"Nếu có thể ngăn cản, tôi cũng sẽ không gọi điện thoại cho cậu.. Tôi đây không phải đang nhắc nhở cậu sao." Vương quản gia thở dài một hơi.
Nghe vậy, Mạc Tùy cũng lộ ra vài phần bất đắc dĩ, ho khan một tiếng, sau đó nhìn về phía Long Đình Dạ, lại lên tiếng.
"Tôi đã biết."
Bên này trò chuyện vừa kết thúc, di động trong túi quần tây Long Đình Dạ cũng bỗng rung lên.
Anh thò tay lấy di động ra, khi thấy cái tên hiển thị trên màn hình, biểu tình trên mặt lại ngưng trọng.
Cái tên này, tồn tại trên di động anh đã hai năm, nhưng trước nay chưa từng xuất hiện trên màn hình điện thoại của anh.
"Alo!" Giây tiếp theo, anh nhận điện thoại, đặt ở bên tai.
"Long Đình Dạ, là em.." Trong điện thoại truyền đến âm thanh cẩn thận dè dặt của cô.
"Em hầm canh gà, đợi lát nữa đưa đến cho anh, có được không?"
Cô nói hết lời, Long Đình Dạ cũng không lập tức đáp lại, không có đáp ứng, cũng không có cự tuyệt.
"Em bảo đảm, chỉ đi đưa chén canh gà cho anh, sẽ không quấy rầy anh công tác, anh cho em đi ra ngoài đi.." Thấy anh không đáp ứng, Thời Duy Hạ lại vội vàng lên tiếng, nhỏ giọng khẩn cầu nói.
Nghe đầu kia điện thoại, thanh âm mềm mại của cô gái, ngực Long Đình Dạ như là có nước mưa tinh tế rơi xuống.
Vốn dĩ bị công việc làm cho có chút bực bội, thần kỳ được cô tưới xuống nước mưa làm cho hồi phục tâm tình..
"Thế nào, có được không?" Trong di động, âm thanh Thời Duy Hạ khẩn cầu lại lần nữa truyền đến.
Người đàn ông giật giật hầu kết, giây tiếp theo, một tiếng ' được' đã từ trong cổ họng phát ra.
"Được."
"Ông chủ." Nghe thấy Long Đình Dạ đáp ứng, Mạc Tùy một bên trở nên khẩn trương.
Tuy rằng không nghe được âm thanh trong di động, nhưng thông qua biểu tình thần thái của ông chủ, còn có vừa rồi anh ta nhận được cuộc gọi của Vương quản gia có thể suy đoán ra, thân phận người gọi đến cùng nội dung trò chuyện..
Thì ra là như thế, trong lòng Mạc Tùy càng là vô cùng tò mò. Không biết đầu kia điện thoại thái thái đã hạ mê dược gì cho ông chủ, thế mà có thể làm cho ông chủ, người khiến tất thảy cấp dưới đều cảm thấy tính tình cổ quái khó hiểu, lại sảng khoái đáp ứng thỉnh cầu của cô như vậy.
* * *
"Thật tốt quá, cảm ơn anh. Bây giờ em để cho tài xế đưa em qua đó!" Thanh âm Thời Duy Hạ vui vẻ vang lên, điện thoại theo đó ngắt liên lạc.
Nghe thấy giọng nói vui vẻ của cô gái, tâm tình Long Đình Dạ mạc danh cũng thoải mái vài phần..
* * *
- - Cốc cốc!
* * *
Đúng lúc này, cửa văn phòng bị gõ mấy tiếng.
"Vào đi!" Long Đình Dạ buông điện thoại di động, khuôn mặt tuấn mỹ lập tức lạnh xuống.
Cửa bị đẩy ra, vài người ăn mặc phục trang nhân viên công tác chậm rãi đi đến.
Mấy người đứng trước bàn làm việc trong chốc lát, nhìn thoáng qua nhau, rốt cuộc có một người đàn ông mang mắt kính, run run rẩy rẩy mở miệng.
"Ông chủ, lần này chúng ta đấu thầu thương nghiệp ở quảng trường thành phố S.." Nói đến đây, người đàn ông khẩn trương ngẩng đầu, liếc nhìn Long Đình Dạ một cái.
Quả nhiên.. khuôn mặt tuấn mỹ kia, lúc này tràn đầy vẻ không vui.
"Bị đoạt?" Long Đình Dạ cau mày, biểu tình nghiêm túc hỏi.
Mấy người đồng thời đều kinh ngạc, ánh mắt Long Đình Dạ quá lạnh lẽo, làm người bị anh nhìn phát hoảng.
Qua vài giây, mới vội cúi đầu, không có tự tin nói một câu.
"Vâng."
Nghe mấy người trả lời, trên khuôn mặt lạnh lẽo của Long Đình Dạ, lộ ra nụ cười lạnh làm người khác không rét mà run.
"Tốt lắm!"