Chị gái nhân viên lễ tân suýt chút nữa cũng bị dọa sợ, trước đó rõ ràng cũng đã gặp vợ tương lai của tổng giám đốc mấy lần, nhưng với hiện tại hoàn toàn không giống nhau.
Cô ấy yếu ớt nói: "Cô... Cô Tô mời tới bên này, tôi đưa cô đi thang máy.
Tô Noãn Tâm thản nhiên nói: "Không cần, tự tôi đi thang máy lên tiện hơn."
Nói xong, vẻ mặt lạnh lùng đi đến thang máy phía bên kia.
Chị gái nhân viên lễ tân vỗ vỗ ngực trái nói: "Hóa ra cô Tô còn có tính cách khác biệt này... Chẳng trách tổng giám đốc thích, cảm giác cực kỳ có sức quyến rũ nha."
Trước kia cách ăn mặc bình thường, ngoại trừ dáng vẻ đẹp để cũng không phải cô gái xuất sắc gì, cô ta còn cảm thấy như vậy không xứng với tổng giám đốc cao quý giống thần tiên của bọn họ.
Bây giờ lại cảm thấy, phong cách lạnh lùng này của cô Tô, hoàn toàn xứng đối với tổng giám đốc của bọn họ.
Tô Noãn Tâm không để ý những thứ này, một đường đi thẳng lên tầng cao nhất trong trạng thái hòa hợp giữa cô và vai diễn.
Lý Minh bỗng nhiên thấy cô đi thẳng về phía anh, một lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cho rằng, là mình đang hoa mắt.
Đó là cô Tô sao?
Không phải cô Tô có chị em gái song sinh chứ? Nếu không sao lại giống như trở thành một người khác?
Anh tính thăm dò thử đi lên trước, mở miệng hỏi: "Cô... Cô Tô?"
Tô Noãn hờ hững quét mắt nhìn anh ta một cái nói: "Thư ký Lý, không nhận ra tôi?" "Sao lại thế... Nhưng cô... Làm sao bỗng nhiên, ăn mặc thành như thế này?" "Tôi như vậy có vấn đề sao?" "Không có không có thay đổi bề ngoài và tính cách, cô Tô cảm thấy thích là được." Nhưng cô thay đổi như thế này có hơi khoa trương!
Cảm giác cả người, tác phong tất cả đều thay "Lệ Minh Viễn đâu?"