- Truyền lệnh xuống, triệu tập tất cả những Thần tiễn thủ lợi hại nhất Quận thành tập trung lên tường thành!
Theo một tiếng ra lệnh của Hằng Thống lĩnh, một vài xạ thủ được công nhận là tiễn thuật cao siêu trên tường thành nhất thời được đề cử đi qua.
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh Hằng Thống lĩnh đã tụ tập bảy tám gã Thần tiễn thủ, tu vi thấp nhất cũng là ngũ trọng, lục trọng võ đạo, người tu vi cao thậm chí còn đạt tới là thất trọng, bát trọng võ đạo.
Những người này ở trong Quận Quảng Lăng cũng đều là những Thần tiễn thủ vô cùng có danh tiếng, phần lớn đều là thanh niên, trung niên.
Nhưng duy nhất có một người ngoại lệ. Một gã Thần tiễn thủ trong đó chỉ là một thiếu niên chừng mười ba, mười bốn tuổi.
Triệu Phong tay cầm Kim Lũ Cung, vẻ mặt mơ hồ, ngạc nhiên đứng lẫn bên trong đám người.
Hắn cũng là mơ mơ hồ hồ bị đám cung tiễn thủ đang đứng gần đó đề cử đến nơi này, căn bản vẫn chưa hiểu được tình huống gì xảy ra.
- Các ngươi chỉ cần phát động tiễn thuật công kích, một phen hấp dẫn Kim Trác Ưng Vương xuống đến gần tường thành là được rồi…
Hằng Thống lĩnh nhanh chóng nói ra ý đồ của chính mình.
Kế hoạch rất đơn giản, lợi dụng tiễn thuật công kích, không ngừng công kích Kim Trác Ưng Vương, đem nó hấp dẫn đến vị trí mai phục, để cho các cường giả cửu trọng võ đạo liên thủ giết chết.
- Cái này… chỉ sợ…
Bảy tám gã Thần tiễn thủ trong đám người nhất thời hai mặt nhìn nhau, bộ dáng có chút chần chừ khó xử.
- Như thế nào? Các ngươi ngay cả một điểm nhỏ như vậy cũng làm không được à?
Sắc mặt Hằng Thống lĩnh hơi trầm xuống, cười lạnh một tiếng.
Trên trán đám Thần tiễn thủ ở đây, nhất thời toát ra mồ hôi lạnh.
- Bẩm Thống lĩnh, tốc độ của Kim Trác Ưng Vương quá nhanh, ở trong không trung bay lượn, mắt thường khó có thể nhìn thấy được. Hơn nữa, trong lúc nó phi hành còn dẫn động kình phong cường đại, tên chưa tiếp cận đã bị hất văng đi. Hơn nữa, lực phòng ngự của nó vô cùng đáng sợ, công kích của chúng ta, cho dù miễn cưỡng bắn trúng, cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi!
Một gã Thần tiễn thủ trung niên, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
Tu vi của vị Thần tiễn thủ trung niên vừa mới lên tiếng này đã đạt tới thất trọng võ đạo.
Hắn vừa nói ra, mấy vị Thần tiễn thủ ở nơi này cũng đều gật đầu đồng ý phụ họa.
Mắt trái của Triệu Phong nhìn xa hơn người thường, càng thấy rõ ràng hơn sự khó khăn của chuyện này.
Thứ nhất, Kim Trác Ưng Vương có tốc độ phi hành kinh người, hơn nữa lại mang theo kình phong cường đại, rất khó nhắm bắn chứ đừng nói là bắn trúng chỗ yếu hại.
Thứ hai, phòng ngự của Kim Trác Ưng Vương thập phần đáng sợ, cho dù chính diện đối kháng với công kích của cường giả bát trọng võ đạo cũng sẽ không bị thương.
Huống chi, đám cung tiễn thủ phải đứng trên mặt đất, phát động công kích tầm xa nữa!
Đương nhiên, còn có một điểm đáng sợ nhất khác nữa!
Vạn nhất, nếu vạn nhất thật sự làm bị thương đến Kim Trác Ưng Vương, cung tiễn thủ còn phải dẫn dắt nó tới khu vực mai phục nữa.
Cường giả thất trọng, bát trọng võ đạo bình thường gần như không thể nào chống đỡ nổi một kích của Kim Trác Ưng Vương, nhiệm vụ này có thể nói là cửu tử nhất sinh.
Bởi vậy, cân nhắc những chuyện này, các Thần tiễn thủ ở nơi này, gần như đều không có chút nắm chắc nào.
Đúng lúc này…
- A a a…
Kim Trác Ưng Vương biến thành một trận nộ phong, lại xẹt qua một vị trí nào đó bên trên tường thành, cướp đoạt đi hơn mười sinh mệnh nữa.
Vụt!
Sau khi giết chết mười mấy người, Kim Trác Ưng Vương rất nhanh đảo một vòng, giết thẳng về một phía khác.
- Mặc sư đệ cẩn thận!
Đám người Diệp Lăng Vân, Dương Thanh Sơn nhất thời kinh hô.
Lần này, đối tượng tấn công của Kim Trác Ưng Vương chính là Bắc Mặc.
Bắc Mặc đang ở bên ngoài tường thành, cùng với một đầu Hung thú đỉnh phong đại chiến, đột nhiên nghe được kình phong sau lưng tập kích.
- Linh Hạc Phi Vân!
Bắc Mặc thi triển một loại khinh thân thuật cực kỳ huyền diệu, thân thể giống hệt một đầu linh hạc, ở giữa không trung giương cánh lướt đi gần mấy chục thước, Võ Đạo Nội Kình điên cuồng gào thét như gió, liên tục mấy lần mượn lực trong hư không.
Cái này hiển nhiên là một môn võ học kinh thân Thánh phẩm!
- Kétttt!
Kim Trác Ưng Vương ngẩng đầu kêu dài một tiếng, ở giữa không trung, cùng Bắc Mặc giao phong một kích.
Phành!
Vừa mới cùng Kim Trác Ưng Vương giao phong một kích, khí huyết toàn thân Bắc Mặc dâng trào, nặng nề hạ thân xuống mặt đất, bị một ít vết thương nhẹ, nhưng cuối cùng cũng tránh thoát một kiếp.
Tập kích không thành, Kim Trác Ưng Vương lại một lần nữa quay lại không trung, tiếp tục lao xuống, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp của mình.
Hiển nhiên, nó chính là bá chủ thiên không của toàn bộ mảnh chiến trường này, hoành hành tàn sát bừa bãi không chút cố kỵ.
- Con tiểu súc sinh này, nếu như Bắc Mặc sư đệ có mệnh hệ gì…
Toàn thân Diệp Lăng Vân đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Hắn lại quay trở về trên tường thành, cùng Hằng Thống lĩnh thương nghị đối sách.
Vèo vèo vèo!
Lúc này, mấy vị Thần tiễn thủ kiệt xuất nhất đều tiến hành phát động công kích tầm xa đối với Kim Trác Ưng Vương.
Keng keng!
Mấy mũi lợi tiễn có chút miễn cưỡng đâm trúng cánh chim của Kim Trác Ưng Vương, nhưng chỉ phát ra vài đốm lửa nhỏ.
Hoàn toàn không phá được tầng phòng ngự của Kim Trác Ưng Vương!
Mấy tên Thần tiễn thủ vừa mới ra tay, sắc mặt có chút khó coi.
- Trừ phi có thể đâm trúng chỗ yếu hại! Nhưng mà chuyện này lại quá mức khó khăn rồi!
Mấy gã Thần tiễn thủ đều lắc đầu.
Keng keng keng!
Liên tục vài mũi lợi tiễn cho dù bắn trúng Kim Trác Ưng Vương, nhưng cũng đều không thể nào phá vỡ được tầng cánh chim cứng cỏi như kim loại bên ngoài thân thể của nó.
Lại thất bại rồi!
Mấy tên Thần tiễn thủ này, vài lần vô công trở về, khóe miệng có chút cay đắng.
Triệu Phong cũng vũ động Kim Lũ Cung, mấy lần thử công kích, nhưng tình huống cũng đồng dạng. Những mũi tên mà hắn bắn ra, vừa mới tiếp cận Kim Trác Ưng Vương, dưới luồng kình phong cường đại, lập tức bị hất văng đi hết, căn bản là không thể nào phá vỡ được tầng phòng ngự của đối phương.
- Kétttt!
Kim Trác Ưng Vương đột nhiên từ trên không trung lao xuống, còn dẫn theo mấy chục đầu Hung thú, giết thẳng về phía mấy vị Thần tiễn thủ ở gần tường thành.
- A a a…
Sắc mặt mấy gã Thần tiễn thủ nhất thời tái nhợt, cật lực trốn tránh. Nhưng mà vẫn có hai người đương trường ngã xuống.
Phiêu Lăng Độ!
Triệu Phong cơ bản là đã đoán ra trước được mọi chuyện, thi triển khinh thân thuật, vũ động Kim Lũ Cung. Ba một tiếng, giết chết hai đầu Hung thú Sơ cấp, chấn khai một đầu Kim Trác Ưng cao cấp khác.
So sánh với vẻ bối rối của các cung tiễn thủ khác, biểu hiện của Triệu Phong rõ ràng bình tĩnh hơn rất nhiều.
- Hửm?
Lúc này, Hằng Thống lĩnh chợt chú ý tới Triệu Phong. Không nghĩ tới gã Thần tiễn thủ thiếu niên này lại có phần định lực mạnh mẽ như vậy.
- Triệu sư đệ, ngươi cũng am hiểu tiễn thuật sao?
Diệp Lăng Vân cũng phát hiện ra Triệu Phong, sắc mặt khẽ biến.
- Ừm! Có lẽ ta có thể thử xem sao!
Triệu Phong gật đầu lên tiếng trả lời, thân hình chợt lóe lên, đi đến trước mặt Diệp Lăng Vân.
- Triệu công tử, ngươi xác định có thể?
Sắc mặt Hằng Thống lĩnh trở nên ngưng trọng, cặp lông mày khẽ nhíu.
Nếu như Triệu Phong là Thần tiễn thủ bình thường, hắn sẽ không ngại cho Triệu Phong đi thử.
Nhưng mà vị thiếu niên trước mắt này, lại là đệ tử của Quảng Quân Hầu, nếu như có chút sơ xuất nào, trách nhiệm này hắn gánh không nổi.
- Nếu như chỉ là dẫn dụ nó xuống đây thì vấn đề không lớn!
Triệu Phong nói xong, liền gỡ xuống Kim Lũ Cung, dùng hành động thực tế để chứng minh.
- Phù!
Hắn khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt chợt phiếm động một tầng ánh sáng xanh nhạt. Kim Trác Ưng Vương trong tầm mắt của hắn, tốc độ chợt trở nên vô cùng chậm rãi.
Vụt!
Dưới tầm nhìn thị giác siêu cấp của mình, Triệu Phong có thể nhìn thấy được rõ ràng biến hóa cơ thể, cốt cách và khí huyết trong cơ thể của Kim Trác Ưng Vương, thậm chí còn có thể đoán trước được phương hướng phi hành tiếp theo của nó.
Hắn đứng tại chỗ đó, mắt trái tập trung Kim Trác Ưng Vương, đứng một lúc vẫn không bắn ra một mũi tên nào.
- Quả nhiên không đơn giản!
Hằng Thống lĩnh cùng Diệp Lăng Vân khẽ liếc mắt nhìn nhau một cái.
Bọn họ cũng có thể cảm nhận được một luồng khí tức ngưng mà không phát trên người của Triệu Phong. Luồng khí tức sắc bén phá không kia, đang không ngừng dâng cao lên.
Ánh mắt của gã thiếu niên kia sáng ngời lợi hại, gần như khiến cho bọn họ không dám nhìn thẳng.
- Kétttt!
Đột nhiên Kim Trác Ưng Vương khẽ xoay người một cái, hướng về phía một bên bay đi.
Vèo vèo vèo!
Triệu Phong căn bản không cần suy nghĩ quá nhiều, Kim Lũ Cung liên tục kéo động, trong hư không liên hồi vang lên những thanh âm dây cung xé gió, chấn kinh tâm linh.
Trong nháy mắt kia, trước sau ba mũi tên phá không bắn ra, xếp hàng thành một đạo đường cong vô cùng quỷ dị, bắn thẳng về phía hư không.
Khẽ nhìn một chút, ba mũi tên kia cũng không hề bay về phía Kim Trác Ưng Vương trên không trung, nhưng mà hướng đi của ba mũi tên lại chặn đứng đường bay của nó!
Trên không trung của tường thành đột nhiên xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị. Ba mũi lợi tiễn kim sắc đi theo đường vòng cung, cùng với nộ ảnh kim sắc do Kim Trác Ưng Vương biến thành, cùng va chạm.
Đúng vậy! Là va chạm!
Bất luận là ba mũi lợi tiễn kim sắc hay là Kim Trác Ưng Vương, cũng đều phi hành theo đường cong, bắt đầu từ hai cái quỹ đạo vốn dĩ không giống nhau, nhưng cuối cùng lại giao nhau tại một chỗ.
Vù vù…
Tiễn ảnh kim sắc ngưng đọng ra một đạo khí tức xanh nhạt cực kỳ ngưng luyện, đột phá tầng kình phong xung quanh thân thể Kim Trác Ưng Vương, cực kỳ chuẩn xác đâm thẳng lên trên ánh mắt của nó.
Một màn này khiến cho đám Thần tiễn thủ bên dưới phải kinh hô một trận.
Thân là Thần tiễn thủ, thị lực của bọn họ cũng đều vượt xa thường nhân.
- Như thế nào có thể?
Một gã Thần tiễn thủ thất trọng võ đạo, đồng tử nhất thời co rút. Hắn không thể tin nổi, Triệu Phong như thế nào có thể chuẩn xác đến mức độ này. Dưới sự ảnh hưởng của tốc độ cao cùng kình phong mạnh mẽ như vậy, đem công kích của tiễn thuật bắn trúng chỗ yếu hại nhất của Kim Trác Ưng Vương.
Đinh!
Lợi tiễn kim sắc đâm trúng vào mắt phải của Kim Trác Ưng Vương, lại bị mí mắt ngăn trở, lóe lên một tầng đốm lửa.
Thật đáng tiếc!
Đám Thần tiễn thủ trên tường thành không khỏi tiếc hận.
Hóa ra, Kim Trác Ưng Vương vào thời khắc quan trọng, đã kịp nhắm mắt lại!
Thân là Hung thú đỉnh phong, bá chủ thiên không, phản ứng của nó qua thật là phi thường nhanh chóng.
Lúc này, khóe miệng Triệu Phong chợt nhếch lên một tia tiếu ý.
Vù vù!
Hai mũi lợi tiễn còn lại thuận theo quỹ tích của mũi tên đầu tiên, mang theo nội kình cùng cuồng phong bén nhọn ngưng luyện, trước sau đâm trúng vào mí mắt phải của Kim Trác Ưng Vương.
Bởi vì mũi tên đầu tiên đã cắt qua tầng cuồng phong quanh thân thể Kim Trác Ưng Vương, hai mũi tên còn lại, đột phá thuận lợi hơn rất nhiều.
Đinh…
Mũi tên thứ hai miễn cưỡng phá vỡ được mí mắt phải của Kim Trác Ưng Vương, máu tươi nhất thời trào ra.
Phốc!
Mũi tên thứ ba, đâm trúng vào vết thương cũ, cường thế đâm thẳng vào tròng mắt phải của Kim Trác Ưng Vương!
Liên tục ba mũi tên, giống như một đường cong chỉnh thể, một mạch liền nhau, trước sau đâm trúng vào một điểm duy nhất.
Hai mũi tên đầu tiên chỉ là lót đường, mũi tên cuối cùng mới thật sự là đòn sát thủ!
Một màn tiễn thuật kinh diễm đến như vậy, khiến cho tất cả các tiễn thủ ở trên thành lâu cũng đều trợn mắt há miệng, thần sắc rung động.
- Két két…
Trên bầu trời truyền đến thanh âm kêu gào thê lương điếc tai. Kim Trác Ưng Vương bị đâm trúng mắt phải, máu tươi chảy ra đầm đìa, mang theo lửa giận vô cùng, đánh thẳng về phía thủ phạm Triệu Phong đang đứng trên tường thành.
- Chuẩn bị mai phục!
Triệu Phong sớm đã dự liệu sẵn, thi triển Phiêu Lăng Độ, nhanh chóng chạy tới khu vực mai phục nguy hiểm kia.
Đến lúc này, đám người trên tường thành, kể cả Hằng Thống lĩnh, Diệp Lăng Vân cùng với đám Thần tiễn thủ mới từ trong khiếp sợ mà thanh tỉnh trở lại.
- Mai phục!
- Chuẩn bị ra tay!
Hai vị cường giả cửu trọng võ đạo Hằng Thống lĩnh, Diệp Lăng Vân, còn có mấy vị cường giả bát trọng võ đạo đỉnh phong ẩn khắp bốn phía xung quanh âm thầm súc tích lực lượng.
- Két!
Kim Trác Ưng Vương nhanh như tia chớp lao thẳng xuống gần mặt đất, mang theo lửa giận ngập trời, lao thẳng về phía Triệu Phong.
Triệu Phong chỉ cảm thấy một luồng nguy cơ hàn ý mãnh liệt bao phủ toàn thân, biết rõ chính mình đã bị Kim Trác Ưng Vương tập trung.
Yên Ba Vô Ảnh Bộ!
Thân hình hắn đột nhiên nhoáng lên, trong lúc vô thanh vô tức đã dung nhập vào trong dòng người trên tường thành.
Kim Trác Ưng Vương bổ nhào xuống gần tường thành, gần như đã mất dấu thân ảnh của Triệu Phong, chỉ có thể xác định vị trí một cách đại khái mà thôi. Triệu Phong thi triển Yên Ba Vô Ảnh Bộ, vô hình vô ảnh, ở trong đám người biến mất vô ảnh vô tung.
Đúng lúc này, Hằng Thống lĩnh cùng với Diệp Lăng Vân đang mai phục ở gần đó đồng thời ra tay.
Phá Vân Thiên Sát!
Lăng Trì Thiết Cát!
Hai vị cường giả cửu trọng võ đạo đỉnh phong, một đao một chưởng bộc phát ra lực lượng khủng bố khiến người ta sợ hãi. Dư ba khí kình quét ngang phạm vi hơn mười lăm thước, áp bách cả một mảnh khu vực thành lâu.
Rầm phốc phốc!
Kim Trác Ưng Vương đã mất đi lý trí, bất ngờ không kịp đề phòng, thừa nhận công kích tuyệt mệnh của hai vị cường giả cửu trọng võ đạo!
Diệp Lăng Vân thi triển chính là một môn võ học Thánh phẩm. Một chưởng kia phảng phất như hóa thành phong đao, trong khoảnh khắc liền chém ra một mảnh hư ảnh phong mang lãnh liệt, phá vỡ tầng phòng ngự cường đại bên ngoài Kim Trác Ưng Vương, chém ra bảy tám đạo vết máu sâu tận xương cốt.
Đao pháp của Hằng Thống lĩnh tuy chỉ là một loại võ học Bán Thánh phẩm, nhưng hỏa hậu lại tiếp cận cảnh giới viên mãn, so với công kích của Diệp Lăng Vân chỉ mạnh hơn chứ không kém hơn.
Phụt…
Một đao chém xuống tràn ngập sát ý hàn khí kia, gần như chém rụng đầu của Kim Trác Ưng Vương!
Rầm rầm rầm rầm!
Ngay sau đó, đám võ giả thất trọng võ đạo, bát trọng ở bốn phía đều toàn lực ra tay, một phen đem Kim Trác Ưng Vương đánh cho thất điên bát đảo.
- Két!
Kim Trác Ưng Vương giống như nỏ mạnh hết đà, rống lớn một tiếng, ôm theo oán hận hận, liều mạng một tia khí lực cuối cùng, đánh thẳng về phía gã thiếu niên cầm Kim cung đang đứng bên trong đám người.