Cố Thanh Sơn lại nhìn về chiến trường.
Barry xông lên đầu tiên, sắp tiếp cận với kẻ địch.
Cố Thanh Sơn không do dự nữa, lập tức biến thành hình người và biến mất tại chỗ.
“Barry!”
“Tất cả mọi người!”
Cố Thanh Sơn giơ thẻ bài, đững giữa không trung lớn tiếng nói với toàn bộ chiến trường: “Đây là tử địch của Hỗn Loạn, là người mạnh nhất mà ta tìm tới để giúp đỡ!”
“Mọi người hãy chuẩn bị chiến đấu cùng với Trật Tự!”
Cố Thanh Sơn vứt thẻ bài ra ngoài.
Khi thẻ bài bay ra ngoài, lập tức biến mất trong hư không.
Lúc này Barry đã nghênh tiếp vị Hỗn Loạn giả đầu tiên.
Anh ta vung nắm đấm thép, chỉ một đòn đã hoàn toàn đánh đối phương bay ra ngoài.
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một bộ chiến giáp sắt, tách ra thành từng bộ phận nhỏ, khoác vào người anh ta.
Sau đó hai tên binh sĩ hình người được cấu tạo từ kim loại thuần túy xuất hiện bên người anh ta.
Barry khẽ giật mình, nhìn hai tên xa lạ sau lưng mình, lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn dựng thẳng ngón tay cái, ra hiệu không có vấn đề gì.
Lúc này tên Hỗn Loạn giả thứ hai cũng đến, Barry lại giơ nắm đấm thép…
Ầm!
Một tên binh sĩ kim loại sau lưng anh ta cũng ra tay, đánh bay đối phương.
Một giây sau, bộ chiến giáp bằng sắt trên người Barry đột nhiên bị rơi ra.
Một bộ chiến giáp màu xanh nhạt xuất hiện, và lại được mặc vào người anh ta.
Cùng lúc đó, một đường sáng dịu nhẹ hiện lên.
Khí thế trên người Barry đột nhiên tăng lên mãnh liệt.
Sau lưng của anh ta lại xuất hiện thêm bốn binh sĩ kim loại.
Lần này Barry như hiểu ra gì đó, bỗng nhiên cười lớn:
“Ha ha ha, người hộ vệ, theo ta tham chiến!”
“Rõ!”
Các binh sĩ kim loại đồng thanh trả lời.
Cùng lúc, các hiện tượng kỳ lạ cũng xuất hiện trên người đám người đang tấn công.
Lam Tụ nhìn lên hư không một lát, giơ cao quyền trượng, quát:
“Ta dùng vô số đá quý để đổi lấy khế ước này… Đến đi, Người hộ vệ của thẻ bài Bảo Thạch, đây là trận quyết chiến mà ngươi nhất định phải đối phó bằng thái độ nghiêm túc nhất!”
Bên trong ánh sáng chói lọi của quyền trượng, đột nhiên có một con thú một sừng giẫm lên ánh trăng, bước đi thong thả từ từ đến bên người Lam Tụ.
“Quái vật Hỗn Loạn?” Thú một sừng khịt khịt mũi, nói: “Xem ra cần phải toàn lực ứng phó.”
Cổ Viêm duỗi ngón tay rực lửa vẽ ra một đồ án bằng ngọn lửa trong hư không.
Hắn ta lẩm bẩm: “Cự thú của thế giới Dung Nham, bằng sức mạnh nguyên thủy trong huyết mạch của ta, ta nói, giờ phút này chính là lúc ngọn lửa phun trào.”
Mặt đất chấn động.
Dung nham tràn lan.
Chỉ thấy một người khổng lồ được cấu tạo toàn bộ bằng lửa và nham thạch bò lên.
Nó có cơ thể của con người, trong tay cầm một cái chùy đá màu đen.
“Vì sao lại gọi ta, Con trai của lửa!” Người khổng lồ nói với giọng ồm ồm.
Cổ Viêm chỉ về phía đối diện.
“A, hóa ra là sinh vật Hỗn Loạn, bọn chúng cần phải bị hủy diệt!” Người Khổng Lồ quát.
Nhóm yêu tinh đang bận rộn giữa không trung, bỗng nhiên ông lão râu dài đọc ra một đoạn văn bằng tiếng yêu tinh khó hiểu.
Bầu trời tối sầm lại, vô số xúc tu múa loạn.
Yêu tinh Mực Khổng Lồ được gọi ra.
Lần này, nó ở trạng thái hoàn toàn sung sức và toàn vẹn!
Anna đứng trên phi thuyền với sắc mặt phức tạp, ánh mắt nhìn vào trong hư không, tự nhủ: “Lại còn có cả mô hình của thần linh…”
Một bộ váy dài màu đen xuất hiện trên người cô.
Ngọn lửa màu đen đại diện cho Tử Thần từ người cô tỏa ra, phủ kín toàn bộ boong tàu.
Toàn thân cô trông rất thần bí và trang nghiêm.
Chỉ nghe thấy cô thì thầm:
“Báo Chung Thần Khuyển.”
“Qụa Đen Tử Thần.”
“Các ngươi là người hầu theo ta, ta ban cho các ngươi thần lực của Tử Thần. Đến đi, chiến đấu vì ta!”
Bên trong ngọn lửa đen, hai bóng dáng dần dần hiện rõ.
Chó Thần và Qụa Đen xuất hiện!
“Thật sự đã lâu không gặp, thần linh của chúng ta!” Quạ Đen nói giọng trầm thấp.
Chó đen dần dần trở nên cao lớn như ba tầng lầu, toàn thân có một ngọn lửa màu đen âm thầm thiêu đốt.
Nó phủ phục trước mặt Anna, mở miệng nói: “Tử Thần các hạ, chúng ta cùng Ngài tham dự trận thần chiến này!”
Anna nhìn Cố Thanh Sơn trên không trung, nắm chặt lưỡi hái, nói:
“Đi, cần phải chiến đấu.”
Trên chiến trường, Cự thú thủy được gọi về ngày một nhiều, đám người bộc phát ra đủ loại sức mạnh to lớn.
Một trận chiến tranh thần thoại vang dội!
Anna bay tới giữa không trung, đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn.
"Đi."
Cô ra lệnh.
Qụa Đen Tử Thần và Báo Chúng Thần Khuyển bay thẳng xuống đất.
Chó Đen từ trên trười giáng xuống, bổ nhào vào một sinh vật Hỗn Loạn khổng lồ.
Cả hai bắt đầu cắn xé lẫn nhau.
Qụa Đen Tử Thần thì biến thành dòng khí màu đen, nhanh chóng xuyên vào trong Hỗn Loạn giả.
Những nơi nó đi qua, đám Hỗn Loạn giả đều ngã xuống đất không dậy nổi.
Những người theo sau phát hiện tất cả Hỗn Loạn giả đều lâm vào ảo mộng không còn ý thức, lập tức ra tay chém chết chúng.
Anna nắm tay Cố Thanh Sơn, hỏi nhỏ: “Đây chính là sức mạnh của Trật Tự sao?”
“Đúng, cô cẩn thận một chút.” Cố Thanh Sơn nói.
“Yên tâm.”
Anna bay xuống.
Cô chạy lên phía trước, từ từ nhập cuộc chiến trường.
Bất kỳ một quái vật nào đứng trước mũi tấn công của cô, chỉ cần bị nhiễm phải ngọn lửa đen trên lưỡi hái của cô đều lập tức bị ngã xuống, hoàn toàn không còn hơi thở.
Bọn chúng đều đã chết.
“Anna… trưởng thành nhanh thật…”
Cố Thanh Sơn cũng thấy hơi yên lòng, nhìn về những nơi khác trên chiến trường.
Lúc này Barry đánh rất cao hứng, mang theo bảy tám tên hộ vệ kim loại, đột phá rất nhanh, giết vào bên trong bầy quái vật.
Quái vật bao vây anh ta càng ngày càng đông.
Thế nhưng khi chiến giáp đồng trên người anh ta hoàn toàn vỡ nát thì lại có một bộ chiếp giáp hoàn toàn mới xuất hiện trên người anh ta.
Bộ chiến giáp mới này kiên cố hơn bộ chiến giáp đồng kia rất nhiều.
Mèo Con cách Barry không xa, liên tục phóng ra ma pháp không gian, dùng lưỡi đao vô hình giết chết kẻ thù.
Bình thường cô không bao giờ làm vậy, bởi vì ma pháp không gian cần tiêu hao rất nhiều sức lực, cô không dám để mất sức quá nhiều.
Còn vào lúc này…
Chỉ thấy Mèo Con lấy ra một chiếc bình thủy tinh màu tím, đẩy nắp bình ra, uống một hớp chất lỏng màu tím bên trong bình.
"Lại đến!"
Cô quát to một tiếng, một tay nhấn về phía trước một cái.
Tầng tầng lớp lớp dây nhỏ màu đen xuất hiện trong hư không, đâm thẳng vào trong nhóm quái vật.
Máu tươi bắn tung tóe.
Vô số quái vật Hỗn Loạn bị phân thây.
Trên tay Mèo Con bỗng nhiên xuất hiện một quyển sách màu tím.
Nàng dùng sức nắm chặt quyển sách.
Bụp!
Trong nháy mắt, quyển sách phân tán thành dòng khí lưu màu tím, nhập vào trong thân thể của cô.
Hai mắt Mèo Con đột nhiên sáng lên.
“Rất thú vị, còn có cả chiêu này…”
Hai tay cô mở ra hai bên.
Chỉ thấy trước mặt cô đột nhiên xuất hiện một không gian hư vô.
Từ trong không gian truyền đến một lực hấp dẫn cực mạnh, hút một con quái vật cao bằng năm tầng lầu vào.
Mèo Con khép tay lại.
Không gian kia ngưng tụ thành một chấm tròn nhỏ trên đầu ngón tay cô.
Vài phút sau.
Mèo Con vỗ tay vang dội.
Chấm tròn biến mất.
Hư không liên tục chảy máu, chảy ra như sông.
Quái vật đã chết.
Mèo Con đưa tay ra phía sau, lại lấy ra bình đựng chất lỏng màu tím, uống sạch chất lỏng trong bình.
“Bà đây là vô địch…” Cô lầm bầm.
Cố Thanh Sơn thu hồi ánh mắt.
Giọng nói của Hắc Hải nữ sĩ vang lên trong tai hắn:
“Cố Thanh Sơn, thật may là ngươi đã tới cứu ta, nhưng vì lý do pháp tắc thời không nên ta không thể trở về với ngươi, nếu không ngươi sẽ bị pháp tắc xỏa bỏ.”
“Ai nói tôi muốn bà trở về với tôi, thật ra thì không cần đâu.” Cố Thanh Sơn mang theo ý cười nói.
Ba đồng tiền có được một kỹ năng là: “Tuần Du.”
Kỹ năng này có một lời ghi chú rất đặc biệt:
[Chú ý: Chuyện ngài trở về quá khứ nhất định không được để ảnh hưởng tới chuyện xảy ra trong lịch sử sau này, nếu không ngài sẽ bị pháp tắc Thời Gian và pháp tắc Vận Mệnh xóa bỏ, trừ phi ngài phát động “Xuyên Tạc.]
Thật ra lựa chọn tốt nhất là giấu Hắc Hải nữ sĩ ở thời đại này.