Chú Ơi, Kết Hôn Nào!

Chương 23: Chiều vợ



Cũng chẳng biết Hứa Dịch và Hoắc Ninh Tuyết đã trải qua thời gian âu âu yếm yếm bao lâu nữa, cô chỉ biết rằng khi cô đã rất mệt rồi thì anh mới ngừng lại và đưa cô đi tắm rửa. Cô chừa rồi, lần này cô thật sự chừa rồi, cô sẽ không chơi với lửa nữa đâu.

Còn Hứa Dịch được ăn no thì cũng nằm bên cạnh vợ mình để đọc sách, cũng may hôm nay anh không có tiết nên mới có thể ở nhà phục vụ vợ mình như vậy, nhưng nhìn cô mệt mỏi như thế thì anh cũng chỉ biết bật cười mà thôi. Rõ ràng lúc nào cô cũng là người khơi màn, nhưng cứ lâm trận là lại cầu xin dừng lại, anh cũng đến ạ với cô gái này, rốt cuộc thì anh cũng không hiểu tại sao bản thân lại dính lấy cô nữa.

Bây giờ thì hay rồi, không chỉ dính lấy một chút mà là dính lấy cả đời luôn rồi. Đúng thật là anh cũng không hiểu bản thân đang nghĩ gì nữa.

Đưa tay kéo chăn đắp lên cho cô, nhưng Hoắc Ninh Tuyết lại cố ý tìm lên người anh, sau đó vòng tay ôm lấy anh, dụi dụi vào người anh rồi lại ngủ ngon lành, thôi đành vậy, lấy vợ kém nhiều tuổi quá thì phải chịu thôi chứ biết sao bây giờ. Anh vừa ôm cô vừa đọc sách, để xem tối nay phải nấu cái gì bồi bổ cho cả vợ cả con đây nhỉ.

Mà nhắc mới nhớ, anh còn chưa nói đến chuyện mình và Hoắc Ninh Tuyết kết hôn nữa, không biết phản ứng Nguyệt Y sẽ thế nào đây, mặc dù Nguyệt Y rất thích cô, nhưng đến chuyện anh kết hôn thì nó lại là chuyện khác, liệu con gái có thể chấp nhận hay không đây?

[…]

Hoắc Ninh Tuyết đã ngủ suốt buổi trưa mà không ăn, hiển nhiên Hứa Dịch cũng ngồi yên cho cô lấy mà cũng không dịch chuyển dù một chút. Lúc cô tỉnh dậy thì đã nhìn thấy anh đầu tiên, nụ cười hạnh phúc của cô lại hiện diện ở trên môi, Hoắc Ninh Tuyết nhỏ giọng nói:

- Chồng ơi, em đói.

Hứa Dịch nghe thấy giọng của cô cũng đặt quyển sách sang một bên, nhìn cô bằng cặp mắt cưng chiều, nhẹ giọng nói:

- Em muốn ăn gì?

- Em muốn canh sườn bò. Chồng đi mua cho em nha?

- Ăn thêm một ít rau nhé?

Hoắc Ninh Tuyết có chút bĩu môi rồi lắc đầu, cô không thích ăn rau, nhìn thấy cô lắc đầu thì Hứa Dịch lại nói:



- Nếu ăn thêm rau thì anh sẽ mua thêm hải sản, được không?

- Hải sản sốt cay nha?

Hứa Dịch nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu, đến đây thì Hoắc Ninh Tuyết mới thỏa hiệp mà đồng ý ăn rau, lúc này anh đang choàng thêm áo khoác, nhưng rồi anh lại nhìn cô, nói:

- Anh mua thêm táo và nho nhé?

- Mua táo và dâu đi, Y Y và Cảnh Cảnh thích ăn dâu.

Hứa Dịch lại gật đầu, vốn Hoắc Ninh Tuyết còn tưởng đã xong rồi, nhưng bất chợt anh lại nhìn cô, nói:

- Ăn kem không?

Hai mắt của Hoắc Ninh Tuyết liền sáng lên, cô đưa hai ngón tên lên, ý bảo anh mua hai cây, Hứa Dịch cũng mỉm cười rồi chuẩn bị rời đi. Nhưng vừa mới bước đến cửa phòng thì đột nhiên anh lại nhớ cái gì đó, anh lại vòng vào bên trong, Hoắc Ninh Tuyết còn định hỏi anh quên cái gì à, còn chưa đợi cô lên tiếng thì Hứa Dịch đã nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi của cô một cái, nhỏ giọng nói:

- Đợi anh một chút.

Gương mặt nhỏ của Hoắc Ninh Tuyết có chút đỏ lên, sau đó lại e thẹn mà gật đầu.

- À phải rồi, chút nữa anh về anh sẽ dọn, em chỉ cần rửa mặt thôi, biết chưa?

Đến đây thì Hứa Dịch mới thật sự là rời khỏi nhà và đi mua thức ăn nè.



Nhưng Hoắc Ninh Tuyết thì vẫn chưa thoát được cái nụ hôn tạm biệt đó, ôi trời ơi, sao gương mặt cô lại đỏ như vậy chứ? Rõ ràng cô đâu có dạy anh như vậy đâu? Ai! Là ai đã dạy hư chồng cô rồi… Biết… Có biết làm vậy cô thích lắm không hả! Sao lại dám làm vậy chứ!

Đến đây thì Hoắc Ninh Tuyết còn ngại ngùng ôm lấy gối ôm nằm mà lăn lộn mấy vòng trên giường, cô còn đưa tay ôm mặt mình nữa chứ, thật sự là ngại chết đi được.

[…]

Đợi khi Hứa Dịch mua thức ăn về nhà thì cô cũng đã dọn xong “bãi chiến trường” của họ rồi, bình thường chỉ có Hứa Dịch dọn ở trên phòng thôi, nhưng hôm nay là vì bị cô ôm suốt cả buổi nên Hứa Dịch không dọn dẹp được, còn khi cô thức dậy thì anh đã ra ngoài mua thức ăn rồi, nên thay vì đợi anh về dọn thì Hoắc Ninh Tuyết sẽ là người dọn dẹp.

Lúc Hứa Dịch thấy nhà cửa đã được dọn dẹp xong còn nhìn cô, nói:

- Sao em lại dọn rồi, chẳng phải đã dặn là chỉ cần ngồi chờ thôi sao?

- Em muốn được anh thưởng đó.

Nhưng Hoắc Ninh Tuyết lại ngồi trên ghế nhìn anh, sau đó còn bày ra dáng vẻ “Em có giỏi không? Mau thưởng cho em đi” nữa chứ, nhìn gương mặt đắc ý của cô thì Hứa Dịch cũng nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một cái, nói:

- Tối nay em muốn ăn gì?

Hoắc Ninh Tuyết vừa được Hứa Dịch đút ăn vừa suy nghĩ, đột nhiên lại nói:

- Tối nay chúng ta làm bữa tiệc BBQ đi, sẵn tiện em sẽ mời bạn trai của Cảnh Cảnh đến luôn. Cho chú gặp mặt, nói sao thì cũng sẽ là em rể tương lai mà.

Hứa Dịch cũng không phản đối, sau đó thì anh vẫn chăm sóc Hoắc Ninh Tuyết ăn trưa, ăn xong thì anh cũng dọn dẹp và cắt trái cây cho cô, nói chung thì mình cưới vợ trẻ mà, phải chăm lo từng li từng tí, nhưng đây là anh cam tâm tình nguyện.

Vợ anh đẹp, vợ anh có quyền lười.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv