Âm thanh hoan ái của đôi nam nữ cứ thế vang lên liên miêng không dứt trong nhiều tiếng đồng hồ.
Ngày hôm sau khi Hoa Vô Tuyết và Lục Dạ cùng lúc bước vào phòng bếp thì cả ba người Kim nhi, Ngọc nhi và Kim Huyền Ngọc đều đã có mặt rồi.
Kim nhi và Ngọc nhi do không biết gì cả nên tối qua có âm thanh lạ vang lên là cả hai liền dùng tiên lực tạo ra một màng cách âm. Còn Kim Huyền Ngọc thì dù lý trí mách bảo nên làm vậy nhưng con tim lại muốn nghe tiếp âm thanh đó mới đau chứ, kết quả là hôm nay hai quầng mắt của nàng mệt mỏi thâm đen như con gấu trúc vậy.
Nàng mệt mỏi ngồi trên ghế cả người tựa vào bàn ăn ủy khuất nhìn Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết. Nàng thề hôm qua là ngày kinh khủng nhất trong đời của nàng, bị hành hạ bởi vô số âm thanh trong suốt mấy tiếng đồng hộ nghe thôi đã rùng mình rồi.
Đối với ánh mắt của Kim Huyền Ngọc, Lục Dạ không mấy để ý cò Hoa Vô Tuyết tuy có phần ngựng ngùng những cũng không thể hiện ra ngoài.
Cả năm người cứ thế bắt đầu dùng bữa như mọi ngày.
Cứ như vậy hơn một tuần liền trôi qua nhanh chống, tất nhiên là trong mấy ngày này Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết không ít lần đàm luận nhân sinh rồi, nhưng do có kinh nghiệm từ lần trước nên trước khi làm thì Hoa Vô Tuyết đều tạo ra một màng cách âm.
“Cốp….”Chiếc thuyền của Lục Dạ chậm rãi đáp xuống một hành tinh nằm khá là gần mặt trời, hành tinh này không có sự sống như giờ lại xuất hiện vô số cá thể với tu vi mạnh mẽ ít nhất là thái ất trở lên.
Ở giữa trung tâm của hành tinh này chính là một cung điện cực lớn, không khó để nhìn ra đó là nơi mà tất cả những cường giả này đang nhắm đến.
“Chúng ta tới vừa kiệp lúc nhỉ?!”Lục Dạ cùng ba cô nàng và tiểu nha đầu Kim nhi nhảy ra khỏi thuyền đáp xuống mặt đất nhìn về phía cung điện kia mà nói.
Lâm lão cũng im lặng theo sau bọn hắn.
“Ừm, vừa kiệp lúc luôn đấy, vài giờ nữa là buổi đấu giá sẽ bắt đầu rồi.”Kim Huyền Ngọc nhìn Lục Dạ đám người nói.
“Vậy thì cùng đi tới đó thôi nào, ta cũng muốn biết cường giả Đại thiên giới là như thế nào đấy, haha!”Nhìn tòa cung điện chứa đầy các khí tức kinh khủng và nguy hiểm kia, Lục Dạ liền không nhịn được hưng phấn cười lớn, hắn phất tay thu hồi Chiếc thuyền trở lại. Rồi cùng Kim Huyền Ngọc, Lâm lão và Hoa Vô Tuyết ba người đi về phía cung điện kia.
“Đây không phải là Huyền Ngọc tiểu thư sao?!”Đúng lúc này, từ đằng sau một giọng vui vẻ cùng bất ngờ của một nam nhân vang lên.
Chỉ thấy ở phía xa một nam tử với khuôn mặt khá tuấn lãng, tóc dài tung bay đang hướng về phía này mà đi tới, bên cạnh hắn còn có một ông lão tóc hoa râm tỏa ra khí tức chỉ thua kém Lâm lão một chút mà thôi.
“Thì ra là Liệt Dư công tử, Liệt gia đồng ý tham gia buổi đấu giá này đúng là vĩnh hạnh của tiểu nữ!”Nhìn tên nam tử đang đi về phía này, hai mắt Kim Huyền Ngọc liền lóe lên sự chán ghét nhưng nàng vẫn lễ phép chào hỏi.
“Haha, Huyền Ngọc tiểu thư không cần khách khí cứ gọi ta Liệt Dư là được rồi”Liệt Dư nhìn Kim Huyền Ngọc hai mắt lóe lên một tia tham lam, hắn ra vẻ hào phóng nói.
“Liệt Dư công tử khách khí rồi nhưng thứ lỗi tiểu nữ không thể mất lễ phép như vậy!”Đối với ánh mắt cùng lời nói của Liệt Dư, Kim Huyền Ngọc lựa chọn không nhìn, nàng uyển chuyển mà từ chối đề nghị của hắn.
“haha, Huyền Ngọc tiểu thư ngươi không định giới thiệu cho ta bằng hữu của mình sao?!”Đối với việc Kim Huyền Ngọc từ chối, Liệt Dư chỉ cười gượng rồi chuyển ánh mắt về phía Hoa Vô Tuyết cùng Ngọc nhi, tiểu nha đầu Kim nhi dù rất xinh đẹp nhưng còn quá nhỏ không khơi gợi lên hứng thú của hắn là bao. Hắn cũng nhìn thấy Lục Dạ mà cảm thấy ghen ghét, hắn đã theo đuổi Kim Huyền Ngọc từ lâu rồi nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng đi cùng với một nam nhân.
“Xin lỗi, bằng hữu của ta không muốn ngươi khác biết tên mình, nếu Liệt Dư công tử không còn việc gì nữa thì ta xin phép đi trước, buổi đấu giá đã sắp bắt đầu rồi đấy!”Tên Liệt Dư này cứ níu hoài không chịu buôn làm Kim Huyền Ngọc cùng Hoa Vô Tuyết nhíu mày lại. Kim Huyền Ngọc chỉ nói một câu như vậy rồi đạp chân rời đi.
“Nguyên lão, giám sát hành tung của tên nam nhân kia cho ta! Ta muốn hắn phải trả giá vì dám tiếp xúc với Huyền Ngọc! Còn nữa chú ý hai nữ nhân kia, dù không có được Kim Huyền Ngọc thì hai cô nàng kia cũng không tệ!”Ngay khi Kim Huyền Ngọc cùng Lục Dạ đám người vừa rời đi Liệt Dư liền nhìn ông lão bên người mình ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm cùng tham lam nói.
“Vâng, thiếu chủ!”Nguyên lão chỉ gật đầu một cái, đối với hắn Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết không khác gì con kiến hôi cả.
“….”
“Tên lúc nãy có gia cảnh khủng lắm sao?!”Lục Dạ đi trên đường tới chỗ đấu giá vừa hỏi Kim Huyền Ngọc.
“Ừm, ngươi nên cẩn thận với hắn, Liệt Dư là thiếu chủ của Liệt gia một Đế Cấp thế lực, cha của hắn thế nhưng là Đế giả.”Kim Huyền Ngọc cũng thận trong hồi đáp.
“Hắn có vẻ rất muốn tiếp xúc với ngươi?!”Hoa Vô Tuyết đi bên cạnh cũng đạt câu hỏi.
“Đúng vậy, ta là người của Kim gia, một trong các Đế Cấp thế lực thuộc Vạn Giới Các. Tên Liệt Dư đó cũng chỉ là muốn thông gia với ta để nâng cao địa vị của gia tộc mình mà thôi. Hắn cũng chẳng tốt lành gì, có nhiều thông tin về việc hắn thường cướp đoạt nữ nhân để thỏa mãn niềm vui.”Kim Huyền Ngọc nói với giọng đày chán ghét.
Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết nghe lời Kim Huyền Ngọc nói thì cũng không quá ngạc nhiên, họ cũng biết được nàng chắc chắn có thân phận không đơn giản.
“Vậy tại sao ngươi lại tới Sơn Lâm Tinh?”
“Lúc đó ta nghe nói có bí cảnh nên tò mò tói xem thử mà thôi, tuy là Vạn Giới Các không tham gia vào tranh đấu của các thế lực bên ngoài nhưng tham gia bí cảnh tìm kiếm cơ duyên vẫn được chấp nhận!”Kim Huyền Ngọc cười mỉm nói, nàng cũng không ngờ chỉ là hiếu kì nhất thời vậy mà lại cho nàng gặp được thiếu niên thú vị này.
“Vậy sao?”Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết gật đầu một cái.
Sau đó đám người cũng không nói gì nữa mà tập trung vào cung điện trước mặt này.
Phải nói là vô cùng hoành trắng, cả tòa cung điện nguy nga tráng lệ được vao phủ bởi vô số tiên khí, xung quanh là vô số kiện pháp bảo phi hành thấp nhất cũng là Thái Ất cấp của những người tham gia hội đấu giá này.
Vốn dĩ hội đâu giá này sẽ tổ chức ở Đại thiên giới nhưng vì một vài lí do nên Vạn Giới Các lại chuyển qua tổ chức ở Trung Tiên Giới này.
“Hoang mãnh tinh lúc đầu chỉ là một hành tinh không có sự sống nên mới được chọn để là nơi đấu giá, tòa cung điện này chính là sàn đấu giá được Vạn Giới Các xậy dựng. Ngoài ra để cung cấp tiên lực cho hành tinh này, Vạn Giới Các còn thiết lập vài cái tụ linh trận cùng vài mỏ tiên thạch ở dưới lòng đất!”Kim Huyền Ngọc mỉm cười hướng về phía Lục Dạ đám người giải thích.
“Đúng là giàu có a!”Cảm nhận lượng tiên khí này Lục Dạ cũng không nhịn được mà cảm thán, Hoa Vô Tuyết ba người đứng bên cạnh hắn cũng chỉ có thể gật đầu cảm thán độ hào phóng của Vạn Giới Các, lượng tiên khí ở đây thậm chí còn hơn Sơn Lâm Tinh ít nhất là chục lần chứ chẳng đùa.
“Cạch….”
“Đây là phòng của mọi người, còn đây là áo choàng để che đậy khí tức cùng dung mạo, mọi người mặc nó lên nhanh đi buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi đấy!”Kim Huyền Ngọc có vẻ đã thông báo trước và chuẩn bị cho Lục Dạ đám người một căn phòng sẵn, nàng dẫn Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết, Ngọc nhi và tiểu nha đầu Kim nhi đang hiếu kì ngắm nhìn xung quanh mà đưa cho mỗi người một cái áo choàng.
“Làm việc cũng thật là chuyên nghiệp a!”Nhìn chiếc áo choàng được phân phát này Lục Dạ cười khẽ, Nguyệt nhi vừa nói với hắn mỗi chiếc áo này đều là tôn cấp pháp bảo, vậy mà mỗi người lại được một cái thì cũng biết Vạn Giới Các giàu đến mức nào.
“Tất nhiên, Vạn Giới Các luôn uy tiên an toàn cũng thông tin của khách hàng đầu tiên mà!”
“Các ngươi ngồi trong đây đấu giá nhé, ta có chuyện cần đi trước rồi!”Nói xong Kim Huyền Ngọc liền cùng Lâm lão rời đi, Lục Dạ cũng không hỏi nàng muốn đi đâu, hắn cũng không bận tâm gì nhiều, giờ hắn chỉ muốn xem có thứ gì thú vị sắp xuất hiện không mà thôi!
Trong sàn đấu giá này có đến hơn ngàn căn phòng, phòng mà Lục Dạ đang ở có số hiệu là 157.
Tầm một canh giờ sau khi tất cả những người tham gia đều đã trở về phòng của mình, minh chứng cho buổi đấu giá chính thức bắt đầu!
“Tách!”
Theo một âm thanh lạ vang lên, đèn trong đại sảnh và cả những căn phòng của khách nhân đều tối sầm lại.
Ánh mắt của tất cả những người tham gia đều tập trung vào chính giữa đại sảnh, chỉ thấy ở đó bỗng xuất hiện một vết nứt không gian. Từ trong đó một thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc liền chậm rãi bước ra, ý phục xinh đẹp lộng lẫy cũng những ánh đèn bừng lên xung quanh như chúng tinh quay quần khiến cho vẻ đẹp của nàng được tôn lên đến mức tận cùng làm tất cả nam nhân trừ Lục Dạ đang dùng ánh mắt thú vị nhìn thiếu nữ thì đều không nhịn được mà tham lam nhìn thân ảnh đẹp tuyệt trần kia.
Nàng như bước ra từ tinh không vô ngần, ung dung mà cao quý, khuynh quốc khuynh thành, cả thời gian và không gian như đọng lại ngay khi nàng xuất hiện…
Đó không ai khác chính là Kim Huyền Ngọc, lúc này nàng đã đổi một bộ y phục khác lộng lẫy hơn cùng khí chất cao không thể chạm làm nam nhân nào cũng phải điên cuồng….tất nhiên là trừ Lục Dạ.
“Vạn Giới Các, để nàng tới!! Lần đấu giá này không lỗ!”Đó là suy nghĩ của vô số cường giả có mặt ở đây, họ gần như đều biết thân phận của Kim Huyền Ngọc, chứng kiến dung nhan của nàng thì đã không lỗ rồi.
“Huyền Ngọc xin ra mắt chư vị khách nhân! Nhận được ủy thác của Vạn Giới Các, lần đấu giá này sẽ do tiểu nữ chủ trì!!”
Âm thanh lanh lãnh vang lên như cơn gió xuân thổi qua tâm can, Kim Huyền Ngọc ung dung mỉm cười nhẹ nhàng.