Vô số Hắc ma dương phát ra tiếng kêu phẫn nộ và sợ hãi. Cho dù sự việc xảy ra quá mức đột ngột nhưng số Hắc ma dương kịp phản ứng lại cũng không hề ít.
Bọn chúng dần hiểu rõ một sự thật.
Chúng không thể ngờ, đối phương đã lập tức phát hiện ra vị trí ẩn nấp của dê vương!
Đám Hắc ma dương lần lượt chạy về chính giữa, muốn bảo vệ dê vương mới kia!
Toàn quân ép lên giống như thủy triều tuôn về phía trường đao, muốn ngăn chặn xu thế của trường đao.
Vung đao!
Vung đao!
Vung đao!
Ninh Nguyệt Thiền không ngừng đột nhập.
Nhưng nàng có mạnh hơn nữa thì dù sao cũng chỉ có một mình.
Dưới áp lực liên tục tăng lên của đám Hắc ma dương, trường đao của nàng không khỏi dần dần dừng lại, bắt đầu có dấu hiệu suy tàn không thể duy trì tiếp.
“Không hay rồi.” Cố Thanh Sơn biến sắc nói.
Hắn đang định cử đọng thì lại nghe trong đám hắc ma dương vang lên tiếng quát thanh thúy.
“Ngươi chết, hoặc ta vong!”
Thiếu nữ kêu lớn.
Sau một khắc, đao quang càng tăng lên!
Trường đao lẫm liệt, thẳng tiến không lùi!!!
Trong nháy mắt tất thảy những tồn tại ngăn cản trước trường đao đều bị đao mang chém vỡ đánh bay.
Nàng tiến quân thần tốc, lao thẳng đến trung tâm của bầy Hắc ma dương.
Soạt!!!
Đao quang lại lóe lên.
Dê vương mới tiếp bị đao mang bổ trúng, chém thành hai đoạn.
Bầy dê lập tức yên tĩnh.
Vua bị giết rồi.
Vua bị giết rồi!!!
Đám người mới vừa xông lên kia cũng không kìm được dừng bước lại.
Quá chấn động...
Làm gì có kiểu chém giết thế này, nữ nhân này vừa ra tay ngay cả mạng mình cũng chẳng cần nữa!
Một giây sau, trong đám Hắc ma dương vang lên riếng rống thảm thiết và phẫn nộ.
Bọn chúng cùng nhau ra tay, toàn lực công kích thiếu nữ cầm đao!
Dám tập kích giết vua, nữ tử nhân loại này nhất định phải chết!
Nhưng một màn ánh sáng hiện lên giữa bầy Hắc ma dương.
Trong thoáng chốc, thiếu nữ mặc chiến giáp màu tuyết bị tầng tầng bao vây lập tức biến mất.
Nàng biến mất không thấy đâu rồi!
Cho dù đám Hắc ma dương có tìm thế nào cũng không thấy bóng dáng của nàng.
Những người mới kia cũng sững sờ.
Có người dần phản ứng lại, hét to như bị điên: “Nàng ta thông qua rồi! Nàng ta đã có được sự ưu ái của Trật Tự Sinh Mệnh rồi!”
Cố Thanh Sơn vuốt trán, nửa ngày nói không nên lời.
Cô nhóc này thật sự quá mạnh.
Ngay cả sư tôn và mình lúc đánh nhau đều phải trải qua suy tính nhất định sau đó mới có thể xuất thủ.
Nhưng nha đầu này trong mắt chỉ có đao.
Vừa rồi thời khắc cuối cùng, thần niệm của Cố Thanh Sơn bao phủ toàn bộ đám Hắc ma dương, khóa chặt lên người Ninh Nguyệt Thiền.
Suýt chút nữa hắn đã phát động Súc Địa Thành Thốn.
May là chậm mất một chút.
Không thì hắn vừa tới đó, Ninh Nguyệt Thiền lại biến mất, vậy thì chỉ có mình hắn rơi vào sự phẫn nộ của bầy dê rồi.
Đây thật là...
Cố Thanh Sơn thở dài, nghĩ lại, cũng được.
Ninh Nguyệt Thiền trực tiếp chém giết Hắc ma dương vương, biểu hiện kinh diễm như thế, thành công đạt được ưu ái của Trật Tự Sinh Mệnh, trực tiếp thông qua được thế giới người mới.
Từ đó mình cũng đỡ lo một chút.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn dần dần trầm tĩnh lại.
Giờ mình chỉ cần nghĩ cách để bản thân có thêm Trật Tự Sinh Mệnh là được.
Cái gọi là Trật Tự Sinh Mệnh, là một loại trật tự đặc biệt chúng thần sáng tạo ra.
Thần linh thống hận trật tự.
Bởi vì mỗi loại trật tự đều có phương pháp dụ hoặc chúng sinh vô tận.
Thần linh không thể lúc nào cũng ở một bên trông coi hàng tỷ chúng sinh như ngân hà.
Thần linh cũng bó tay trước điều này.
Trải qua những tháng năm dài đằng đẵng, cuối cùng các thần linh nghĩ ra được một cách đối phó trật tự.
Đó là tự mình tạo ra trật tự, lấy trật tự chống lại trật tự.
Thần linh sáng tạo ra tổng cộng hai trật tự.
Một cái là Trật Tự Thiên Thần.
Một cái khác, chính là Trật Tự Sinh Mệnh.
Trong đó, Trật Tự Thiên Thần nhất định phải là những tín ngưỡng giả của chúng thần mới có thể nhận được tư cách tăng trật tự.
Trật Tự Thiên Thần bao hàm rất nhiều thần pháp đặc biệt của thần linh, thần phạt chi thuật, thần kỹ, thần uy... tín ngưỡng giả có thể có tư cách tăng thêm Trật Tự Thiên Thần sẽ thay thế thần linh trên mặt đất, đi trên con đường thần chỉ giữa hàng tỷ chúng sinh.
Trật tự Sinh Mệnh thì khác.
Đây là con đường tiến giai sinh mệnh thần linh sáng thế tạo ra dựa trên pháp tắc cấu thành căn bản của hàng tỷ sinh mệnh.
Chúng sinh vạn giới có thể nhận được thêm Trật Tự Sinh Mệnh chẳng khác nào có được chìa khóa bí mật để tiến giai nhanh chóng.
Thực lực của họ sẽ tăng lên rất cao, tính mạng của họ sẽ có bước nhảy vọt về bản chất, nhận được tiến hóa hoàn mỹ trước nay chưa từng có.
Hai loại trật tự đều tồn tại trong hai trăm tần thế giới của Khu Tranh Bá.
Cho nên Khu Tranh Bá thực sự là nơi chúng sinh hướng tới.
Nhưng Khu Tranh Bá là một chiến trường cực lớn, chúng thần đã hạ trật tự ở đây, đối kháng với tất cả những kẻ địch phản đối sáng thế.
Nơi này tràn ngập đủ loại nguy hiểm và giao phong.
Từ đấu đá đến ám sát, từ quy mô nhỏ đến những trận chiến lớn, tranh đoạt bảo vật, chiến tranh bang hội giáo hội, chiến tranh toàn diện cỡ lớn, tai nạn mang tính thế giới... tầng tầng lớp lớp những hoàn cảnh cực kỳ hung ác.
Đây là một cái máy xay thịt gặt đi tính mệnh chúng sinh.
Nếu không cường đại đến trình độ nhất định căn bản sẽ không thể nhận được “Tư cách gia nhập người mới” của hiệp hội chín trăm triệu tầng thế giới.
Sau khi vào nơi này, những “người mới” kia nhất định phải tìm đủ con đường mạnh lên... hoặc bị chết giữa đường.
Cố Thanh Sơn đứng trên cổng thành nhìn xuống.
Hắn thấy bầy dê đang phẫn nộ lao lên tòa thành trên núi cao.
Hắc ma dương vương chết đi đồng thời Hắc ma dương vương mới ra đời.
Rất rõ ràng, nó muốn quán triệt ý chí của Dê vương tiền nhiệm.
Không ít những người mới vây quanh bên ngoài bầy dê, lầm tưởng có cơ hội để bộc phát đợt công kích, gặt hái tính mệnh của bầy dê.
Bầy dê phẫn nộ khởi xướng phản kích.
Thân hình bọn chúng thoăn thoắt, đôi giác trên đầu chẳng những cực kỳ sắc bén mà còn có thể phát ra các loại công kích khác nhau.
Cố Thanh Sơn tận mắt nhìn thấy người mới bị hơn mười đạo thuật pháp đồng thời đánh trúng, sau đó bị mấy Hắc ma dương dùng đầu đụng vào, cả người bị bảy tám cái sừng dê đồng thời phân thây.
Người mới này đã cống hiến tiên huyết chi lực quý giá cho bầy Hắc ma dương rồi.
Cơ thể của vài Hắc ma dương trở nên lớn hơn.
Hai giác trên đầu chúng bắt đầu mọc ra những đường vân thần bí.
Có người chết cũng có người thành công.
Một người mới khác sau khi liên tục giết chết hơn ba mươi con Hắc ma dương đang chuẩn bị chạy trốn, chợt ngây ngẩn cả người.
“Ha ha ha ha, ta đi trước một bước!” Gã cuồng tiếu hét lớn.
Một khắc sau, một màn ánh sáng bao lấy gã, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Màn này rõ ràng đã kích thích thêm nhiều người hóa liều.
Tất cả mọi người đã lao xuống khỏi tòa thành, tiến hành chiến đấu vừa đánh vừa lui với bầy Hắc ma dương.
Chỗ tốt của loại sách lược chiến đấu này là bất cứ lúc nào bản thân cũng có thể trốn ra sau, đồng thời lại có thể tìm cơ hội giết một hai con Hắc ma dương.
Chiến đấu tiến vào giai đoạn tàn khốc và kịch liệt nhất.
Cố Thanh Sơn không tham dự.
Hắn nhìn chung quanh một chút.
Trên cổng thành không có một ai.
Cố Thanh Sơn đi đến đằng sau công sự phòng ngự kiên cố, vỗ túi trữ vật lấy ra một trận bàn cỡ nhỏ, bắt đầu bày trận.
Mấy chục tầng pháp trận phòng ngự bố trí xong, cuối cùng mới bố trí một đạo pháp trận cách âm.
“Có thể ra rồi.”
Cố Thanh Sơn nói.
Trong hư không sau lưng hắn, Lục Giới Thần Sơn kiếm dần dần hiển hiện trong hư không.
Trường kiếm hóa thành Sơn Nữ, đáp xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Công tử.” Sơn Nữ nói.
“Ừm, trước đó khi nữ sĩ Hắc Hải lựa chọn người mới, cô đã từng nghe từng thấy chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Công tử, chuyện này rất quan trọng sao?” Sơn Nữ thận trọng nói.
“Vô cùng quan trọng, ta muốn biết rốt cuộc lúc ấy đã xảy ra chuyện gì.” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.
“Đã rõ.” Sơn Nữ gật đầu nói.