Tiệc rượu đêm đó có rất nhiều người. Thanh niên ngoan ngoãn đi bên cạnh bố mình, nghe ông giới thiệu từng người.
Thanh niên cầm ly rượu, mặc lễ phục để lộ vòng eo thon nhỏ.
Rốt cuộc đến lúc người cha dẫn thanh niên đến trước mặt người gặp ở vườn hoa kia thì cậu đã uống hơi say rồi.
Hai gò má cậu hồng hồng, môi cũng ưng ửng đỏ, chỉ riêng đôi mắt thì càng sáng càng ướt hơn, đẹp đẽ khôn kể.
Chú làm như không biết cậu, giống như chút gian tình chia thuốc sẻ lửa không hề tồn tại, như một người xa lạ mà nghe cha cậu giới thiệu. Sau đó tên của cậu cũng được thốt ra từ đôi môi đẹp đẽ kia.
Thanh niên nghe thấy tên mình được người kia đọc như vậy, thân thể càng nóng hơn.
Ánh mắt cậu né tránh. Ở trước mặt cha, cậu vẫn là một đứa con ngoan biết tiến biết lùi.
Mà bây giờ, không hiểu sao những thông minh lanh lợi bình thường đều bị thanh niên quăng ra sau đầu, toàn thân chỉ bởi vì được người khác đọc tên mà mềm nhũn.
Chú gọi cậu là Lê Khâm, sau đó nói tên rất hay.
Người cha thấy con trai mình không lên tiếng mà chỉ mờ mịt cúi đầu, bèn nói: “Tần Túc, đây là con trai của anh, lúc trước chú còn làm ngựa để nó cưỡi đó.”
Chú nhíu mày, nhìn thấy dáng vẻ hơi né tránh của thanh niên: “Đúng vậy, lúc đó còn bé như vậy mà.”
Rốt cuộc thanh niên cũng ngẩng lên, nhưng cậu khôi phục trấn định rất nhanh, trên mặt là nụ cười mỉm yên tĩnh không thuộc về lứa tuổi, gật gật đầu: “Chú ạ.”
Cậu chào một cách khách khí, lễ phép mà khéo léo.
Chờ khi tiệc rượu trôi qua quá nửa, cắt bánh ga tô xong, thanh niên lại đến hậu hoa viên.
Sau đó gặp một cuộc cãi vã, là một đôi tình nhân.
Cậu có biết, là một người cùng trang lứa mà cậu có nói chuyện qua mấy câu, với bạn gái của anh ta.
Không được bao lâu hai người đó không làm ầm ỹ nữa, hôn nhau.
Thanh niên hơi lúng túng, cậu bước nhẹ về phía nhà kính trồng hoa.
Đó là một căn nhà kính rất lớn, cũng không phải trong suốt mà rực rỡ sắc màu, dây leo mọc đầy tường.
Cậu đẩy cửa vào. Cửa kính có treo nhiều hạt pha lê tròn, kêu đinh đinh đang đang.
Nghe nói đây là tác phẩm của người mẹ đã mất của cậu, cha cậu giữ gìn căn phòng này rất tốt, mà cậu cũng rất thích đến đây để ngẩn người.
Có điều thanh niên không hề nghĩ tới, hồi nãy ở bên ngoài cậu gặp một cảnh cãi vã, đến đây lại gặp một cảnh làm tình.
Là một cảnh làm tình một phương.
Sau bông cẩm tú cầu tròn xoe, người cậu gọi là chú, cổ áo khẽ mở, thắt lưng cởi một nửa.
Giữa ngón tay là loại thuốc lá từng đưa cho cậu thanh niên, hắn chậm rãi phả ra một hơi.
Tay còn lại đang xuyên qua tóc của cái người đang quỳ gối trước mặt hắn mà bú mút, bàn tay ấy càng lúc càng siết chặt.
Giống như đang thoải mái, hắn hơi giương cằm, híp mắt, hầu kết khẽ nhúc nhích, thấp giọng thở dốc, gợi cảm vô ngần.
Dường như thanh niên có thể ngửi được mùi hormone của chú đang tản ra.
Là hương vị trộn lẫn giữa mùi nước hoa và mùi dục tình, từng luồng phả ra, giống như cơn gió không hề tiếng động mà lại sờ thấu mỗi tấc da thịt trên người thanh niên.
Thanh niên cứng rồi, cứng vô cùng. Đột nhiên cậu rất ước ao, lại đố kỵ với cái người đang quỳ gối trước mặt chú kia.
Nhưng cậu lại vì tâm tư này của mình mà cảm thấy lúng túng.
Tự đắm mình trong truỵ lạc, lại đánh mất tự trọng.
Sau đó, đột nhiên chú lại nhìn về phía cậu.
Nhất thời thanh niên không tránh được, sợ hãi né sang.
Hình như chú cũng không phát hiện đến cùng là ai, chỉ nở nụ cười khiêu khích về phía này, vầng trán ướt sũng dục vọng và tuỳ tiện.
Căn bản chú không quan tâm đến việc có người nhìn lén.
Hắn chỉ bảo người đang quỳ mở miệng lớn hơn chút.
Sau đó bắt đầu đẩy eo, không hề thương tiếc mà đâm chọc vào miệng người kia