Người mặt xanh nanh vàng thở dài nói: "Hình như là lấy được một vài phần cơ thể... Thực ra chiến tranh của chư giới chính là như thế, chưa đến khoảnh khắc cuối cùng, ngươi mãi mãi cũng không biết sẽ còn phát sinh chuyện gì."
Hắn ta nâng mai rùa trong tay lên, tiếp tục nói: "Thực ra cũng không sao, có những xác chết Thần linh này cũng đủ rồi!"
"Trung tâm vận hành của chư giới cách chúng ta không xa, chúng ta đã thôi thúc Thần Long, hoàn toàn có thể phá tan kết giới phong ấn. Tất cả xác chết sẽ phụ trách mở đường ở phía trước, chúng ta thừa cơ đi tìm tòi hư thực."
"Vâng, đại nhân."
Người mặt đen và người mặt trắng đồng thanh đáp.
Người mặt xanh nanh vàng lật tay một cái, cất mai rùa đi, sau đó ung dung bấm quyết.
Lập tức, tất cả xác chết Thần linh đều bay tới trên thân rắn đen.
Mặt người tóc xanh phía trên hư không dần dần biến mất.
"Xuất phát!"
Người mặt xanh nanh vàng nói.
Thân hình của rắn đen vảy tím khẽ động, phá tan hư không phía dưới, nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Cố Thanh Sơn và Đại Ca ở trong hư không tối tăm.
Hai người không ai nói chuyện.
Những việc xảy ra vừa rồi, thực sự là quá chấn động.
Không biết qua bao lâu, hai người mới hiểu rõ ràng mọi sự việc.
"Anh có nghe thấy không? Bọn họ là những người của thế giới song song đã giáng xuống Vực Sâu." Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca trầm giọng nói: "Tôi nghe được... Nhưng mà tôi cũng không ngờ, bọn họ lại xếp đặt những chuyện này từ vô số năm trước!"
Như vậy, việc thế giới song song giáng xuống Vực Sâu Vĩnh Hằng cũng không phải là một sự kiện ngẫu nhiên.
Nhất định bọn họ có mục đích nào đó.
Cố Thanh Sơn hỏi: "Bọn họ nói trung tâm vận hành của chư giới, ý là thế giới tầng trong sao?"
"Nếu là trung tâm vận hành của chư giới, vậy chắc chắn là thế giới tầng trong rồi." Đại Ca đáp.
Cố Thanh Sơn nhịn không được, nói: "Thế giới tầng trong có tám trăm nghìn Thần linh, có Thần Vương cùng Vạn Thần Đế Quân. Thế giới hùng mạnh như thế, năm đó rốt cuộc là bị hủy diệt như thế nào?"
Đại Ca lắc lắc đầu, nói: "Đây là một câu đố, không ai biết cả."
Cố Thanh Sơn truy hỏi đến cùng: "Anh cũng không biết sao?"
Đại Ca lộ ra vẻ mặt hồi tưởng: "Lúc ấy tôi đang là người mạnh nhất dưới Đế Quân, phụ trách trấn thủ Vực Sâu Vĩnh Hằng, lúc biết được tin tức thì đã muộn. Khi tôi chạy về, toàn bộ thế giới tầng trong đã bị hủy diệt hoàn toàn!"
"Vậy chắc là bảy vị thần phải biết rõ mọi chuyện."
"Bọn họ thì biết cái đếch gì, vốn là bọn họ trốn không thoát, bị sức mạnh của Vạn Thần Đế Quân hất văng ra."
Đại Ca bực bội xua xua tay, tiếp tục nói: "Tôi vốn cho rằng Vạn Thần Đế Quân hất bọn họ ra là có ý nghĩa sâu xa gì đó, về sau điều tra mấy ngàn năm không thu hoạch được gì, mà bọn họ cũng đều chết trận trong lúc chiến đấu với Quái vật Hư Không."
Cố Thanh Sơn nói: "Trừ Thần Sinh Mệnh."
Đại Ca gật đầu: "Trừ tên rác rưởi này."
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, tiếc hận than: "Vừa rồi rốt cuộc những người này muốn đi vào thế giới tầng trong để tìm kiếm cái gì? Đáng tiếc bây giờ chúng ta đã không còn sức lực gì, không có cách nào đi cùng để xem thử!"
Đại Ca cười lạnh, nói: "Yên tâm, bọn họ còn chưa tiến vào thế giới tầng trong là sẽ chết sạch thôi."
"Bọn họ sẽ chết?" Cố Thanh Sơn khó hiểu.
Đại Ca nói: "Sau khi thế giới tầng trong bị hủy diệt, từng có thế giới song song rất cường đại phát hiện ra, muốn tiến vào bên trong để tìm hiểu thật giả, nhưng một khi đi vào thì chỉ có một con đường chết."
"Vì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Đại Ca nói: "Bởi vì khoảng cách không gian giữa dòng chảy hư không và thế giới tầng trong là rất xa. Thế giới tầng trong vừa huỷ diệt, bên trong vùng không gian kia liền xuất hiện rất nhiều ma vật mạnh đến mức không cách nào chống lại được. Đó là ma vật chân chính, cho dù tôi có ở trạng thái khỏe mạnh nhất cũng không dám đi dò xét. Bọn chúng còn ghê gớm hơn so với đám quái vật bên trong dòng chảy hư không, cực kỳ khó đối phó, đi vào thì chỉ có đường chết!"
Cố Thanh Sơn hỏi: "Cho nên đấy cũng là kết cục của những người ban nãy?"
Đại Ca gật đầu nói: "Bọn họ có thể mang theo con rắn khổng lồ để phá bỏ ranh giới, lại dẫn theo rất nhiều xác chết Thần linh, muốn làm chuyện khác thì có lẽ đủ. Nhưng muốn chiến thắng những ma vật kia để tiến vào thế giới tầng trong thì còn kém xa lắm!"
Cố Thanh Sơn lại lặng yên nghĩ một hồi, cuối cùng mới thở dài nói: "Rốt cuộc thế giới tầng trong đã bị hủy diệt như thế nào? Tôi thật sự muốn biết bí mật trong đó!"
Đại Ca vỗ vỗ bả vai hắn, nói: "Đừng suy nghĩ nữa, chờ ngày nào đó tôi khôi phục thực lực, bản thân cậu cũng đủ mạnh, khi ấy tôi sẽ dẫn cậu đi tới nơi có thể thật sự đi vào thế giới tầng trong để tìm hiểu thực hư!"
"Anh nói là..."
Đại Ca im lặng, sử dụng truyền âm: "Vực Sâu tìm được một lối đi bí mật để tiến vào thế giới tầng trong, giấu ở dưới đáy Vực Sâu."
"Nơi đó chỉ có một ma vật, mặc dù nó vô cùng mạnh mẽ, nhưng trải qua tháng năm dài đằng đẵng, cuối cùng Vực Sâu đã tìm được biện pháp để đối phó với nó."
"Chỉ có điều, Vực Sâu vừa tìm ra biện pháp kia thì đã bị Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả trộm đi. Ban đầu ngay cả tôi cũng không biết gì, may mà cuối cùng Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cũng không xem được bí mật đó!"
"Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cũng bị mất bí mật đó sao?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả là quái vật vô cùng xảo quyệt và gian trá, thật không ngờ nó cũng đánh mất bí mật quý giá như vậy.
"Đúng vậy, dạo gần đây bí mật kia mới xuất hiện lại ở bên trong chín trăm triệu tầng thế giới."
Đại Ca nhìn về phía Cố Thanh Sơn, tràn đầy thâm ý.
"Cố Thanh Sơn, nó đang ở trên người cậu."
Cố Thanh Sơn ngẩn ngơ.
Đến từ Vực Sâu, bị Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả trộm đi... Cuối cùng lại ở trên người mình...
Cố Thanh Sơn nhìn vẻ mặt của Đại Ca, sau đó mới từ từ hiểu ra được.
Hắn lấy Thiên Địa song kiếm ra, nắm trong tay.
Ánh mắt Đại Ca nhìn hai thanh kiếm đầy phức tạp, nói khẽ:
"Không sai, chính là hồn khí của Vực Sâu Vĩnh Hằng, binh khí trấn ma của Vực Sâu vô tận, kiếm song sinh trong truyền thuyết: Thiên và Địa!"
Cuối cùng, dòng chảy hỗn loạn của hư không cũng khôi phục sự yên tĩnh.
Rắn đen kích hoạt thần kỹ cổ đại, bị người của thế giới song song điều khiển đi vào thế giới tầng trong.
An Hồn Hương tan thành mây khói.
Thần Sinh Mệnh và Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã hòa làm một thể, thoát khỏi đây.
—— Bọn chúng chỉ còn lại một cái đầu, vô cùng suy yếu, e là sẽ phải yên lặng trong thời gian dài.
Mọi thứ đã kết thúc.
Cố Thanh Sơn và Đại Ca không dừng lại ở đây thêm nữa.
Bọn họ tiếp tục di chuyển ra xa, tìm một nơi không bắt mắt lắm, mở thế giới trong gương ra.
Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly còn đang nghỉ ngơi.
Laura chạy ra.
"Cố Thanh Sơn, có tin này muốn báo cho anh này." Laura thần bí nói.
Cố Thanh Sơn chậm rãi xoay người: "Tin gì? Bây giờ anh rất mệt, tốt nhất là tin tốt."
Laura nói: "Là tin tốt, Ninh Nguyệt Thiền mang thẻ bài Thiên sứ Đoạn Tội và đồng tiền về tới Vương quốc Kinh Cức rồi."
Cố Thanh Sơn không chút do dự nói: "Vậy chúng ta lập tức trở về, cầm đồ vật tới tay."
"Không cần, " Laura khoát tay nói: "Lúc nào em và Vương quốc Kinh Cức cũng có thể kết nối với nhau, vận chuyển một vật nhỏ vẫn làm được."
Laura lấy ra một chiếc lá xanh biếc, đọc thần chú.
Chiếc lá xanh biếc nhanh chóng tỏa ra từng tia sáng.
Bỗng nhiên, Laura hơi giật mình, sau đó lại bật cười.
Cố Thanh Sơn thấy cô bé cười vẻ rất lạ, không khỏi hỏi: "Làm sao vậy?"
“Không có gì, em thấy anh tự nhận thì sẽ hay hơn.”
Laura nói xong, bỏ chiếc lá vào trong tay Cố Thanh Sơn, rồi đưa tay ra túm lấy Đại Ca kéo đi.
“Đại Ca, anh và em vào thế giới trong gương, mọi người đều đang chờ anh kể lại chuyện xảy ra vừa nãy đấy.”
Đại Ca còn chưa kịp lên tiếng trả lời đã bị lôi đi rồi.
Mặt ngoài của tấm gương lóe lên một tầng sáng, xong liền trở lại yên tĩnh.