Ý định ban đầu của chú là để thanh niên nói cho rõ ràng, nhưng khi thấy dáng vẻ này của cậu, cơn giận của hắn dần dần lui xuống rồi một cảm giác kỳ quái lại dâng lên.
Đó là cái cảm giác khiến người ta vô cùng khó chịu, tim cứ như bị ai nhéo lấy, đau đớn vô cùng.
Mặt hắn vẫn không hề có cảm xúc, thanh niên nhìn lén hắn. Chú lấy chiếc áo khoác dài ở ghế sau lên: “Cởi quần áo ra.”
Thân thể thanh niên run lên, cậu mím môi, ngoan ngoãn cởi bộ quần áo ướt đẫm ra rồi mặc áo khoác vào.
Ở trong mắt chú, ít nhất là quãng thời gian hai người ở với nhau ấy, thanh niên vẫn rất ngoan ngoãn. Không ngờ cuối cùng cậu lại có thể làm được cái chuyện mang con bỏ trốn.
Thanh niên nói mình sợ, tại sao lại sợ chứ. Đây là chuyện mà chú vừa nghĩ đến là lại phiền lòng.
Thanh niên ngồi cạnh hắn. Từ lúc hắn lái xe, cậu vẫn chưa mở miệng hỏi rốt cuộc chú đưa mình đến đâu.
Chú không nói lời nào, cậu cũng không dám nói chuyện.
Có lẽ không phải không có uất ức, nhưng ai bảo cậu yêu người ấy cơ chứ. Thanh niên che mắt mình lại mà đoán kết quả xấu nhất.
Nhưng không ngờ người ấy sẽ quay lại đón mình.
Điều hoà trong xe đổi thành sưởi ấm, tiếng nhạc nhẹ nhàng phát ra, quanh thân được bao bọc bởi áo khoác của chú, còn có hương vị của chú nữa.
Tất thảy đều khiến thanh niên muốn ngủ, cậu rất mệt.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên chú lại mở miệng nói: “Sinh con… Rất đau đúng không.”
Thanh niên trợn tròn mắt, một câu nói này đã ép nước mắt cậu tuôn trào. Chỉ khi có người hỏi bạn có đau không, bạn mới có thể cảm thấy rất đau.
Uất ức sợ hãi, mệt mỏi buồn bã, khổ sở đau đớn, những cảm xúc trong những năm này đã hoá thành lệ, không ngừng tuôn rơi.
Cậu không cách nào kiểm soát, cũng không thể kiểm soát nổi. Cậu bật khóc thành tiếng, vô cùng mất mặt. Cậu khóc sưng cả hai mắt, nức nở nói: “Đau lắm, suýt nữa là không sống nổi.”
Chú đạp mạnh phanh xe, sắc mặt hắn tái nhợt dừng xe ở ven đường. Hắn quay đầu nhìn cậu thanh niên đang khóc tức tưởi bên cạnh.
Đây chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ chưa trưởng thành, vậy mà đã phải có con. Một người đàn ông biết mình có thai lại còn muốn sinh con thì khổ bao nhiêu, chú thậm chí không cách nào tưởng tượng nổi.
Thanh niên khẽ cuộn người lại. Cậu gầy hơn lúc trước rất nhiều, từ trước chú đã phát hiện ra. Vì thế hắn mới khuyên cha cậu để cậu quay về, không để cậu ở ngoài chịu khổ thêm nữa.
Lại không ngờ rằng những điều này có lẽ là vì hắn.
Hắn khiến cậu mang thai, lúc đó thanh niên mới bao tuổi chứ, chắc là sợ muốn chết.
Quan hệ của họ không trong sáng như thế, lần đầu tiên lên giường thanh niên đã xác định với hắn rằng hai người họ chỉ là quan hệ giường chiếu thôi. Thanh niên ấn định hai người thành bạn giường, sao cậu không tiếp nhận như thế chứ.
Thanh niên đang sợ cái gì? Cậu sợ hắn không yêu mình, cũng sợ hắn không cần đứa bé.
Vì thế mà cậu tự mình sinh con, vì hắn tức giận mà xin lỗi.
Vì gì? Một khắc ấy chú hiểu rõ, bởi vì người trước mặt này yêu hắn tha thiết, vô cùng, vô cùng yêu hắn.