“Vạn Giới Môn? Nghề Nghiệp?”
“Hệ thống, ngươi giải thích rõ hơn về hai cái chức năng này đi!”Lục Dạ nhíu mày lại, hai mắt tràn đầy hứng thú nói.
Keng, chức năng Vạn Giới Môn có phương thức hoạt động giống pháp trận dịch chuyển, kí chủ có thể sử dụng chức năng này để đi qua nhiều thế giới khác nhau!
Âm thanh lạnh băng của hệ thống vang lên khiến Lục Dạ hơi gật đầu. Hắn thử ra lệnh cho hệ thống mở ra vạn giới môn.
Nhất thời trước mắt Lục Dạ liền nổi lên ba cái đại môn mà chỉ có hắn mới nhìn thấy được.
Ba đại môn theo thứ tự từ lớn đến nhỏ, trong đó chỉ có cái nhỏ nhất là bình thường, còn hai cánh cửa khác thì bị xiềng xích khóa chặt.
Theo Lục Dạ đoán thì chắc là 3 đại môn tượng trưng cho lối đi đến 3 loại vị diện, có vẻ bây giờ hắn chỉ có thể đi đến tiểu vị diện mà thôi.
“Làm sao để sử dụng Vạn Giới Môn vậy hệ thống?!”
Keng, muốn kích hoạt Vạn Giới Môn kí chủ cần phải có được vé xuyên toa. Vé xuyên toa chia làm 1 đến 3 sao dành cho Tiểu Vị Diện Chi Môn. 4 đến 7 sao dành cho Trung Vị Diện Chi Môn, 8 đến 9 sao dành cho !#&$%^@&.
Hệ thống nói đến khúc cuối thì lại như bị lỗi, âm thanh rè rè khiến Lục Dạ không nghe rõ được. Chắc do quyền hạn của hắn vẫn chưa đủ để biết thứ ở trên Trung Vị Diện.
“Vậy còn chức năng Nghề Nghiệp là như thế nào?”Lục Dạ suy nghĩ một chút rồi liền không để ý nữa mà hỏi tiếp.
Keng, chức năng hệ thống giúp đỡ kí chủ trong quá trình học tập các nghề nghiệp như Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư,…..
“Hả?”Lục Dạ nghe hệ thống như thế vắng tắt giới thiệu liền ngơ ra một chút. Rồi hắn liền mang theo tò mò mở ra chức năng mới này.
Trước mặt Lục Dạ nhanh chống hiện lên một cái bảng lơn trong suốt, trên đó chỉ có ba hàng chữ.
Luyện Khí.
Luyện Đan.
Trận Pháp.
Mang theo tò mò, hắn liền bấm vào hàng đầu tiên Luyện Khí!
Thế là bảng thông tin trước mắt liền biến hóa ngay khi Lục Dạ chạm ngón tay vào hàng Luyện Khí.
Tên: Tây Hương Thập Lục Dạ.
Đẳng cấp: Không có.
Tay phải: 3 Ngôi Sao.
Tay trái: 2 Ngôi Sao.
Kiến thức: Khí Tiên Sơ Kỳ.
Thành phẩm: Không có.
Đó là một bảng thông tin của hắn nhưng khác với thông tin cá nhân, thứ này lại hiển thị lực lượng của tay trái và phải của hắn.
Đúng thế, bây giờ lực lượng của hai tay Lục Dạ lần lượt là:
Tay phải có lực đấm ngang ngửa với vụ va chạm giửa ba ngôi sao.
Tay trái thì yếu hơn chỉ có 2 ngôi sao.
Không chỉ vậy, ở trên mấy cái thông tin này cón có thêm mục cửa hàng.
“Hệ thống đây là cái gì?”Lục Dạ nghi hoặc hỏi, hắn đã có của hàng rồi, tại sao ở đây lại có thêm cái nữa a.
Keng, danh mục cửa hàng trong chức năng Nghề Nghiệp sẽ chỉ bán những món hàng, vật phẩm liên quan đến nghề nghiệp đó! Không giới hạn 5 món giống như cửa hàng hệ thống!
Hệ thống vang lên trong đầu Lục Dạ giải thích.
Lục Dạ nghe xong liền hiểu ra, hắn thử nhấn mở phần cửa hàng kia. Thì trước mắt hắn liền hiện lên vô vàn vật liệu cùng các thứ liên quan đến Luyện Khí như phương pháp rèn các thứ. Và tất nhiên giá của những thứ cao cấp không hề rẽ, ngoài ra bên cạnh mấy thứ vật liệu kia còn ghi chú rõ ràng đẳng cấp bao nhiêu thì mới có thể rèn luyện.
Lây hoay với cái cửa hàng này một chút rồi Lục Dạ liền thoát ra trở về bảng trạng thái chính. Chức năng nghề nghiệp này nói thật là vô cùng tiện lợi, tuy Lục Dạ không có ý định học Luyện Đan hay Trận Pháp vì mấy thứ đó cần độ tập trung cực cao nhưng không có nghĩa người bên cạnh hắn không cần. Ai biết được tương lai hắn có vớ được cô nàng nào biết Luyện Đan hoặc bầy trận thì sao, khà khà……
“Hệ thống, mở hộp quà thăng cấp đi!”Lục Dạ giờ mới vào phần chính. Nói thật thì thứ hắn mong đợi nhất vẫn là mở Luck Box, khụ khụ nhầm game.
Keng, kí chủ nhận được một bản không rõ đẳng cấp luyện thể công pháp.
Keng, kí chủ nhận được Như Ý Kim Cương Thiết.
Keng, kí chủ nhận được Thái Dương Chủ Quyền-Con Giáp Thìn!
Keng, kí chủ nhận được một vé xuyên toa 3 sao!
Liên tiếp bốn thông báo vang lên khiến Lục Dạ hơi thất thần, rất nhanh hắn liền kích động đứng lên. Thái Dương Chủ Quyền a, còn có không rõ đẳng cấp công pháp cùng một loại vật liệu luyện khí và một vé xuyên toa.
Lục Dạ không cần mở cũng biết Con Giáp Thìn có năng lực gì rồi vì thế hắn càng chăm chú vào 3 thứ còn lại hơn.
Tên: Hạn Chế Khí Phá Bỏ Pháp.
Nguồn gốc:????
Đẳng cấp:????
Miêu tả: Cơ thể của nhân loại là thứ mang theo vô hạn khả năng, nhưng lại bị hạn chế bởi ????. Giới hạn đó được gọi là Hạn Chế Khí, chỉ cần phá tan Hạn Chế Khí, cơ thể đạt được vô hạn khả năng phát triển.
“Hít!!”
Lục Dạ đọc xong cũng phải hít sau một hơi, cơ thể có được vô hạn khả năng phát triển là ý nghĩa như thế nào? Đó là sẽ không gặp bình cảnh, chỉ cần rèn luyện là mạnh lên!(Các bác đoán xem em lấy ý tưởng từ nhân vật nào :))
Ngay cả Lục Dạ cũng phải cảm thấy hơi tiếc nuối vì hắn đã tu luyện Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết rồi nên không thể tu luyện thứ này. Nhưng rất nhanh hắn liền trở lại bình thường, hắn vốn dĩ đã có vô hạn khả năng phát triển nhờ Thể Hạt Ngôi Sao rồi, tu luyện công pháp này cũng không có tác dụng gì nhiều.
Lục Dạ lật tay lấy ra món đồ thứ hai. Chỉ thấy trên tay hắn lóe lên một cái rồi xuất hiện một khối kim loại trong suốt lấp lánh như kim cương, khối kim loại chỉ dài tầm 30cm.
“Chỉ có nhiêu đây thôi sao? Nhìn cũng không n…..”
“Gah!”
Lục Dạ đưa tay muốn cầm lấy khối kim loại kia thì bất chợt cánh tay hắn liền như gánh chịu áp lực trăm tỷ tấn mà chùng chân xuống. Khối kim loại nhìn nhỏ bé chỉ dài tầm 30cm nay đã cao đến hàng trăm mét, độ năng của nó thì không cần phải bàn, dù Lục Dạ có thể một quyền đánh vỡ hành tinh vẫn phải chùng chân xuống khi cằm nó.
“AhhhH!!!”
“Lên cho ta!”
Lục Dạ hét lớn đứng thẳng người lên. Khối kim loại như có linh tính, nó dường như chấp nhận Lục Dạ mà run lên rồi thu nhỏ lại như củ, cân nặng của nó cũng chớp mắt điều chỉnh lại cực kì hoàn hảo với Lục Dạ.
Tên: Như Ý Kim Cương Thiết.
Nguồn gốc: 1 trong Thập Đại Thần Thiết.
Đẳng cấp:????
Miêu tả: Cứng như kim cương, phóng to thu nhỏ trong một ý niệm.
“Thập Đại Thần Thiết?”Lục Dạ lần đầu nhìn thấy thứ này liền bất ngờ, sau đó là buồn bực. Không có Nguyệt nhi bên cạnh đúng là hắn chẳng khác nào thằng nhà quê mới lên thành phố cả.
“Thôi bỏ đi, có được nguyên liệu luyện khí ngon là oke rồi. Một trong Thập Đại Thần Thiết chắc chắn cũng không yếu!”Lục Dạ theo một ý niệm, Như Ý Kim Cương Thiết liền biến dài ra gần 2m. Lục Dạ cũng điêu luyện vung vẩy, hắn cũng biết sơ qua cách sử dụng các loại vũ khí khác chứ không riêng gì kiếm.
Thu hồi lại Như Ý Kim Cương Thiết vào không gian hệ thống, Lục Dạ cũng không thèm nhìn cái vé xuyên toa kia, nó chắc chắn là dùng để mở Vạn Giới Môn rồi.
“Lục Dạ, hồi nãy ngươi cầm thứ gì thế?”
Từ sau lưng của hắn văng lên âm thanh êm dịu tò mò, quay người lại thì Lục Dạ mới biết thì ra Long Như Nguyệt không biết từ bao giờ đã xuất hiện sau lưng hắn. Có vẻ nàng bị Như Ý Kim Cương Thiết thu hút.
“haha, không có gì! Chỉ là một khối thiết mà thôi!”Lục Dạ cười cười nhìn nàng nói.
“Cho ta xe…..”
“Ầm!”
Long Như Nguyệt còn chưa kiệp nói xong thì từ xa đã vang lên tiếng nổ lớn thu hút sự chú ý của hai người. Phượng Vũ Y cũng bị tiếng nổ kia kinh động mà xuất hiện bên cạnh hai người.
“Đó là?”
Lục Dạ cùng hai nàng đồng loạt nhìn về nơi phát ra vụ nổ kia, ở cách thuyền của họ không xa cũng có hai chiếc có vẻ đang giao chiến, nhưng chỉ nhìn liếc qua thì Lục Dạ cũng biết được phần thắng đang nghiên về chiếc thuyền màu đỏ với lá cờ hải tặc dữ tợn kia.
Chiếc thuyền đối diện họ có màu vàng nhạt, có vẻ như là chiếc thuyền của thương nhân. Chiếc thuyền màu vàng nay đã tàn tạ vô cùng, thậm chí không thể di chuyển.
“Hải tặc sao?”Long Như Nguyệt và cả Phượng Vũ Y đồng loạt lên tiếng. Họ quay qua nhìn Lục Dạ muốn xem thử hắn sẽ làm gì.
“Đi thôi, đây không phải việc của chúng ta!”Đối với việc này Lục Dạ chỉ bình thản nói, hắn không rảnh rỗi làm thánh nhân cứu giúp những người đang gặp nạn, đây là tu tiên giới. Ai trên tay mà chẳng dính máu, nói ra chứ Lục Dạ cũng không phải người tốt gì.
Long Như Nguyệt nghe vậy liền không để ý nữa, Phượng Vũ Y thì tuy hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn nhắm mắt làm ngơ. Họ đều biết đây là nơi mà lòng tốt chính là thứ chết người nhất.
“Đừng……cứu…..nàng……”
“Ai?!”
Ngay khi Lục Dạ định cho Chòm Bạch Dương di chuyển thì một giọng nói yếu ớt vô cùng liền vang lên trong đầu hắn, khiến cho Lục Dạ ngay lập tức toàn thân căng cứng cảnh giác quan sát xung quanh.
“Lục Dạ, có chuyện gì thế?”
Long Như Nguyệt cùng Phượng Vũ Y thấy hắn đột nhiên hét lên như thế liền bị dọa nhảy lên một cái rồi nghi hoặc hỏi.
“Không lẽ ta nghe nhầm?”
“Không thể nào!”
Lục Dạ nhìn hai người thì cũng biết giọng nói kia chỉ mình hắn nghe được, hay nói đúng hơn là từ trong đầu hắn vang lên.
“Nguyệt nhi?”Lục Dạ có phần kích động kêu gọi trong đầu nhưng lại chẳng có ai đáp lại cả.
“Ngươi muốn ta cứu ai đó sao?”Lục Dạ ngay lập tức nhớ tới lời nói yếu ớt khi nãy. Hắn chớp mắt liền chăm chú nhìn hai chiếc thuyền đang giao chiến kia, chỉ có nơi đó là có người.
Ánh mắt Lục Dạ nhanh chóng quét qua tất cả những thân ảnh trên hai chiếc thuyền. Chỉ thấy những người trên chiếc thuyền vàng giờ đang vô lực chống đỡ, họ điên cuồng bị đám hải tặc được chỉ huy bởi một tên Tiên Vương giết chết.
“Đây rồi!”Ngay khi ánh mắt hắn đảo qua thân ảnh bé nhỏ có vẻ như là của một bé gái, âm thanh kia lại lần nữa vang lên.
“Lục Dạ, sao ngươi còn chưa đ…..”
“Hả? Người đâu??”
Phượng Vũ Y đang định hỏi hắn tại sao chưa điều khiển thuyền rời đi thì chợt nhận ra Lục Dạ đã biến mất tại chổ.
“Ở kia kìa!”Long Như Nguyệt một mặt buồn phiến vì không được đi cùng mà chỉ về hướng hai chiếc thuyền.
Không biết từ bao giờ, Lục Dạ đã xuất hiện trên chiếc thuyền màu vàng, bên cạnh thân ảnh nhỏ bé kia.