Laura nói tiếp: “Cố Thanh Sơn, bây giờ anh không nhìn thấy gì cả, chỉ dựa vào thần niệm mà quan sát mọi thứ, nhưng em vẫn phải nói rõ với anh.”
“Nhớ kỹ, điều duy nhất anh không thể làm khi mang nó chính là quay đầu lại nhìn.”
“Một khi quay đầu lại, may mắn sẽ hóa thành vận rủi.”
Cố Thanh Sơn chăm chú lắng nghe, bỗng nhiên ngẩn ra.
Vận may... Vận rủi.
Phải rồi, sao mình lại quên mất...
Mình là Địa Thần.
Bản thân mình có vận may chân thực nhất!
Một thanh trường kiếm xẹt ngang không trung.
Bốn chiếc nhẫn chầm chậm quay cuồng trên không trung, lần lượt chạm vào trên thanh kiếm sắc bén.
Tựa như từng bọt khí yếu ớt, bốn chiếc nhẫn lần lượt nứt ra, bị kiếm quang của thanh trường kiếm cắn nuốt triệt để.
Từ nay về sau nhẫn quốc vương và nhẫn người bảo vệ đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn là một cái tên đã từng tồn tại trong lịch sử.
Một thoáng yên tĩnh.
Sức mạnh vô hình từ hư không tản ra, cuốn qua toàn bộ thế giới.
Lời thề giữa các vị thần được phá giải!
An Hồn Hương nhanh chóng xuất hiện trong chín trăm triệu tầng thế giới một lần nữa.
“Không!”
Thần Sinh Mệnh vừa tuyệt vọng vừa tức giận thét lên một tiếng vang vọng cả thế giới.
Thế nhưng vô ích, hết thảy đều không thể tránh khỏi.
Ở bóng tối trong dòng chảy hư không hỗn loạn, một vật thể to lớn khoan khoái giãn thân thể ra.
Sáu cánh tay, hai mặt, thân thể cao bằng mấy chục tầng lầu, toàn thân lượn lờ một tầng hỏa diễm đẩy u ám mà uy nghiêm.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Nó chờ đợi con mồi của mình đã một lúc rất lâu.
Vừa rồi, rốt cuộc nó đã nhận ra sự rung động kỳ quái mà tinh tế trong hư không.
Rốt cuộc là cái gì?
Nó chậm rãi nhìn sang phương hướng An Hồn Hương.
"Giấu ở... nơi nào?"
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả thấp giọng lẩm bẩm, bay tới phía An Hồn Hương.
Cùng lúc đó.
Cố Thanh Sơn thu Địa kiếm, ý niệm khẽ động.
Một quang ảnh sinh ra từ trong cơ thể hắn, nhanh chóng nhảy lên bàn tay của hắn, hình thành một bức bức vẽ đồng tiền có hai màu vàng bạc.
Đây là đồng tiền của Đất, là tượng trưng cho bốn Thánh Trụ.
Đồng thời, trên Giao diện Chiến Thần cũng xuất hiện dòng nhắc nhở:
[Chủ nhân của Thánh trụ Đất, mời lựa chọn sức mạnh ngài muốn phát động.]
[Có thể lựa chọn sức mạnh: May Mắn Thực Sự, Cấm Tuyệt, Che Chở.]
Cố Thanh Sơn liếc mắt quét xong, âm thầm nói trong lòng: “Phát động May Mắn Thực Sự.”
Trên Giao diện Chiến Thần lập tức xuất hiện dòng nhắc nhở mới:
[Ngài lựa chọn May Mắn Thực Sự.]
[Năng lực này đã phát động, duy trì liên tục mười hai tiếng đồng hồ.]
[Sau khi kết thúc năng lực lần này, ngài phải đợi ba mươi ngày sau mới có thể sử dụng sức mạnh Thánh trụ Đất lần thứ hai.]
Toàn bộ dòng chữ nhỏ phát sáng thu lại, biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Hắn nhìn mọi người, đang chuẩn bị nói, bỗng nhiên một hàng chữ nhỏ lại xuất hiện trong không trung:
[Chú ý.]
[Ngài đã thu được bảo vật Kỳ Quỷ: Sợi dây Vân Đồ.]
[Ngài thu được thân phận đã thất lạc: “Người thức tỉnh thế giới Phủ Bụi cổ xưa”. Xét theo thân phận này, ngài sẽ mãi mãi mất đi sự che chở của Thế Giới Phủ Bụi.]
[Ngài được ban cho sức mạnh hệ Thần Bí: Sự che chở Kỳ Quỷ của thế giới quá khứ.]
[Xin đặc biệt chú ý.]
[Ngài đồng thời có May Mắn Thực Sự và May Mắn Đặc Biệt, hai bên tiến hành cùng nhau, tạo thành thần kỹ Vận Mệnh: Lời nói quyết định vận mệnh (hiếm có) (duy nhất) (không thể phát hiện) (không thể thay đổi).]
[Số lần thần kỹ có thể thi triển: Ba lần.]
[Sau khi sử dụng ba lần, May Mắn Thực Sự của ngài sẽ hao hết, ba mươi ngày sau mới có thể sử dụng lần thứ hai.]
Tim Cố Thanh Sơn đập bình bịch.
Trên khắp thế giới này, chưa từng nghe nói tới thần kỹ loại vận mệnh.
Chưa từng có!
Cố Thanh Sơn liền vội vàng hỏi: “Giao diện Chiến Thần, năng lực ‘Lời nói quyết định vận mệnh’ nên dùng như thế nào?”
“Đinh!”
Giao diện Chiến Thần nói: [Đây là một loại thần kỹ vô cùng hiếm thấy, muốn biết nội dung của nó, ngài phải cho ta 500... không, 1000 điểm hồn lực.]
Cố Thanh Sơn: “...”
Lời nói của Giao diện Chiến Thần xoay chuyển quá mau, cho nên Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi khó chịu.
Thế nhưng không còn cách nào khác, mắt thấy sắp sửa chạm mặt hai vị thần, lúc này hắn phải làm rõ ràng kỹ năng này!
"Cho ngươi, nói mau!"
Cố Thanh Sơn nói.
Hồn lực của hắn lập tức bị trừ đi 1000 điểm.
Giao diện Chiến Thần bắt đầu trình bày:
[Cái gọi là “Lời nói quyết định vận mệnh” chính là ngài nói ra một câu nói, sẽ quyết định quỹ đạo phát triển chân thực của một chuyện nào đó.]
[Nếu như ngài phát ra “Lời nói quyết định vận mệnh” đối với một tồn tại nào đó, không những có thể quyết định một vài vận mệnh, còn có thể khiến xác suất nó phát triển theo hướng mà ngài đang nói đến lớn hơn.]
[Đây là sức mạnh vô cùng vĩ đại, mà ngài có quyền sử dụng nó ba lần.]
[Nhớ kỹ, nhất định phải sử dụng sức mạnh này kết hợp với tình trạng thực tế của sự vật. Tuyệt đối không thể nói ra sự việc hoàn toàn không thể thực hiện, vi phạm quy luật cơ bản của thế giới và pháp tắc vận mệnh, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.]
Cố Thanh Sơn hỏi: “Có thể cho một vài ví dụ được không?”
Giao diện Chiến Thần nói: [Nếu như ngài nói Thần Sinh Mệnh lập tức quy thuận ngài. Xét thấy thực lực chênh lệch giữa hai người, cùng với quan hệ giữa ngài và bà ta, chuyện này không phù hợp với quy luật phát triển cơ bản, không cách nào thực hiện được, vì vậy sức mạnh vận mệnh sẽ phản phệ ngài.]
“Còn điều nào khác nữa không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Một chuyện cuối cùng, ngài cách mục tiêu càng gần thì sức mạnh may mắn càng mạnh mẽ.]
“Đã hiểu.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn lên khoảng không trên bầu trời.
Mọi người cũng giống như vậy, tất cả đều ngắm nhìn thiên không.
“Ầm!”
Tại chỗ sâu trong bầu trời truyền đến tiếng va chạm kịch liệt.
Một giọng nam hung ác từ xa truyền đến:
“Ẩn thân ở chỗ này sao? Trật Tự giả cuối cùng, ta muốn bắt ngươi!”
Đây là giọng nam của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả!
Trên đại địa, Thần Sinh Mệnh quơ múa vô số xúc tu màu đen, bay đến chỗ sâu trong bầu trời.
Không đợi Cố Thanh Sơn ra lệnh, Laura đã bung dù lên.
Mọi người biến mất trong không trung.
Giọng nói của Trương Anh Hào bỗng nhiên vang lên:
“Trận đánh cuộc này, cậu có nắm chắc không?”
Cố Thanh Sơn nhếch miệng, nói: “Khởi đầu không tệ, có thể trông chờ.”
“Đi, chúng ta cũng lên.”
Hư không khẽ động, tựa như có cái gì đó rời đi, nhưng lại giống như không hề xảy ra chuyện gì.
Trên bầu trời, thần văn màu vàng nửa trong suốt bị đánh nát từng mảnh.
Ầm!
Bình phong che chắn thế giới đã yếu đuối đến cực hạn, nhưng vẫn chưa hoàn toàn mất đi.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đợi không kịp, sớm đã công kích liên tiếp không ngừng.
“Dừng tay!”
Tiếng thét chói tai của Thần Sinh Mệnh vang vọng khắp đất trời.
Rầm rầm rầm!
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả không nghe thấy lời của bà ta.
Đùa à, đợi lâu như vậy chỉ vì để bóp chết Trật Tự sau cùng, lúc này sao có thể buông tha?
Tất cả bình phong đều bị Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đánh nát từng cái một.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả rơi xuống.
Nó tiến nhập thế giới này, đối diện với Thần Sinh Mệnh, đánh giá đối phương.
Hai thân hình quái vật khổng lồ, rốt cuộc gặp nhau ngay lúc này.
Lúc này đám người Cố Thanh Sơn đã đi tới gần.
Ở khoảng cách ba mươi trượng bên ngoài hai vị thần, Laura hơi do dự.
Cố Thanh Sơn truyền âm nói: “Không sợ, gần thêm chút nữa.”
Laura nghe xong, cắn răng một cái, nhích đến gần hơn mười trượng.
“Tiếp tục.” Cố Thanh Sơn nói.
Laura tiếp tục.
Mọi người đang cùng tiến lên phía trước.
Mãi cho đến khi tán dù đến gần vai Thần Sinh Mệnh.
Nếu có người có thể nhìn thấy bọn họ, hẳn sẽ phát hiện bọn họ gần như dán sát bên tai Thần Sinh Mệnh.
Cố Thanh Sơn nhìn phía hai vị thần.
Chúng nó vẫn đang giằng co, nỗ lực cảm thụ độ mạnh yếu từ luồng không khí dao động xung quanh đối phương.
“Làm sao bây giờ, Cố Thanh Sơn, ở chỗ này em sợ.”
Laura nức nở nói.
“Cho anh một phút.” Cố Thanh Sơn nói.
Trước lúc hai vị thần mở miệng đối thoại, hắn nhẹ nhàng động niệm, kích hoạt “Lời nói quyết định vận mệnh” lần đầu tiên.
Chỉ thấy hắn ghé vào lỗ tai Thần Sinh Mệnh, nhẹ giọng nói khẽ: “Ngươi biết điều quan trọng nhất: Nó đến thế giới này là vì Trật Tự kia... Không thể để cho nó sống mà trở về!”