Cố Thanh Sơn vươn tay, đặt trên ngọc bội Hồ lô Duy Tôn, sử dụng một trăm ngàn hồn lực.
Ngọc bội này đã phủ bụi vô vàn năm tháng, cuối cùng lúc sắp chết đói mới gặp Cố Thanh Sơn, nhận được hồn lực rồi khôi phục trạng thái dồi dào sức sống như trước.
Cố Thanh Sơn cũng không đối xử tệ bạc với nó.
Lần này tình thế quá mức nguy hiểm, Cố Thanh Sơn phải bàn bạc với nó thật kỹ.
"Vù vù, xèo xèo xèo? (Mẹ nó chứ, ngươi có nhiều hồn lực như vậy sao?)" Hồ lô Duy Tôn kinh ngạc hỏi.
Cố Thanh Sơn đáp: "Không sai, chúng ta không mượn được kỹ năng tổng hợp, nhưng chúng ta có thể mượn một số kỹ năng đơn có uy lực mạnh mẽ trong đó. Vậy có làm được không?"
Hồ lô lập tức nói: "Xèo! (Có thể.)"
Cố Thanh Sơn nói: "Ngươi có ý kiến gì với kỹ năng đơn không?"
Ngọc bội Hồ lô Duy Tôn tinh thần phấn khởi, lượn một vòng quanh bên trong chiến trường với tốc độ cực nhanh.
Cố Thanh Sơn thừa dịp này nhìn tình hình của Đại Ca một chút.
Đại Ca không ngừng phóng ra Ngọn lửa Hư Vô, thay đổi phương hướng bắn phá của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, lúc này cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.
"Sức mạnh sắp tiêu hao hết, cậu nghĩ biện pháp xong chưa?" Đại Ca cắn răng nói.
"Tranh thủ giúp tôi thêm một lúc nữa!" Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này Hồ lô Duy Tôn bay trở về, dường như có chút khó xử, liên tục phát ra những tiếng xèo xèo.
Cố Thanh Sơn nghe xong, thoáng suy nghĩ một chút rồi nói: "Hiểu rồi. Việc mà ngươi không làm được, ta có thể thực hiện. Để ta phối hợp với ngươi!"
"Nhưng ngươi có chắc kỹ năng đơn mà ngươi vừa nói chính là một trong những kỹ năng mạnh nhất của kỹ năng tổng hợp không?"
Ngọc bội Hồ lô Duy Tôn lập tức lắc từ trên xuống dưới, tỏ vẻ mình chắc chắn.
Cố Thanh Sơn nhìn Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả một chút, đột nhiên hạ quyết tâm: "Được, vậy chúng ta lên!"
Tuyệt không thể cho Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bất cứ cơ hội nào.
Bởi vì nó đã biết Cố Thanh Sơn quan tâm tới điều gì, đồng thời cũng đã chuyển từ đối đầu chính diện thành uy hiếp.
Thừa cơ hội này, nhất định phải nghĩ biện pháp xử lý nó.
"Xèo! (Đi!)"
Hồ lô lên tiếng, đậu vào vai Cố Thanh Sơn.
Hắn lập tức phát động Súc Địa Thành Thốn, biến mất.
Hắn mang theo Đại Ca và Hồ lô Duy Tôn, tiến vào chiến trường lần nữa, đi thẳng tới vùng trời có rất nhiều quan tài đen.
Hắn né tránh những sợi tơ hắc ám kết nối với xác chết Thần linh, quan sát phía dưới.
"Ở nơi đó!"
Ánh mắt của hắn đưa đến cỗ quan tài có uy thế mạnh nhất.
Lúc này Thần Sinh Mệnh đang vội vã chạy thoát thân, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả thì uy hiếp Cố Thanh Sơn cứu mình, mà cái cỗ quan tài này lại đáp xuống ranh giới chiến trường, được rất nhiều cỗ quan tài đen vây quanh, hai vị thần can bản không rảnh để đi đánh nó.
Quan tài từ từ mở ra.
Một cái tay vịn vào thành quan tài, nhẹ nhàng đẩy lên.
Ầm!
Cỗ quan tài đen lập tức vỡ thành sáu bảy mảnh.
Bụi mù tan đi...
Một bóng đen cao lớn xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Hắn đeo một mặt nạ ác quỷ, ở trần, phía sau lưng buộc bảy loại binh khí, theo thứ tự là: Đao, thương, rìu, chùy, cung, kiếm, côn.
Vù...
Thần uy vô tận phát ra từ trên người hắn, càn quét toàn trường!
"A a a a a!"
Thần Sinh Mệnh rít gào, dùng hết toàn lực để phóng ra bên ngoài chiến trường.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cũng run rẩy toàn thân, bắt đầu tìm kiếm con đường phá vây.
Trong lòng nó rất rõ ràng, nếu cứ bất động tại chỗ thì đòn tấn công của đối phương vẫn khá ôn hoà, chỉ khi nào đột phá vòng vây ra ngoài thì tất cả xác chết sẽ xông tới, quan tài đen cũng sẽ hạ xuống càng nhanh.
Thế nhưng bây giờ không có biện pháp nào cả!
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cắn răng, phóng ra bốn luồng sáng thần phạt lần nữa.
Nó hét lớn: "Cố Thanh Sơn, vua của Vực Sâu, đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi. Hoặc là cứu ta, hoặc là ta dốc toàn lực hủy diệt Vương quốc Kinh Cức."
Đại Ca nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn bịt tai không nghe, lấy kiếm chỉ vào xác chết uy thế vô tận kia, hỏi: "Đây là Thần Vương sao?"
Đại Ca nói thật nhanh: "Đúng là sức mạnh của cảnh giới Thần Vương, nhưng tôi chưa từng thấy người này, chắc hắn không phải là Thần Vương của thế giới tầng trong.”
Cố Thanh Sơn nhìn gã đàn ông kia, lẩm bẩm nói: "Quái lạ, sao trên người hắn lại có chút khí tức quen thuộc thế nhỉ?"
Trong lúc nói chuyện, hắn đã mang Đại Ca lao xuống.
Đại Ca hoảng hốt vội hỏi: "Cậu muốn làm gì?"
"Tìm viện binh." Cố Thanh Sơn đáp gọn lỏn.
Tâm thần khẽ động, Địa kiếm nơi tay.
Vận kiếm quyết.
Bí kiếm - Viên Nguyệt Liên Trảm!
Một luồng kiếm rực rỡ hình trăng tròn lóe lên trong hư không tối tăm, ánh sáng chói lọi như phát ra từ một vụ nổ bom, rồi lại chợt tắt vụt.
Mấy chục sợi dây mỏng chằng chịt phù văn hắc ám nối từ trên trời xuống các xác chết để điều khiển, lập tức bị chém đứt hết sạch.
Cùng lúc đó, trên Giao diện Chiến Thần, giá trị hồn lực còn thừa của Cố Thanh Sơn lập tức bị trừ đi hơn 780 ngàn.
Chỉ là chặt đứt những sợi dây phù văn này, Cố Thanh Sơn đã hao tốn nhiều hồn lực như vậy!
Cái này là thuật pháp khó tin đến bực nào!
Chỉ thấy người đàn ông mình trần, đeo bảy vũ khí kia nhất thời bất động.
Trong chớp mắt, Cố Thanh Sơn quát: "Duy Tôn!"
Giọng nói của hồ lô Duy Tôn lập tức vang lên giữa không trung: "Xèo xèo xèo, xèo xèo xèo vù vù! (Thần kỹ này rất hay, chờ ta mượn được sẽ cố gắng phát huy!)"
Soạt soạt soạt soạt soạt!
Mấy chục sợi tơ phù văn màu đen bay từ trên người Cố Thanh Sơn ra ngoài, sau đó nối với người đàn ông mình trần.
Cố Thanh Sơn bỗng sinh ra một cảm giác kỳ diệu.
Hắn cảm thấy mình có thêm một thân thể nữa.
Đó là một thân thể nắm giữ thần lực mênh mông, đánh đâu thắng đó!
Bên trên Giao diện Chiến Thần, một hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Ngài đã thi triển thần kỹ Lục Đạo Hoàng Tuyền: Thương Sinh Dẫn.]
[Ngài đã khống chế thi thể: Thần Vương Thần Vương lục đạo.]
[Bởi vì thực lực của ngài và Thần Vương A Tu La chênh nhau quá xa, ngài chỉ có thể điều khiển được thi thể Thần Vương trong vòng một phút.]
Cố Thanh Sơn thấy mấy chữ Thần Vương A Tu La thì lập tức giật mình.
Chẳng trách mình cảm thấy đối phương quen thuộc như vậy!
Lúc trước ở bên trong Hoàng Tuyền, thậm chí là ở bên trong Phong kiếp, mình từng có không ít các mối quan hệ với tộc A Tu La, cho nên có ấn tượng rất sâu sắc đối với cách ăn mặc, khí chất, tướng mạo của tộc A Tu La.
Vị Thần Vương này vừa đi ra là mình đã có cảm giác đây là Tu La Vương rồi.
Thần Vương A Tu La đeo mặt nạ ác quỷ, vác bảy thanh binh khí, đi tới trước mắt Cố Thanh Sơn.
Thời gian chỉ có một phút.
Cố Thanh Sơn đưa mắt nhìn về phía Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Chỉ thấy tên kia vẫn còn đang ngưng tụ lực lượng Hỗn Loạn, muốn làm các bước chuẩn bị để tiếp tục phóng thần phạt ra.
Nó không biết Thần Vương A Tu La đã bị Cố Thanh Sơn khống chế.
Thần Vương xuất hiện, khiến Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bắt đầu sợ hãi, cũng biến thành điên cuồng hơn.
Sáu cánh tay cánh tay nó chụm lại một chỗ, khơi ra hào quang vô tận giữa không trung, tạo thành một đợt thần phạt mạnh hơn trước rất nhiều.
"Cố Thanh Sơn, đây là cơ hội cuối cùng rồi, hãy cho ta biết đáp án của ngươi sau ba giây nữa!"
"Bây giờ ta bắt đầu đếm."
"Ba."
"Hai."
"Một!"
Không đợi nó ra tay, Thần Vương A Tu La đã nhúc nhích.
Cho dù là Thần Sinh Mệnh hay là Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, cả hai đều không thấy rõ Thần Vương A Tu La cử động như thế nào.
Sau đó sáu cánh tay của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả lập tức bị chặt đứt.
Ánh sáng thần phạt trên tay nó lập tức tan thành mây khói.
Lại nhìn Thần Vương A Tu La, chẳng biết từ lúc nào đã cầm một cây rìu trong tay.
Máu loãng nhỏ xuống từ lưỡi rìu.
"Thật là mạnh! Quả thực là không cần tốn nhiều sức! Mạnh hơn Thần Vương bình thường nhiều!" Đại Ca kêu lên thất thanh.
"A Tu La là chủng tộc am hiểu chiến đấu nhất!" Cố Thanh Sơn nói.
Hắn cũng âm thầm kinh hãi.
Dựa theo cuộc trao đổi giữa mình và Hồ lô Duy Tôn, hắn đã biết rõ, toàn bộ thuật pháp hình thành phía trước quan tài đen này được tạo thành từ hai mươi ba thần kỹ.