"Ý kiến hay, anh dùng điểm truyền tống mà về, tiện thể mang Liêu Hành qua đây."
"Để ông ta tới đây?" Trương Anh Hào chần chờ nói.
Ánh mắt anh ta dừng trên người Mèo Con, sau đó liếc mắt ra hiệu với Cố Thanh Sơn.
Mèo Con lớn lên xinh đẹp, dáng người thướt tha, trên đầu còn có một đôi tai mèo dễ thương, cả người đồng thời tản ra hai loại mị lực thanh thuần và yêu dã.
Nếu để lão sắc quỷ kia đến đây, lỡ như làm ra hành động không thích hợp nào chọc Mèo Con giận, tình cảnh đó đúng là xấu hổ.
Cố Thanh Sơn lập tức hiểu ý của Trương Anh Hào.
Hắn vỗ trán, nói: "Vậy khỏi mang ông ấy qua chỗ chúng ta, bảo ông ấy giúp Nữ Thần Công Chính phá giải hệ thống phòng ngự của phi thuyền đi."
Diệp Phi Ly nói: "Ý kiến này được đấy, nếu Liêu Hành thấy phi thuyền của tinh cầu khác, chỉ sợ lại hưng phấn ba ngày ba đêm không ngủ được."
Hắn ta đứng lên, theo Trương Anh Hào đi ra ngoài.
"Sao cậu cũng đi nữa?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Lâu lắm rồi không về, chắc là vợ cũng lo lắng cho tôi, tôi về gặp một chút rồi lại qua." Diệp Phi Ly nói.
Hai người đẩy cửa đi ra ngoài.
Trong phòng còn lại Barry, Mèo Con và Cố Thanh Sơn.
"Thiếu niên ngại ngùng tên là Diệp Phi Ly kia có quan hệ gì với anh?" Mèo Con lơ đãng hỏi.
"Cậu ấy theo tôi lăn lộn lâu rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Barry và Mèo Con liếc mắt nhìn nhau.
Barry châm chước nói: "Dường như cậu ta là Kẻ Diệt Thế mới được sinh ra."
"Kẻ Diệt Thế?" Cố Thanh Sơn nghi hoặc hỏi.
Mèo Con đáp: "Đúng vậy, cậu ấy sẽ nhanh chóng lớn mạnh, Kẻ Diệt Thế cuối cùng gần như có thể so sánh với Cổ Thần, tuy kẻ diệt thế chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian."
"Cậu có thể nói tình huống cụ thể của cậu ấy không?" Barry hỏi thêm.
Nếu là người khác hỏi như vậy, Cố Thanh Sơn còn lo lắng một chút.
Nhưng Barry và Mèo Con đều là người không tệ, giọng điệu của Barry khi hỏi câu đó cũng mang theo một loại quan tâm và lo lắng nào đó.
Cố Thanh Sơn không hề do dự, kể chi tiết về chuyện của Diệp Phi Ly.
"Cho dù mất đi thân phận nhân loại còn có thể tâm tâm niệm niệm lo lắng cho mẹ mình, tôi thật sự bội phục cậu ấy." Barry tán thưởng nói.
"Cậu ta còn muốn trở về báo bình an với vợ, không thể tin được Kẻ Diệt Thế giết chóc thành tính cũng sợ vợ, em đúng là gặp lần đầu luôn ấy." Mèo Con nói.
Cô lấy ra một cuốn vở, bắt đầu ghi chép chuyện của Diệp Phi Ly.
"Kẻ Diệt Thế là gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Barry nói: "Mất đi thân phận loài người, lấy sinh mệnh thể làm động lực để tiến hóa thành sinh mệnh thể cấp cao, sinh mệnh thể bậc cao đó bình thường sẽ mất đi lý trí, biến thành quái vật chỉ biết giết chóc."
"Sinh mệnh thể như vậy, thế giới của chúng tôi từng có rất nhiều." Cố Thanh Sơn nói.
"Cậu nói là nhân loại bị dính bệnh độc đi, những người bị cảm nhiễm đó trong lúc giết chóc chỉ có thể thu được một chút năng lượng sinh mệnh cực nhỏ, căn bản không được tính là sinh mệnh thể bậc cao."
"Nhưng người bạn này của anh lại không giống thế, em cảm nhận được cậu ta đã đạt tới trình độ cơ bản nhất của Kẻ Diệt Thế, hơn nữa còn có thể sử dụng hồn lực." Mèo Con vừa nói vừa không ngẩng đầu lên mà bổ sung: "Loại sinh mệnh thể bậc cao như cậu ấy cực kỳ có giá trị nghiên cứu, các tổ chức lớn đều treo giải thưởng, muốn có được tiêu bản sinh vật của Kẻ Diệt Thế."
"Diệp Phi Ly có lý trí và tình cảm, cũng không phải là quái vật chỉ biết giết chóc." Cố Thanh Sơn cường điệu.
Barry gật đầu nói: "Tôi một mực quan sát cậu ta, sự thật đúng như những gì cậu nói, đây thật sự là hiện tượng hiếm thấy."
"Vậy thì sao?"
Mèo Con nói: "Sự tồn tại của cậu ta quý hiếm hơn Kẻ Diệt Thế bình thường nhiều, anh thử nghĩ đi, không đánh mất lý trí và tình cảm, chỉ cần giết người là có được sức mạnh tinh hoa của đối phương để tiến hóa linh hồn của mình, đây là năng lực cường đại cỡ nào chứ."
"Hơn nữa căn bản không cần Trật Tự Ma Vương, cũng không cần giao dịch với bất kỳ kẻ nào, chỉ bằng chính bản thân mình là cậu ta có thể không ngừng mạnh lên, đây là con đường trở nên mạnh mẽ đơn giản trực tiếp thô bạo nhất."
Barry tiếp tục nói: "Sẽ có vô số tổ chức và thế lực báo ra cái giá trên trời, bọn họ sẽ điên cuồng khát vọng có được Diệp Phi Ly, dùng thân thể và linh hồn của cậu ta để tiến hành nghiên cứu."
Cố Thanh Sơn nhìn Barry, lại nhìn Mèo Con.
Chỉ thấy thần sắc hai người bình tĩnh, ngoài một chút lo lắng ra, không hề có chút gợn sóng.
Cố Thanh Sơn cảm khái.
Lấy thực lực của hai anh em này hoàn toàn có thể bắt Diệp Phi Ly đi đổi lấy một món thù lao lớn.
Bọn họ sẽ hoàn toàn thoát khỏi cảnh một nghèo hai trắng.
Nhưng sau khi xác nhận trạng thái của Diệp Phi Ly, anh em hai người lại chỉ thuần túy lo lắng cho cậu ta, cũng không có suy nghĩ gì khác.
Cố Thanh Sơn có chút cảm khái.
Hắn bỗng hiểu ra, vì sao Barry và Mèo Con lại nghèo.
"Như vậy, tôi phải làm như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề Diệp Phi Ly gặp phải?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Mèo Con nhìn Cố Thanh Sơn, lại nhìn Barry.
"Anh, anh nói xem?" Cô mang theo ý tứ nào đó, hỏi.
Barry trầm tư một lát, nói: "Cậu nhóc đó có chút ngại ngùng, nhưng làm việc thật sự không kém, anh cảm thấy có thể."
Mèo Con đồng ý nói: "Đúng thế nha, đây chính là Kẻ Diệt Thế mà, thật sự là hiếm thấy, nếu để cậu ấy ở Câu lạc bộ chẳng những chúng ta yên tâm, người khác cũng khó mà động đến cậu ấy."
"Quan trọng nhất là, cậu ấy sắp tiến vào giai đoạn tiến hóa đầu tiên."
Bắc Cực.
Gió tuyết gào thét.
Trên núi cao cực điểm.
Barry, Mèo Con, Cố Thanh Sơn đang ở trong ngôi nhà gỗ nhỏ.
Lò sưởi trong tường đang đốt lửa, bọn họ ngồi vây quanh đống lửa.
Ba người vừa uống rượu vừa bàn về chuyện Diệp Phi Ly.
“Sau khi hắn tiến hóa đến giai đoạn tiếp theo thì tình hình sẽ thế nào?”
Cố Thanh Sơn hỏi.
Mèo Con nói: “Phương hướng tiến hóa của mỗi Kẻ Diệt Thế không giống nhau, cái này phải xem bản tính thiên phú của chính cậu ta và loại sinh mạng thể cậu ta hấp thu.
“Được, xem ra phải tranh thủ thời gian để cậu ta có thêm cơ hội trưởng thành rồi.” Cố Thanh Sơn thở dài nói.
“Sao tôi cảm thấy cậu hơi sốt ruột thì phải?” Barry hỏi.
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Đúng vậy, thế giới này cần người bảo vệ, nhưng tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm... Tôi rất lo cho tông môn của tôi.”
Hắn nhìn chằm chằm giao diện Chiến thần chỉ thấy mấy hàng chữ đom đóm đang dừng lại ở đó.
[Ngài không sử dụng sức mạnh hệ thống Chiến Thần trở về thế giới Nguyên Bản.]
[Hệ thống đã tích lũy đủ sức mạnh.]
[Giờ ngài có thể đến thế giới Tu Hành rồi.]
[Lúc ngài cần, xin hãy liên lạc hệ thống tiến hành truyền tống.]
Cố Thanh Sơn không khỏi lắc đầu.
Sau khi Tình Nhu và Uyển Nhi truyền tống về thì luôn bặt vô âm tín.
Đã quá lâu không gặp sư phụ, Tiểu Lâu, Tú Tú, thật sự không biết rốt cuộc bây giờ họ như thế nào.
Đáng tiếc chuyện của thế giới Nguyên Bản còn quá nhiều, Cố Thanh Sơn không thể đi vào lúc này được.
“Tông môn?” Mèo Con tò mò hỏi.
“Đúng, tôi là tu hành giả dĩ nhiên là có nền tảng và truyền thừa.”
Cố Thanh Sơn nói sơ về chuyện thế giới Tu Hành và thế giới Thần Võ.
Barry và Mèo Con càng thêm kinh ngạc.
“Không nên gấp, rất nhiều chuyện không vội vàng được.” Barry an ủi.
Hắn ta và Cố Thanh Sơn cùng cụng một ly.
Hai người một hơi cạn sạch.
Cố Thanh Sơn nói: “Tóm lại, hi vọng có thể nhanh chóng kết thúc chuyện bên này thì tôi mới có thể quay về xem thử tình hình.”
Barry cười hỏi: “Không ngờ cậu lại giống tôi, cũng quan tâm đến cục diện của từng thế giới. Cậu cảm thấy cứu vãn những thế giới kia có cảm giác như thế nào?”
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Cứu vớt thế giới chẳng khác gì bán thức ăn giao hàng tận nơi.”
“Là thế nào?”
“Rất gian khổ, đồng thời chưa đến thời khắc cuối cùng thì vẫn chưa được coi là hoàn thành nhiệm vụ.”
Barry nghe xong bật cười ha hả.
“Cách nói này rất hay, chúng ta cùng uống chén nữa nào.”
Hắn ta rót cho mình và Cố Thanh Sơn một chén đầy, đích thân đưa tận tay cho Cố Thanh Sơn.
Hai người một hơi cạn sạch.