19:45 Phim giải trí: Thẩm Quắn Quắn thăng chức ký
22:15 Phim giáo dục: Sự cám dỗ khi về nhà
Thẩm Triệt ký hợp đồng với Vô Hạn Truyền Thông, bắt đầu tham gia một vài show truyền hình, tích lũy kinh nghiệm MC, phần lớn là vào vai phụ, chữa cháy gì gì đó. Ban đầu cậu còn có chút lo lắng, sợ mình không có chút xíu kinh nghiệm nào, không ứng phó được tình huống, nhưng cũng may là có một vài chương trình hoàn toàn không cần chút kinh nghiệm gì. Ví dụ như có một chương trình tên là 《Mythbusters》mỗi kỳ sẽ chọn ra một tin đồn ồn ào trên mạng, sau đó tiến hành nghiệm chứng bằng khoa học. Cảm hứng làm chương trình đến từ một chương trình cùng tên ăn khách hàng đầu của kênh Discovery, điểm khác nhau là… Nghe nói khi Đài truyền hình đem chương trình này đệ trình lên Cục Văn hóa để xét duyệt đã bị sửa phân loại từ ban khoa giáo sang ban giải trí mới có thể thông qua.
Ngày hôm đó, một thành viên thực nghiệm cố định của 《Mythbusters 》Đinh Mâu gọi điện tới báo là bị viêm phổi cấp tính, thế là Thẩm Triệt được thông báo ngày hôm sau tạm thời tới thay thế. Đến khi đến trường quay, cậu mới biết vì sao anh chàng Đinh kia lại đột nhiên bị viêm phổi cấp tính như vậy, đương nhiên nguyên nhân đằng sau rất là liên quan đến chương trình…
Đậu má, tập kia chính là phải giải mã thắc mắc: con người đeo cánh có thể bay lên được không?!
Thẩm Triệt nhìn cặp cánh chim đen xì cứng ngắc được ghép bằng thạch cao kia mà muốn khóc tiếng mán. Đây rõ ràng là vật điêu khắc mà, chả liên quan gì tới cơ học với khí động học gì cả, có mà bay bằng niềm tin à!
Nhưng mà kháng nghị thế nào, nghi ngờ cỡ nào cũng vô dụng. Cuối cùng Thẩm Triệt vẫn bị buộc lại như cái cánh gà Big Mac. Nhân viên công tác thả một khinh khí cầu thời tiết, chờ cho khí nóng bay lên ổn định liền để cho tàu lượn chở Thẩm Triệt từ trên vách núi phi xuống.
Trong tích tắc hai chân lơ lửng giữa không trung, trái tim Thẩm Triệt cũng nhảy mạnh một cái. Tàu lượn chẳng bao lâu liền thả cậu ra, Thẩm Triệt cảm thấy cơ thể mình lúc này bỗng hẫng xuống một chút, sợ tới mức không dám mở mắt, chỉ nghe thấy tiếng nhân viên từ trên vách núi phía sau kích động hoan hô.
“Bay lên đi! Bay lên nào!”
Quả thực là có một luồng khí hướng lên trên đang theo đà nâng lên, tổng thể cũng khá cân bằng với trọng lực đang kéo cậu xuống. Thẩm Triệt hé mắt ngó xuống dưới một cái, cũng không thèm để tâm đến cái chuyện điên rồ này nữa. Phong cảnh đúng là rất rất đẹp. Thành phố phía xa xa, rừng núi ở ngay bên dưới như là hai quốc gia phân chia rõ ràng còn cậu thì đang dạo chơi trên bản đồ thế giới, có thể ngắm đủ loại phong cảnh, đủ loại màu sắc không sót thứ gì.
Trên người cậu trang bị một cái kính chắn gió, một tai nghe vô tuyến điện, một camera mini, còn có hai cái dù cứu sinh, nếu một cái bật không ra thì còn cái thứ hai dự phòng. Nhân viên công tác sẽ thông qua tai nghe vô tuyến điện báo cho cậu biết lúc nào thì nhảy dù.
Thẩm Triệt cũng không biết luồng khí nóng này còn duy trì được bao lâu, vểnh tai lên, giống như loáng thoáng nghe thấy bên dưới truyền đến tiếng líu ríu, cậu cúi đầu thì thấy một đám nhân viên công tác tụ tập ở vách núi đang càng ngày càng xa, nhảy loi choi vẫy vẫy tay với cậu.
Trong lòng Thẩm Triệt đột nhiên cũng trào lên cảm động, tuy rằng cái cánh này nhìn có vẻ rất vô dụng nhưng thực ra vẫn có tác dụng giống như một tàu lượn cỡ nhỏ, chắc là nhân viên công tác cũng phải bỏ rất nhiều tâm huyết. Hiện tại cậu đang mang theo sự kỳ vọng “nhất phi trùng thiên” của họ, cũng dễ hiểu tại sao mọi người lại phấn khích như vậy.
Trên vách núi.
“Bay đi!!”
“Sao vô tuyến điện không liên lạc được thế này?!”
“Cậu ta đang bay vào nội thành mất rồi!”
“Mau bung dù đi!”
“Nhảy dù, nhảy dù!”
Ngày hôm đó, luồng khí nóng đặc biệt dồi dào, Thẩm Triệt bay thẳng vào trong nội thành, đến khi phát hiện ra thì dưới chân toàn là cầu vượt đan chồng chéo mới nhận ra điểm bất thường, hoảng hốt mở bộ đàm hỏi, bên kia bộ đàm lại chẳng có chút âm thanh nào!
Trong thành thị có đủ loại luồng khí nóng, nhưng Thẩm Triệt chẳng còn tâm tư mà bay với lượn nữa, cậu nhắm một bãi cỏ trống trải trong công viên trung tâm, khẩn cấp bung dù ra, cuối cùng cả người lẫn dù nằm dang chân dang tay treo ngược trên cây, phải để 119 đến cứu. Vì cậu bị treo rất cao nên phải bắc thang gỡ xuống. Xe cứu hỏa, xe cứu thương, xe phỏng vấn, xe cảnh sát nối đuôi nhau kéo đến một đám, lực lượng được điều động tới không thiếu bộ phận nào, hiện trường không náo nhiệt mới là lạ.
Ngày hôm sau trên mấy tờ báo địa phương đã tranh nhau giật tít “Ngày hôm qua CBD kinh hoảng xuất hiện người chim”!
Âu Triết Luân cùng Hạ Lan Bá đọc báo xong liền cười đến ná thở. Thẩm Triệt rầu rĩ làm ổ trên sô pha, nghĩ đến màn kinh hồn ngày hôm qua, đúng là cười cũng không nổi.
“Nghĩ thoáng ra một chút đê. Dù sao chú em cũng coi như được bay rồi, còn bay xa thế mà.” Hạ Lan Bá tử tế vỗ vỗ vai Thẩm Triệt, “Tụi anh muốn cũng không có cái phúc đó đây này.”
Em đếch cần cái phúc kiểu này, được hông?! T^T
Vài ngày sau, chương trình 《Vào bếp cùng ngôi sao》của đài TPS lại thiếu người, cần thay thế gấp. Tổ chương trình lại chỉ định Thẩm Triệt. Thẩm Triệt hỏi đi hỏi lại, còn lên YOKU tìm các số trước của chương trình này về xem, phát hiện không có gì nguy hiểm lúc này mới yên tâm nhận lời.
《Vào bếp cùng ngôi sao》 là chương trình giải trí mới nhất mà TPS sản xuất, mỗi chương trình sẽ mời một hoặc hai nghệ sĩ tới trổ tài đầu bếp. Chương trình mới ra mắt được nửa năm nhưng lượng người xem đã đứng nhất nhì.
Cùng thời điểm khi Thẩm Triệt nhận lời thay chương trình, trong văn phòng của Jessica, Tần Tu mặt cắt không còn giọt máu, nói: “Tại sao bắt tôi lên cái chương trình dở hơi này? Tôi đâu có biết nấu ăn.”
“Chương trình này lượng người xem rất đông, khán giả bây giờ đều muốn xem sao nam vào bếp.” Jessica nhún nhún vai.
“Chẳng lẽ không còn chương trình nào khác để tôi tham gia sao?”
“Có thì có, nhưng không được bất ngờ như chương trình này.” Jessica đứng dậy đi tới sau ghế dựa của Tần Tu, vỗ vỗ bả vai cứng ngắc của anh, “Yên tâm đi. Chương trình là thu hình, không phải phát trực tiếp. Với cả mỗi kỳ đều có người hỗ trợ, sẽ không xảy ra sự cố gì đâu. Cậu đã nghĩ ra muốn làm món gì chưa?”
Tần Tu mặt trắng bệch, mấp máy môi thật lâu: “…Thịt kho….tàu?”
“Được rồi, vậy thì thịt kho tàu. Để tôi bảo Nữu Nữu chỉ cho cậu một chút.” Nữ đại diện bấm điện thoại gọi cho cô trợ lý, nhẹ cười với Tần Tu mặt đang đờ đẫn, “Tôi cũng không biết nấu ăn.”
***
Mắt to trừng mắt nhỏ.
Đây là biểu tình của Thẩm Triệt và Tần Tu sau khi nhìn thấy nhau ở hậu trường ghi hình cho chương trình.
Thẩm Triệt mừng rỡ như thể gặp bạn cũ nơi đất khách quê người, vội vã hỏi: “Anh nấu món gì vậy?”
Tần Tu mặt cứng ngắc: “Thịt kho tàu.”
Thẩm Triệt vỗ đùi, quả thực là mừng đến phát khóc: “Thật tốt quá! Kỳ này tôi sẽ là người trợ giúp. Tôi hoàn toàn không có khái niệm gì về nấu nướng, lần này dựa cả vào anh!”
Tần Tu hoảng hồn: “Câu này tôi đang tính nói với cậu đấy!”
Thẩm Triệt trợn tròn mắt: “Không phải anh tính làm thịt kho tàu sao?!”
Tần Tu nghiến răng nghiến lợi: “Cậu thích ăn thịt kho tàu như vậy mà không biết làm à?!”
Thẩm Triệt hoàn toàn luống cuống tay chân, ôm đầu, giở bộ mặt lo lắng đáng thương nhìn Tần Tu: “Vậy phải làm sao giờ?”
Tần Tu xoa xoa trán, cố gắng trấn định, lấy trong túi ra một cuốn tập: “Đừng hoảng, tôi có sách dạy nấu ăn đây. Nữu Nữu có dạy tôi một lần rồi, tôi còn nhớ chút chút.” Sau đó bắt đầu lẩm bẩm, “Gừng cắt lát,xì dầu, rượu gia vị… Đổ nước lạnh vào nồi bật bếp, đổ nước sôi tám phần… không đúng, là ba phần…”
Chẳng bao lâu đã phải vào trường quay. Tham gia chương trình lần này có ẩm thực gia, đầu bếp cùng một người nội trợ tạo thành ban giám khảo. Hơn phân nửa người xem trong khán phòng là nữ giới, vừa trông thấy Tần Tu khỏi phải nói hưng phấn đến cỡ nào. Thẩm Triệt nhìn nữ MC bên cạnh đang mở đầu bằng màn trò chuyện với Tần Tu, tâm nói vừa nãy anh còn hoảng như kiến bò trên chảo nóng cơ mà, sao bây giờ đã lạnh như vừa ở Siberia đi ra vậy… Rốt cuộc có nắm chắc không đó?
Hai người sau khi sắp xếp vào vị trí, Thẩm Triệt nghiêng đầu thấy Tần Tu mò mò mẫm mẫm gì đó trên bàn nấu ăn, không có vẻ là có tiến triển gì, trái tim cũng lạnh.
Tần Tu cầm nồi lên nhìn nhìn một chút. Ban giám khảo cùng người xem nghi hoặc nhìn chăm chú mĩ nam cao một mét tám lăm đứng sau bếp cùng trợ thủ đầu quắn nhìn có vẻ vô dụng.
Tần Tu bỏ nồi xuống, liếc liếc nhìn về phía miếng thịt ba chỉ đặt trên bàn, nói với Thẩm Triệt: “Phần cho vào nồi tôi sẽ phụ trách, phần trước cậu làm đi.”
Thẩm Triệt há miệng A, anh nhẫn tâm hãm hại huynh đệ như thế mà coi được sao? T^T
Váºy là suá»t chÆ°Æ¡ng trình trá» tà i và o bếp nà y, quanh quẩn bên tai Tần Tu và Thẩm Triá»t Äá»u là tiếng kêu, tiếng cÆ°á»i nhÆ° ma nháºp của MC và ban giám khảo.
âHa ha ha, muá»i và bá»t ngá»t mà cÅ©ng phân biá»t Äược nữa!â
âBáºt bếp lên báºt bếp lên! Ãi trá»i, còn chÆ°a có Äá» nÆ°á»c sao?â
âMá Æ¡i, Thẩm Triá»t! Bảo cáºu Äá» nÆ°á»c mà cáºu Äá» nÆ°á»c tháºt sao!!â
â Tần Tu, cáºu cho nhiá»u ÄÆ°á»ng thế là m gì?! Rá»t cuá»c cáºu Äá»nh là m món gì váºy?â
âCáºu ấy nói cáºu ấy muá»n là m sÆ°á»n chua ngá»t.. Oh my god!â
âTôi phát hiá»n bất ká» gia vá» gì, muá»i, bá»t ngá»t, ÄÆ°á»ng, cáºu ấy Äá»u dùng cách Äá» và o ná»i! Thìa Äá» là m gì váºy Tần Tu?!â
Ban giám khảo tranh nhau nói nhao nhao, trong khán phòng tiếng sụt sá»t vang lên không ngá»t. Trán Tần Tu mÆ°á»t mát má» hôi mẹ má» hôi con, vừa cúi ngÆ°á»i Äiá»u chá»nh bếp, vừa há»i ngÆ°á»i bên cạnh: âPhần nà y sẽ không chiếu lên Äấy chứ?â
Thẩm Triá»t nhép nhép miá»ng, nhá» giá»ng lẩm bẩm: âKhông sao, lát nữa tôi nói vá»i biên Äạo, cắt Äoạn Äó Äi là Äược.â
âThế thì Äược.â Tần Tu Äá» Äẫn nhìn chằm chằm Äá»ng há»n Äá»n trên bà n, trong bụng vẫn còn sợ. âCả Äá»i nà y tôi sẽ không bao giá» lên cái chÆ°Æ¡ng trình chết tiá»t nà y nữa.â
Thẩm Triá»t nhá» giá»ng an ủi: âYên tâm, bá»n há» chắc cÅ©ng không dám má»i anh tá»i nữa Äâu.â
Tần Tu: ââ¦â
***
Xuất hiá»n trên Äủ loại chÆ°Æ¡ng trình Än khách, bá» hà nh Äủ kiá»u, lừa bá»p Äủ trò, cuá»i cùng Thẩm Triá»t cÅ©ng trá» thà nh ngÆ°á»i cá»ng tác cá» Äá»nh của VÆ°Æ¡ng Tá» Quỳnh trong chÆ°Æ¡ng trình ãNgôi sao há»c ÄÆ°á»ngã. Cứ nhÆ° váºy loáng má»t cái Äã tá»i cuá»i nÄm. Thá»i Äiá»m cuá»i nÄm ai ai cÅ©ng trá» nên báºn rá»n. Dá»p lá»
Giáng Sinh, cả chung cÆ° lạnh lẽo Äến ghê ngÆ°á»i. Ngà y tất niên 31 tháng 12, trong nhà chá» có ba ngÆ°á»i Thẩm Triá»t, sÆ° phụ Hạ Lan, Khải Äại thủ. Tần Tu tham gia concert cuá»i nÄm của Äà i TPS, Äược sắp xếp biá»u diá»
n áp chót, lúc bÆ°á»c ra khiến cả trÆ°á»ng quay sôi sục. Má»t mình dẫn Äầu tám vÅ© công, mặc bá» vest thá»i trang cùng áo sÆ¡ mi mà u bạc, nhìn cá»±c kỳ phong cách! Ngay cả Hạ Lan Bá nhìn thấy cÅ©ng há há»c má»m: âHoa khôi trÆ°á»ng tá»± nhiên Äẹp trai tợn! Nà y cÅ©ng không gá»i là hoa khôi trÆ°á»ng Äược nữa à !â
Thẩm Triá»t trá»m nói trong lòng, thá»±c ra trên giÆ°á»ng vẫn là hoa khôi trÆ°á»ng Äấyâ¦
CÅ©ng hiếm có dá»p Khải Mặc LÅ©ng xuá»ng lầu xem chÆ°Æ¡ng trình cuá»i nÄm nhÆ° thế nà y, tuy rằng chá» xem tiết mục cuá»i cùng nhÆ°ng cÅ©ng không khá»i kinh ngạc: âTần Tu diá»
n mà n cuá»i của Äá»i Äá» sao?â
âCÅ©ng phải thôi.â Hạ Lan Bá bắt chéo chân, Äung Äa Äung ÄÆ°a, âÃu Triết Luân còn diá»
n má» mà n cho Äá»i trắng cÆ¡ mà . Tần Tu bây giá» má»i lÄn lá»n chÆ°a Äến ba nÄm mà Äã Äược diá»
n mà n cuá»i cho Äá»i Äá». Anh biết không, diá»
n cuá»i cho Äá»i trắng là ban nhạc DDD Äó. Tôi tháºt có cảm giác nhÆ° tụi nhá» nhà chúng ta Äã trÆ°á»ng thà nh cả rá»i.â Nói xong còn ghét bá» lÆ°á»m cáºu chà ng Äầu quắn Äang ngá»i sán lấy cái TV mắt hau háu xem nhÆ° nhìn thấy món ngon, cảm khái, âÄúng là không nên thânâ¦â
Chá» chá»c lát sau, Ãu Triết Luân liá»n gá»i Äiá»n vá», giá»ng nói á» Äầu dây bên kia nhÆ° chuẩn bá» lấy cái chết ra uy hiếp: âAnh Bá, Äại thủ! Hai ngÆ°á»i nhất Äá»nh phải nhắn tin cho Äá»i trắng Äấy nhá! Nhá» lên mạng bình chá»n cho em luôn Äó! Dù sao thì hoa khôi trÆ°á»ng cÅ©ng có cả Äá»ng fan não tà n bình chá»n cho nó rá»i! Không cần bầu cho nó!â
Hạ Lan Bá ngoe nguẩy cái chân bắt chéo: âAnh vá»i Äại thủ có thá» bình chá»n cho chú mà y, vá»i Äiá»u kiá»n hóa ÄÆ¡n Äiá»n và nÆ°á»c của chung cÆ° ba tháng tá»i chú mà y xá» lý.â
âÄá»ch mợ! Ba tháng thì giết nhau à ! Má»t tháng!â
âHai tháng. Không chá»u thì thôi.â
âRá»i rá»i! Hai tháng thì hai tháng! Nhá» bảo bạn bè của anh bình chá»n cho em luôn nhá!â
Hạ Lan Bá vẫn là ngÆ°á»i rất có chữ tÃn, nhÆ°ng mà vừa lên mạng Äã giáºt cả mình: âNà y còn bình chá»n cái khá» gì nữa! Fan Tần Tu Äã cà n quét thế nà y, còn ai thắng Äược nó nữa chứ? Mà chÆ°a có ai ra xá» lý spam bình chá»n nà y sao?â
Khải Mặc LÅ©ng cÅ©ng Äi lại nhìn, vừa uá»ng champagne vừa cÆ°á»i nói: âTrÆ°á»c Äây cÅ©ng có chuyá»n fan Tần Tu spam bình chá»n, kết quả là bá» Admin trang web Äứng ra cảnh cáo. Sau nà y mấy em gái nà y cÅ©ng thông minh hÆ¡n rá»i. Cáºu lên tieba của Tần Tu mà xem thì biết, còn giá»i thiá»u phần má»m qua mặt, hÆ°á»ng dẫn tá» má» cách cà i Äặt, các mánh khóe qua mặt khác nữa. Cáºu nên tá»nh lại Äi là vừa.â Nói xong lại quay sang nhìn TV, âA, xem ra tiếp theo là má»t bà i ballad?â
Bà i hát tiếp theo là má»t khúc ballad tháºt nhÆ°ng lại là má»t bản mix, thứ âm nhạc Äiá»n tá» xuyên suá»t từ Äầu tá»i cuá»i. Trên sân khấu chá» còn má»t mình Tần Tu biá»u diá»
n dÆ°á»i ánh Äèn, bà i hát nà y có lá»i ca cùng vÅ© Äạo Äá»u rất gợi cảm. DÆ°á»i sân khấu có không Ãt những cô gái che miá»ng bá» dáng muá»n thét lên mà không Äược. Tần Tu cá»i áo vest, xoay ngÆ°á»i Äi vá» giữa sân khấu, áo sÆ¡ mi mà u bạc ôm lấy ngÆ°á»i, bó sát lấy lÆ°ng cùng eo khiến anh cà ng thêm gợi cảm.
Má»t chiếc camera Äặc biá»t chá» táºp trung quay phần dÆ°á»i thắt lÆ°ng Tần Tu. Hạ Lan Bá suýt chút nữa thì là m Äá» cả cá»c nÆ°á»c: âMáy quay bình thÆ°á»ng Äá»u quay toà n thân cÆ¡ mà , sao cái nà y chá» quay thắt lÆ°ng nó thôi váºy!â
Ãnh mắt Thẩm Triá»t nhìn từ tay Äến Äùi cho Äến táºn thân trên Tần Tu, luá»n và o táºn trong cỠáo sÆ¡ mi, mặt nhanh chóng nóng bừng cả lên. CÅ©ng may là ná»a sau ca khúc chuyá»n sang má»t bà i Rock n Roll tình cảm khác, cả nhà má»i thá» phảo nhẹ nhõm.
NhÆ°ng mà rá»t cuá»c thì Thẩm Triá»t vẫn không hiá»u ná»i Tần Tu, và nhÆ° concert cuá»i nÄm nà y, Tần Tu diá»
n áp chót, lúc quay vá» nhà Äã là ba giá» sáng, theo lý mà nói nhẽ ra phải má»t lá» rá»i, ấy thế mà vẫn còn sức mà sá» loạn trên ngÆ°á»i cáºu má»t tráºn. Thẩm Triá»t bỠác má»ng là m bừng tá»nh, má» mắt ra liá»n thấy Tần Tu quần áo còn chÆ°a thay, Äang an vá» ngá»i trên ngÆ°á»i cáºu, quả thá»±c có cảm giác má»t giây trÆ°á»c còn xem TV, giây tiếp theo Äã thấy ngôi sao mÄ© nam trong mà n ảnh bÆ°á»c ra. Äúng là chà ng trai hung ác lúc ná»a Äêmâ¦
Tần Tu thấy Thẩm Triá»t tá»nh dáºy cÅ©ng không nói gì, rất xấu xa cÆ°á»i má»t tiếng, tay tiếp tục vá»i và o trong áo ngủ Thẩm Triá»t, sá» soạng tá»i hai Äiá»m trÆ°á»c ngá»±c, ngón tay bắt Äầu hạnh kiá»m xấu.
Thẩm Triá»t giáºt mình ngá»i dáºy, cÆ¡n buá»n ngủ cÅ©ng biến mất: âAnh uá»ng rượu à ?â Nếu không sao lại Äá»ng dục thế nà y?
Tần Tu áºm Ỡừ má»t tiếng, tay kia cÅ©ng vói và o trong quần áo, hết sá» lại véo cÆ¡ ngá»±c, cÆ¡ bụng Thẩm Triá»t, trong cá» há»ng phát ra tiếng thá» dá»c trầm trầm, nghe giá»ng nhÆ° nhÆ° tiếng sÆ° tá» gầm gừ, rất là dá»a ngÆ°á»i.
âTắm rá»a Äi ngủ Äi!â Thẩm Triá»t vá»i thúc Tần Tu Äứng lên.
Tần Tu Äang nâng mặt Thẩm Triá»t, phì má»t cái nóng nảy: âLà m xong rá»i tắm.â