“Đương nhiên trước tiên là cho nó một cái tát! Đánh một trận rồi nói tiếp! Nếu không, chuyện nó hố cả bố với em trai ruột thịt của nó thảm như vậy… cái này đúng sao?”
Khó môi Tân Thiên co rút nói: “Không phải là sẽ thuyết phục người trước sao?”
“Bố thuyết phục cái rắm ý! Nhà họ tần chúng ta sắp bị nó làm cho không còn gì rồi”
Tân Thiên: “..” Cho nên tại sao Lệ Minh Viễn lại muốn tự mình chạy.
tới chuyến này?
Rõ ràng là thấy anh ta nhàn rỗi, cố tình kiếm chuyện cho anh ta làm chơi.
“Cái đó bố à… Loại thời điểm này, trên tay chị còn có con tin, chúng †a không thể chọc giận chị ấy, phải từ từ nói chuyện với chị Vẻ mặt Tân Kiên sắp vo thành một nắm, ánh ta tức giận nói: “Đến lúc này mà còn có thể từ từ nói chuyện sao?”
“Cho dù vậy bố cũng phải nói… tính mạng của Tô Noãn Tâm đang ở trong tay chị ấy, đây là điểm mấu chốt, nếu Tô Noãn Tâm mà có chuyện gì, tất cả chúng ta sẽ đều phải chôn cùng!| “Chuyện này…”
“Bố từ từ suy nghĩ xem, có thứ gì có thể gọi lương tri của chị trở về không…. Ngày mốt, Lệ Minh Viễn và chị sẽ gặp mặt, lúc đó cũng sẽ mang chúng ta đi cùng”
“Thật sao?”
“Thật…. Cho nên thành công hay thất bại thì phải xem ngày mốt”
“Vậy để bố nghĩ, phải nghĩ thật cẩn thận… chị gái con từ nhỏ đến lớn đều do bố nuông chiều lớn lên… Đối xử với nó tốt đến mức nó cảm thấy bố đối xử tốt với nó là đương nhiên… Chuyện này nên nói cái gì cho “Không vội, bố cứ từ từ suy nghĩ”
“Đúng vậy, phải từ từ suy nghĩ… đây chính là cơ hội duy nhất của nhà họ Tân chúng ta”
Tân Thiên thấy ông ta cuối cùng cũng coi trọng chuyện này, trong lòng cuối cùng cũng khế thở ra.
Sau đó anh nhìn về phía Tân Nghĩa nói: “Lệ Minh Viễn nói dì với em?”
Tân Nghĩa lắc đầu nói: “Không nói gì, chỉ nói tình huống của mẹ em thôi…”
Trong mắt Tân Thiên không khỏi hiện lên một vòng nghi ngờ.
Lấy tình huống tình địch của Lệ Minh Viễn với Tân Nghĩa… Không thể nào có chuyện lúc trở về bước chân lại nhẹ nhàng như vậy?
Tình tính Tân Nghĩa thô bạo như thế, không làm ầm ï lên sao?
Nhưng Tân Nghĩa không chịu nói, anh ta cũng không hỏi nhiều.
Có lẽ Lệ Minh Viễn đã chuẩn bị sẵn cả hai tay.
Mà Tân Nghĩa cũng không muốn Tô Noãn Tâm xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ chủ động giúp đỡ.
Nếu đã như vậy thì cứ để vậy đi.
Tân Thiên đau đầu dựa vào vách tường…. Cẩn thận nghĩ lại chuyện khi còn bé của anh ta và chị anh ta.
Mà đãi ngộ của Tô Noãn Tâm ở bên này đã tốt hơn không ít.
Bởi vì những người bắt cóc cô đều đã biết cô có bốn trăm năm mươi nghìn tỷ, đồng thời đại ca cũng nói là đã điều tra rõ, số tiền kai là thật.
Không phải con nhóc này nói dối.