắt như rựu vang ẩn chứa vô tận quyến rửu yêu mị có thể thu hút bất kì nam nhân nào.
Nàng vừa xuất hiện đã ôm lấy cánh tay còn lại của Lục Dạ, ánh mắt nhìn nữ tử với hình dáng như Long Như Nguyệt mà khiêu khích cười tủm tiểm.
“Ngươi không phải cũng vậy sao?”
“Đúng thế, bỏ đi chạy trước không à!”
“Hừ, không phải chỉ là một tên nam nhân thôi sao!”
“Ngươi cũng muốn gặp hắn mà?!”
“Ta….hừ!”
Lục Dạ còn chưa kiệp nói gì thì trong tầm mắt hắn lại xuất hiện thêm 4 vị mỹ nữ tuyệt trền không kém gì hai người đang ôm hắn chút nào.
Sáu người, mỗi người mỗi vẻ không ai giống ai khiến Lục Dạ nhìn có chút hoa mắt. Các nàng vừa xuất hiện liền oanh oanh yến yến trò chuyện với nhau.
“Khoan…khoan đã!”
“Rốt cuộc thì có chuyện gì đang xảy ra, các ngươi là ai?!”
Lục Dạ đẩy ra hai cô nàng đang ôm hắn nhìn quét qua hết sáu người nghi ngờ cùng cực hỏi. Hắn thế nhưng là chưa từng nghe nói qua 1 vũ khí có thể có tới 6 cái khí linh lận nha, phải biết thứ Lục Dạ sở hữu là Luyện Khí Toàn Điển đấy, bất cứ điều gì liên quan đế luyện khí thì hắn đều thông hiểu.
Rõ ràng mỗi vũ khí chỉ có thể có một khí linh mà thôi. Thế mà giờ trước mặt hắn lại là tận 6 người!!
“Chúng ta sao?”
“…..”
“Hì hì, chúng ta là!”
Sáu nữ tử cùng lúc nhìn nhau rồi thiếu nữ với ngoại hình giống Long Như Nguyệt liền bật cười nói……. :))
………………….
“Thoắt!”
Không gian bỗng rung động một chút, thân ảnh Lục Dạ ngay lập tức xuất hiện trên tay hắn đang cầm khối ngọc bát diện kia.
“Từ bây giờ….gọi ngươi là Như Nguyệt Luân Ý Ngọc đi!”
Lục Dạ vừa rời khỏi thế giới bên trong Như Nguyệt Luân Ý Ngọc việc đầu tiên hắn làm là đặt tên cho nó. Như Nguyệt Luân Ý Ngọc như cực kỳ vui vẻ run lên một chút.
“Haha!”
Lục Dạ ngay lập tức liền không kìm được hưng phấn mà cười lớn, hắn chỉ có thể trong lòng cảm tạ hệ thống vì cho hắn một món vũ khí cực kỳ lợi hại.
Hắn đưa Như Nguyệt Luân Ý Ngọc đeo trên cổ như một cái dây chuyền, ánh mắt vẫn chứa đầy sự kích động cùng hưng phấn.
“Có việc gì khiến ngươi hứng phấn quá vậy?”
Bỗng từ sau lưng Lục Dạ, thân ảnh Lục Tiểu Nguyên liền xuất hiện. Những người khác nhờ nàng đi kêu hắn, tuy rất không muốn nhưng người dưới mái nhà phải phục tùng thôi.
Vừa tới nàng lại nhìn thấy tên này ngày thường tuy cũng vui vẻ cười nói nhưng lại có sự trầm ổn, nhưng giờ lại kích động vô cùng. Điều này khiến nàng nghi hoặc tò mò không thôi.
“Tiểu Nguyên nha, ngươi tới rất đúng lúc!”
“Mau lại đây, ta và ngươi đánh một trận!”
Lục Dạ ngay khi nghe được âm thanh liền quay đầu lại, ngay khi thấy được Lục Tiểu Nguyên hai mắt hắn liền bừng sáng. Hắn hưng phấn nhìn lấy nàng phẩy phẩy tay nói.
“Ngươi muốn đánh một trận với ta?”
Lục Tiểu Nguyên bị hắn gọi quen nên cũng không biểu hiện gì, thay vào đó nàng lại hơi khó hiểu chỉ vào chính mình nói. Tên này rốt cuộc là chạm cái gì dây thần kinh a, khi không lại muốn đánh với nàng.
“Cứ đánh đi, bổn đại gia đảm bảo không nhắm vào mông ngươi!”Lục Dạ cười ha hả, một mặt không có việc gì lớn nói.
“Ken két…..tên khốn này, ngươi muốn đánh thì ta chiều!”
Lục Tiểu Nguyên cái trán ngay lập tức nổi gân xanh, tên khốn khiếp này thế mà dám nói với nàng lời như vậy thật sự là coi thường người à không coi thường cỏ mà!
Cả hai chớp mắt liền xuất hiện ở cách ngôi nhà gần trăm mét.
“Hừ, ngươi chết thì ráng chịu đấy!”
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Xuyên!”
Lục Tiểu Nguyên không nói gì nhiều, vừa đặt chân xuống nàng liền như một cơn gió lao tới tấn công Lục Dạ.
“Xoẹt!”
“Này này cần gì phải bừng bừng sát ý như vậy chứ!”
Lục Dạ ngay lập tức xoay người nhé tránh, nhát chém của Lục Tiểu Nguyên chém một cái hụt bay phụt qua xuyên thủng vô số cây đại thụ trong khu rừng.
“Hừ, xem chiêu!”
“Thảo Tự Kiếm Quyết-Tốc!”
Lục Tiểu Nguyên hừ nhẹ, trên tay này hình thành một thanh kiếm màu xanh lục được tao ra bởi Vương Tiên Lực hùng hậu chém tới.
Tốc độ một chiêu này cực nhành, dù là Lục Dạ cũng nhất thời tiến thoái lưỡng nan không đường né tránh.
“Ha”
Vào lúc nguy cấp như vậy nhưng Lục Dạ khóe miệng lại lặng lẽ nhếch lên. Ngay lúc đó Như Nguyệt Luân Ý Ngọc đeo trên cổ hắn bỗng bọc phát mãnh liệt ánh sáng chói mắt.
Tay Trái Nắm Nhật Nguyệt!
Tay Phải Định Thương Khung!
Lục Dạ tự yy lẩm bẩm vài câu cho nó ngầu, ánh mắt hắn chứa đầy vung phấn vung tay lên.
“Bành!”Kiếm khí được Lục Tiểu Nguyên chém ra trong nháy mắt liền vở tan tành.
“Luân Ý-Nguyệt Long Phách Thiên Thủ!”