Nghe thấy tiếng vang, Thời Duy Hạ quay đầu lại nhìn về hướng phòng tắm.
Long Đình Dạ vừa tắm xong, vừa duỗi tay cầm khăn lông chà lau nước trên tóc, vừa đi ra ngoài.
Dáng người Long Đình Dạ rất đẹp, mà lúc này bên hông anh chỉ quấn một cái khăn tắm, đem thân thể với tỷ lệ gần như là hoàn mỹ phơi bày ra ngoài.
Mà trên ngực săn chắc vẫn còn đọng vài giọt nước trong suốt..
Cảnh tượng như vậy đối với Thời Duy Hạ tới nói, thế nhưng mạc danh cảm thấy có vài phần dụ hoặc.
Vừa đẹp lại infinity.. Trong đầu cô vậy mà không xấu hổ hiện ra mấy chữ này.
Mặt cô hơi hơi nóng lên, trước kia sao cô không phát hiện, dáng người anh vậy mà có thể đẹp đến nỗi làm cô phải miên man suy nghĩ.
* * *
Chờ cô lấy lại tinh thần, Long Đình Dạ đã sắp tới mép sô pha, đem khăn lông vừa chà lau ném một bên sau đó trực tiếp ở ngồi xuống sô pha, cầm lấy di động trước khi tắm đặt trên bàn trà lên xem.
Thấy thế, trong lòng Thời Duy Hạ tò mò không khỏi nhìn về phía anh vài lần, thấy anh tựa hồ đang dùng di động giải quyết công việc.
Mà lúc này, anh chỉ lau một nửa tóc ngắn, trên tóc vẫn còn nước không ngừng nhỏ xuống.
Thời Duy Hạ phút chốc có chút bất đắc dĩ. Anh lại không yêu quý thân thể mình như thế, không lau khô tóc, hơn nữa còn vội vàng làm việc.
Vài giây sau, cô bỗng chống thân mình từ trên giường dậy, xoay người đi vào phòng tắm, sau đó cầm máy sấy đi ra.
Long Đình Dạ vẻ mặt chuyên chú dùng điện thoại cùng Hứa Phi Vũ xác nhận tiến trình của hạng mục quan trọng, vẫn chưa chú ý tới động tĩnh phía sau.
Cho đến.. phía sau truyền đến tiếng cô dừng lại, một trận âm thanh máy sấy vang lên.
Tay cầm điện thoại của anh cứng đờ, trên mặt tràn đầy kinh ngạc..
Thân hình cao lớn, bỗng trở nên căng chặt.
Cho đến khi.. một bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng lùa vào mái tóc anh, lòng bàn tay mềm mại thỉnh thoảng chạm qua da dầu anh.
Giờ khắc này, phảng phất có vô số dòng điện lưu từ đầu da xuyên qua cả người anh.. Tê tê dại dại, chính là, lại vô cùng thoải mái.
Trên khuôn mặt điển trai, hiện lên một tia sung sướng.
* * *
Thời Duy Hạ cầm máy sấy, nghiêm túc sấy tóc cho Long Đình Dạ, ngón tay thỉnh thoảng nhẹ nhàng hất hất mái tóc ngắn của anh.
Khi tóc của anh hoàn toàn khô hẳn, cô mới lộ ra vẻ mặt hài lòng, buông máy sấy xuống.
"Được rồi! Không sấy tóc mà ngủ, sẽ bị cảm mạo." Cô cong môi, còn không quên dặn dò anh.
Tuy năng lực thương nghiệp của anh lợi hại, cũng thông minh hơn cô, nhưng trên mặt chăm sóc bản thân anh lại không để ý chút nào!
Thời Duy Hạ nói xong, Long Đình Dạ lại chưa trả lời, không đáp ứng cô cũng không cự tuyệt.
Anh ngồi ở trên sô pha, đưa lưng về phía cô, cô căn bản không nhìn thấy vẻ mặt của anh.
Cô cho là anh vẫn đang xem điện thoại, bất đắc dĩ mà lắc đầu. Khi cô quay người muốn rời đi, một bàn tay to có chút nóng bỏng đột nhiên bắt lấy cổ tay cô.
Thời Duy Hạ dừng động tác, vẻ mặt Hoài nghi nhìn cổ tay mình đang bị nắm chặt.
"Long Đình Dạ anh.. a!" Không đợi cô nói hết lời, bàn tay to của người đàn ông đột nhiên dùng sức.
Cô đang đứng sau ghế sô pha, đột ngột bị người đàn ông kéo một cái, trực tiếp xoay người, cả người ngã về trước sô pha.
Cô kinh hồn thất sắc, còn cho rằng chính mình không thoát khỏi ngã úp sấp xuống, vậy mà lại rơi vào một vòng tay ấm áp.