Đám yêu quỷ không phải tay mơ, rất nhiều yêu quỷ đặc dị tốc độ còn nhanh hơn cả tu sĩ.
Chỉ thấy đám yêu quỷ thuộc loại tốc độ này dùng toàn lực trốn chạy.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi chúng đã chạy tới biên giới doanh địa, chỉ cần chút thời gian nữa thôi là chúng có thể trốn thoát được.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, nói với Sơn Nữ: "Yên tâm, chúng nó trốn không thoát."
Hắn nhanh chóng chạy về phía trung tâm doanh địa, cũng vội vàng tập trung danh hiệu chiến thần lại thành một danh hiệu đặc thù: Tinh Hỏa Chiến Thần.
Giây tiếp theo, "Chinh phục" phát động!
Tất cả yêu quỷ ở đây đều đồng loạt dừng lại.
Một tên quan chỉ huy yêu quỷ đứng ra, lớn tiếng ra mệnh lệnh: "Lên! Giết tên tu sĩ độ kiếp kia, chỉ cần hắn chết thiên kiếp sẽ lập tức dừng lại!"
"Vì mạng sống, mọi người mau giết hắn!"
Rống!!!
Đám yêu quỷ xoay người lại, mang theo vũ khí nhắm về phía Cố Thanh Sơn!
Bên kia.
Doanh địa nhập ma giả.
"Đây là lôi điện, không, mạnh hơn lôi điện nhiều, dường như là thiên kiếp của tu hành giả."
Một gã nhập ma giả tinh tế cảm nhận được khí tức nguyên tố truyền đến từ phương xa.
"Không đúng... Yêu quỷ trời sinh sợ thuộc tính lôi, chẳng lẽ chúng đã xảy ra chuyện gì?"
Tên đó nghi hoặc nói.
Một tên nhập ma giả khác cười lạnh nói: "Ai thèm quản chúng nó, dám chửi chúng ta là nô lệ, chết là đáng đời."
Một gã tu hành nhập ma giả đứng dậy, nói: "Ta biết đó là gì, đây là có người tu hành đang độ thiên kiếp, muốn lợi dụng lôi kiếp oanh sát yêu quỷ."
Hắn ta tiếp tục nói: "Chúng ta vẫn nên đi cứu đám yêu quỷ, thuận tiện nhìn xem thật ra là ai đang độ kiếp... Phải biết rằng, chờ sau khi lôi kiếp thanh thế như thế này kết thúc, một khi vượt qua, thực lực của kẻ tu hành kia sẽ tăng mạnh, chúng ta không thể không phòng bị."
"Có thể mạnh hơn hai trăm triệu người chúng ta à?" Một tên nhập ma giả khác cười nói.
Tu hành giả lập tức nghẹn lời.
Người nọ tiếp tục nói: "Nếu Khởi Nguyên tuyên bố nhiệm vụ bảo ta đi cứu chúng nó, thật ra ta có thể vì phần thưởng của nhiệm vụ mà đi một chuyến, nhưng hiện tại ưu đãi gì cũng không có, ai lại sẵn lòng đi cơ chứ?"
Gã ta nói ra tiếng lòng của đại đa số nhập ma giả.
Đúng vậy, không có phần thưởng nhiệm vụ, không có ưu đãi gì, vì sao lại phải đi cứu cái đám mắng mình là nô lệ kia?
Lúc này, thủ lĩnh nhập ma giả đứng dậy.
"Đừng ồn, ta đã cho người đi xem, dù sao lúc này cũng là thời khắc quan trọng nhất của Khởi Nguyên, tất cả mọi người phải đề cao tinh thần, phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra." Gã nói.
Đám nhập ma giả thấy thủ lĩnh nói thế đành phải gật đầu nói đúng.
"Báo..."
Một gã nhập ma giả thở hổn hển chạy vào đại doanh, quỳ xuống trước mặt thủ lĩnh.
"Nói, là tình huống gì?" Thủ lĩnh hỏi.
"Không, không biết, chúng tôi không thấy rõ được tình hình." Gã nhập ma giả kia thở hổn hển nói.
"Không thấy rõ?" Thủ lĩnh ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy, cả đại doanh của yêu quỷ đều bị sóng biển xô đi, dùng tốc độ cực nhanh trôi về phía xa, lại có vô số tia sét không ngừng hình thành rồi giáng xuống, chúng tôi căn bản không nhìn rõ được tình hình cụ thể." Nhập ma giả nói.
Thủ lĩnh trầm tư một lát, hỏi: "Vậy lôi kiếp thì sao? Lôi kiếp cuối cùng đã biến mất chưa?"
Nhập ma giả nói: "Chưa, lôi kiếp vẫn đánh về phía quân doanh, chưa từng gián đoạn, chỉ sợ đại quân của yêu quỷ đã tổn thất thảm trọng."
Thủ lĩnh lại lâm vào trầm tư.
"Lôi kiếp..."
Bỗng nhiên, gã nhớ ra yêu quỷ khổng lồ đột nhiên xuất hiện kia.
Thủ lĩnh đột nhiên hiểu ra, biến sắc.
"Không ổn!!!"
"Truyền mệnh lệnh của ta, mọi người lập tức xuất phát tới cứu viện yêu quỷ. Kẻ dám trái lệnh, giết!"
"Vâng!"
Đám nhập ma giả coi như kỷ luật cũng khá nghiêm minh.
Trong mười giây ngắn ngủi, bọn chúng đã chuẩn bị xong, từ trạng thái cuồng hoan chuyển thành trạng thái chiến đấu.
Bọn chúng trùng trùng điệp điệp nhắm về phía đại dương đầy băng.
Dùng tốc độ cao nhất để di chuyển bất chấp tiêu hao thể lực, đám nhập ma giả cuối cùng cũng tốn thời gian ngắn nhất chạy tới doanh địa yêu quỷ.
Chỉ thấy doanh địa yêu quỷ lẳng lặng trôi nổi giữa đại dương đầy băng trắng xóa.
Một lôi cầu xanh xanh đỏ đỏ bay về phía trung tâm doanh địa.
Nhưng đã không còn con yêu quỷ nào nữa.
Cả doanh địa yêu quỷ chỉ có một tu sĩ tay cầm trường kiếm đứng ở nơi đó chống đỡ thiên lôi.
Trên người hắn có vài vết thương nhẹ, nhưng tóm lại cũng không đáng lo ngại.
Ánh sáng trắng lạnh lẽo lượn lờ quanh người hắn, thay hắn chống đỡ lôi kiếp lọt lưới.
Đợi lúc nhập ma giả tới gần doanh địa, thiên lôi cũng đã dần ngừng lại.
Hải triều cũng không đẩy doanh địa đi nữa.
Thời gian cũng đúng lúc.
Tu sĩ kia há miệng thở dốc, đặt mông ngồi dưới đất.
Hắn lấy ra một viên linh đan bỏ vào miệng, vừa nhai nuốt linh đan vừa tò mò nhìn quanh bốn phía.
Xung quanh quân doanh yêu quỷ, hai trăm triệu nhập ma giả nhanh chóng mà chỉnh tề vây kín toàn bộ.
Đây là cục diện có mọc cánh cũng không chạy được.
Bọn chúng cũng không vì đối thủ chỉ có một người mà lơ là.
Bởi vì bọn chúng đều nhận ra.
Người này chính là kẻ đã trốn thoát khỏi sự truy sát của Khởi Nguyên giữa Băng Tuyết chi phong của chúng thần.
Ngay vừa rồi, hắn còn lợi dụng thiên kiếp xử lý tất cả yêu quỷ!
Nghĩ đến điều này, đám nhập ma giả không nhịn được mà cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Thủ lĩnh nhập ma giả bước ra từ đám người.
"Thật sự là hành động vĩ đại, một người tiêu diệt mười vạn yêu quỷ, ta thật sự muốn khen ngợi ngươi." Gã nhìn chăm chú vào Cố Thanh Sơn, vỗ tay nói.
"Không cần khách khí, ta cũng biết chẳng dễ dàng gì, về sau lại có gặp phải chuyện này có đán chết ta cũng không dây vào nữa." Cố Thanh Sơn cười khổ nói.
Ba thanh kiếm lẳng lặng bay giữa không trung ở phía sau hắn.
Thủ lĩnh nhập ma giả nhìn thấy ba thanh kiếm kia, cảm thấy hứng thú nói: "Giờ đã chẳng còn được sức mạnh từ chúng thần nữa, ngươi định chạy trốn khỏi tay ta kiểu gì?"
"Hửm? Vì sao phải chạy trốn? Chẳng lẽ các ngươi đều muốn giết ta?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đương nhiên, Khởi Nguyên phát lệnh truy nã ngươi, phần thưởng giết chết ngươi hậu hĩnh chưa từng thấy." Thủ lĩnh nhập ma giả cười nói.
"Cố Thanh Sơn, ta biết tên ngươi, xét thấy ngươi là một đối thủ xuất sắc như thế, ta hi vọng ngươi bó tay chịu trói."
"Sau đó thì sao?"
"Chúng ta sẽ bàn bạc với nhau xong quyết định để ai tới giết ngươi."
"Ngươi đưa ra cái đãi ngộ chẳng ra sao như thế còn cho rằng ta sẽ đầu hàng?"
"Ít nhất ngươi sẽ không phải chịu tra tấn không đáng nhận, hơn nữa còn có thể được chết toàn thây... Điều này ta có thể hứa hẹn với ngươi."
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ tò mò, nghi hoặc nói: "Vì sao trước mặt ta ngươi lại tự tin đến vậy?"
"Chuyện này chẳng lẽ còn cần ta phải nói ra?"
Thủ lĩnh nhập ma giả hỏi ngược lại.
Gã nhìn quanh bốn phía, trên mặt mang theo nụ cười tự tin.
Hai trăm triệu nhập ma giả đã lấp kín những chỗ có thể đứng được.
Lấy hai trăm triệu người vây giết một người.
Kết quả không cần nói cũng biết.
Cố Thanh Sơn trầm mặc một giây.
"Đến cả cũng tốt, ta đỡ mất công phải di chuyển..." Hắn thấp giọng thì thầm.
"Ngươi nói gì?" Thủ lĩnh nhập ma giả hỏi lại.
Cố Thanh Sơn không trả lời.
Gió lại lặng lẽ nổi lên trong quân doanh.
Kỳ lạ là, gió không phải từ trên trời giáng xuống, ngược lại là từ phía dưới dâng lên, mãnh liệt thổi về phía không trung.
Lần này, thiên kiếp không phải là lôi kiếp nữa.
Phong kiếp buông xuống.
Ngày xưa Bách Hoa Tiên Tử ở dưới kiếm hải trong thế giới Thần Võ đột phá Phong Thánh cảnh, tiến giai lên Thần Chiếu cảnh, tình thế cũng nguy cấp y như vậy,
Nhưng chung quy nàng cũng trở thành đại tu sĩ đầu tiên đột phá phong lôi song kiếp ở thế giới Tu Hành này.
Hôm nay, Cố Thanh Sơn cũng nghênh đón phong kiếp của mình.
Khác với Bách Hoa Tiên Tử là, phong kiếp lần này của Cố Thanh Sơn, hắn đã chuẩn bị từ trước.
Vì diệt sát hai trăm triệu nhập ma giả.
Hắn mua chuộc các Ma Vương và Quỷ Vương ở tám kiếp vị.
Giờ phút này, gió đã nổi lên.
Đại quân yêu, ma giáng xuống.
Một thế giới hoàn toàn cấu thành từ núi lửa và dung nham.
Ma quái màu đen cả người bốc lửa đứng trên đỉnh núi lửa nhỏ giọng thì thầm: "Đến đây, hắn đang gọi ta xuất hiện."
Kẻ đó rút ra một thanh liệt diễm đao từ núi lửa ra, nhìn xuống phía dưới núi lửa.
Nơi đó có một biển dung nham vô tận nhìn không thấy biên giới.
Diễm phệ Ma Vương vung thanh liệt diễm trường đao, hét lên với biển dung nham: "Tới đây với ta, gần hai trăm triệu linh hồn đang chờ chúng ta thu hoạch!"
Hét xong câu này, Diễm Phệ Ma Vương trực tiếp rạch hư không, chui vào trong đó.
Từ trong biển dung nham rộng lớn, vô số đốm lửa bay lên trời, theo sát Diễm Phệ Ma Vương bay vào khe nứt hư không.
Ở một nơi khác, trong một thế giới tạo chỉ thành từ màu trắng và màu xám nọ.
Ảnh Ma Vương cũng cảm ứng được lời kêu gọi của thiên kiếp.
Nó đang nâng chén thánh Kim Sa Vô Tận trong tay, cẩn thận quan sát một hồi lâu mới cất đi.
"Chuyện lần này các ngươi thấy thế nào?" Nó đặt câu hỏi.