Khi Cố Thanh Sơn rời đi.
Ma giới Tà Kỳ.
Trận chiến ở trên bầu trời vẫn còn tiếp tục.
Nhưng thần Kim Diễm đã lục soát được một lần toàn bộ Ma giới Tà Kỳ.
Thế giới này không có Nhân tộc.
Nếu như là ở thời đại hưng thịnh của Nhân tộc, tại Thiên giới Nguyên Thủy, đương nhiên sẽ rất khó để hắn ta tìm được Cố Thanh Sơn.
Nhưng hiện tại toàn bộ Ma giới Nguyên Thủy chỉ có một tu sĩ Nhân tộc là Cố Thanh Sơn, việc này cũng giống như hạt trân châu trong đống than đá, bắt mắt và dễ thấy.
Thần Kim Diễm hoàn toàn có thể dựa vào luồng sóng linh lực nhỏ bé trên người tu sĩ để tìm ra Cố Thanh Sơn.
Nhưng hắn ta không hề phát hiện ra bất kỳ một luồng sóng linh lực nào của tu sĩ hết.
Thần Kim Diễm im lặng suy nghĩ, ra dấu tay với Hình Nhân Ánh Sáng.
Các thần linh dần dần lui về phía sau.
Cuối cùng, bọn họ vừa giao chiến với Ma vương, vừa rút khỏi Ma giới Tà Kỳ.
Ma vương Tà Kỳ đẩy lui thần linh, từ đó về sau uy danh chấn động khắp Ma giới Nguyên Thủy.
...
Quay lại Thiên giới Nguyên Thủy, thần Kim Diễm nắm chặt đồng xu Hoang Cổ ở trong tay.
Hình Nhân Ánh Sáng thấy thế, liền nói: “Đồng xu đưa ngươi tiến hành hai lần liên tiếp xuyên qua Bóng Chồng, tạm thời không có cách nào để sử dụng được nữa.”
Thần Kim Diễm không cam lòng gầm khẽ một tiếng.
Thật sự không biết Cố Thanh Sơn đã đi đâu.
Chẳng lẽ đã rời khỏi Ma giới Tà Kỳ, đi đến Ma giới khác?
Hay là nói, hắn đã trực tiếp rời khỏi Bóng Chồng thời đại này.
Bóng Chồng thời đại có vô tận, Ma giới cũng có chừng mấy nghìn.
Bất kể là tình huống nào, cũng khó tìm.
Lúc này Hình Nhân Ánh Sáng lại nói: “Ngài trở về đi, không cần ở lại chỗ này nữa.”
“Vì sao? Ta vẫn chưa giết chết được tên đó.” Thần Kim Diễm hỏi.
“Ngài không cần giết hắn, kế tiếp cứ giao cho ta.”
“Ngươi có cách gì hay sao?”
Hình Nhân Ánh Sáng nói: “Ở thời đại thượng cổ, bọn ta không rõ vào thời khắc cuối cùng Nhân tộc đã làm gì, nhưng bọn ta biết những Bóng Chồng thời đại này nhất định là được xây dựng để che giấu một thứ gì đó.”
“Do đó mặc dù không biết một bước cuối cùng của Nhân tộc được giấu ở nơi nào, nhưng bọn ta đã dùng rất nhiều cách, tìm ra được một vài mắt xích trung gian mà bọn chúng thiết lập trong Bóng Chồng thời đại.”
“Trong mấy tấm Bóng Chồng thời đại đặc biệt đó, bọn ta đã sớm chuẩn bị cách để phá hủy chúng hoàn toàn.”
“Hiện tại, nếu như đã không còn cách gì để tìm ra nơi ở của tên kia, cũng không có cách nào biết được bí mật cuối cùng của Nhân tộc từ trong miệng hắn, bọn ta sẽ khởi động tất cả các cách, phá hủy mấy mắt xích bí mật mà Nhân tộc đã sắp đặt.”
“Như vậy, mặc dù chúng ta không có cách nào tìm ra bí mật kia, nhưng cái tên tu sĩ mà ngài truy sát cũng không có cách gì để đến được nơi bí mật cuối cùng đó.”
“Chuyện này xem như là đã được cắt đứt triệt để.”
Thần Kim Diễm nghe vậy không ngừng gật đầu.
Nếu như không tìm thấy Cố Thanh Sơn, đây đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ cần Cố Thanh Sơn không thể đến được bước cuối cùng đó, tất cả đều sẽ không xảy ra.
Thần Kim Diễm lặng im suy nghĩ một lúc, nói: “Nếu đã như vậy, thì ta yên tâm rồi, ta sẽ tiếp tục chờ thêm một thời gian nữa, cho đến khi đồng xu có thể được sử dụng lại.”
Hình Nhân Ánh Sáng nói: “Ngài vẫn muốn giết hắn sao?”
“Ừm, đây là nhiệm vụ mà ta tới đây, chỉ là hiện tại không cấp bách lắm mà thôi.” Thần Kim Diễm nói.
“Được rồi, ta đi trước đây, ta phải lập tức phá hủy mấy tấm Bóng Chồng thời đại đặc biệt đó.” Hình Nhân Ánh Sáng nói.
“Như vậy là tốt nhất, tương lại của Thần tộc cũng sẽ vì thế mà có được sự an ổn.” Thần Kim Diễm nói.
Hình Nhân Ánh Sáng gật đầu, ngay lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
...
Bên kia.
Cố Thanh Sơn đang xuyên qua hư không.
Đây là vùng đất hỗn loạn của thời không, vô số Bóng Chồng của thời đại thượng cổ thỉnh thoảng lại hiện ra trong hư không vô tận.
Có nhiều lần Cố Thanh Sơn suýt chút nữa thì đâm vào một số Bóng Chồng.
Nói như vậy, hắn sẽ đến những thời gian khác của thời đại thượng cổ.
May mà ngọc điệp luôn kịp thời khống chế phương hướng, mang theo hắn bay về một vị trí đặc biệt nào đó.
Cuối cùng, hắn đã đến được Bóng Chồng thời đại đặc biệt tiếp theo.
Trong một gian phòng sách cổ bày đầy ngọc giản, thân hình của Cố Thanh Sơn hiện ra.
Vừa xuất hiện, lập tức liền có người kéo hắn, vội vội vàng vàng đi ra khỏi phòng.
Cố Thanh Sơn không nói lời nào, phóng tầm mắt quan sát đối phương.
Chỉ thấy đây là một đệ tử của thiên cung Hoang Vân, mặc trang phục đệ tử phổ thông nhất, vừa chạy vừa sốt ruột nói: “Mau! Thi đấu đệ tử sắp sửa bắt đầu rồi, ngươi đã báo danh, tại sao vẫn còn ngây người trong phòng sách cổ chứ?”
Cố Thanh Sơn cười nói: “Ta chợt nhớ tới có một loại thuật pháp có thể dùng được, cho nên mới đến phòng sách cổ tìm kiếm một chút.”
Đệ tử kia thở dài: “Thật sự phục ngươi rồi đấy, đi mau, sắp đến lượt ngươi ra sân tỷ thí rồi.”
“Được.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người bay vút đến một quảng trường, lúc này mới dừng bước.
Cách đó không xa, có một tòa đài cao nằm ở trung tâm của quảng trường.
Có tu sĩ đứng trên đài cao, đang tiến hành cuộc tranh đấu so tài về thuật pháp.
Trên bầu trời, mấy gã đại tu sĩ lẳng lặng lơ lửng bất động, quan sát các đệ tử ở phía dưới tỷ thí.
Phong chủ của các núi đều ở đây.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn quét qua khuôn mặt của mấy vị Phong chủ.
Ánh mắt hắn chạm vào Phong chủ Diệu Âm - Lạc Băng Ly.
Lạc Băng Ly khẽ gật đầu.
Ngay sau đó, nàng truyền âm tới.
“Tốt lắm, ngươi có thể đột phá Minh Thần trong Bóng Chồng trước, một đường đạt đến cảnh giới Kiến Không, hy vọng sống sót trong Bóng Chồng thời đại này đã lớn hơn rồi.”
“Nơi này sẽ xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Thanh Sơn dùng thần niệm hỏi.
Lạc Băng Ly nói: “Ở thời đại này, quái vật Hoang Cổ sẽ phát động cuộc xâm lược lần đầu tiên trong lịch sử, tạo thành sự ăn mòn và đả kích trước đó chưa từng có đối với Nhân tộc, vô số tu sĩ sẽ bị bọn chúng ăn thịt, rất nhiều tông môn cũng sẽ bị hủy diệt.”
“Mục đích ta tới đây là gì?” Cố Thanh Sơn tiếp tục hỏi.
“Có một con lãnh chúa Hoang Cổ, trên người nó mang một đồng xu Hoang Cổ đặc biệt, nó sẽ bị đánh chết trong cuộc chiến tranh này.”
“Mà đồng xu Hoang Cổ đặc biệt trong tay nó lại có một loại sức mạnh có thể khắc chế thần linh.”
“Trong lịch sử, đồng xu này vừa mới xuất hiện chưa được bao lâu, lập tức đã bị thần linh lấy đi.”
“Ngươi nhất định phải thể hiện xuất sắc trong trận chiến tranh này, như vậy, khi lãnh chúa Hoang Cổ chết, khi ngươi đưa tay ra lấy đồng xu sẽ không có người nào ngăn ngươi cả, ta cũng sẽ ngăn chặn sự quấy nhiều của những người khác giúp ngươi.”
Cố Thanh Sơn nói: “Như vậy xem ra, ngay khi ta lấy được đồng xu đó, ta sẽ phải rời khỏi thế giới này đúng chứ?”
Lạc Băng Ly nói: “Đúng, đồng xu đó rất quan trọng, ngay khi ngươi lấy được nó, thì phải rời đi ngay lập tức!”
“Ta làm thế nào để rời khỏi Bóng Chồng thời đại này?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Cầm lấy ngọc điệp này, khi ngươi muốn đi, dùng linh lực kích hoạt nó.”
Cố Thanh Sơn phát hiện ra trong tay có thêm một món đồ.
Hắn cúi đầu xuống nhìn, chính là một chiếc ngọc điệp.
Kiểu dáng của chiếc ngọc điệp này không có sự khác biệt nào so với những chiếc ngọc điệp khác, chỉ là ở giữa có khắc hai chữ: Chấn Toại.
Hắn thu chiếc ngọc điệp vào trong ngực, ngọc điệp lập tức hợp lại với mấy chiếc ngọc điệp khác.
Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên giao diện Chiến Thần.
[Ngài đã nhận được đơn vị cấu tạo cơ sở của ngọc điệp, bây giờ hệ thống có thể hiển hiện thông tin của nó.]
[Tên đồ vật: Ngọc điệp luân chuyển Thiên giới (tàn).]
[Chất lượng: Đặc biệt.]
[Biên niên sử tận thế: Vật này chính là bí mật trong bí mật, ngưng kết kết tinh trí tuệ cao nhất của tu sĩ Nhân tộc, chưa bao giờ được được công bố trong đông đảo quần chúng.]
[Kỹ nghệ Chiến Thần: Bắt đầu từ bây giờ, ngài sẽ có thể học cách chế tạo ra ngọc điệp luân chuyển Thiên giới.]
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua rồi không để ý đến nó nữa.
Hắn cất xong ngọc điệp, liền hỏi: “Còn bao lâu nữa thì quái vật Hoang Cổ sẽ xâm lược?”
Lạc Băng Ly đáp: “Ngay tại lúc này.”
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn từ bốn phương tám hướng vang lên.