“Đại khái chuyện chính là như vậy. Còn việc tại sao lão quỷ lại bị chủ nhân của Lâm Yến Nhi khống chế thì anh không rõ lắm, chỉ biết lần này anh ta đi ra cứu anh là đã trái lệnh của chủ nhân Lâm Yến Nhi, khi trở về nhất định là không tốt.” Đường Dũng thở dài nói.
Nghe anh ta nói vậy tôi cũng liền thấy lo lắng, sợ Tô Mộc trở về sẽ phải chịu trừng phạt, hơn nữa lần này Tô Mộc xuất hiện có mục đích là trộm thân thể kiếp trước của tôi đi, anh ấy sẽ mang thân thể tôi đi đâu?
Đang suy nghĩ thì Giao tiên cầm một đống giấy trong tay trở lại, vừa vào phòng bệnh đã la hét phiền toái, nói người hiện đại sức khỏe quá kém, trong bệnh viện có quá nhiều người bệnh, ông ta đường đường là đại yêu cửu hạch mà lại phải xếp sau mông người khác để nộp tiền, nói ra thật mất mặt!
Vừa lầm bầm mặt Giao tiên đầy oán khí đi về phía Đường Dũng, đem tờ hóa đơn trong tay ném vào người Đường Dũng, tức giận nói: “Còn phải ở thêm bảy tám ngày nữa. Rõ ràng đã không chết được đại phu còn không chịu để ngươi rời đi. Hắc điếm! Nơi này nhất định là hắc điếm!”
“Là không chết được nhưng vết thương toàn thân còn chưa khép lại mà…” Đường Dũng thấy mặt Giao tiên đen lại, chỉ có thể cười nói.
Bây giờ Đường Dũng bị thương, tôi cũng bởi vì mệt nhọc quá độ cần nghỉ ngơi, trong ba người chỉ còn Giao tiên là khỏe mạnh tỉnh táo. Chờ ông ta càm ràm xong tôi liền cười híp mắt vẫy vẫy tay với Giao tiên, hỏi ông ta có nguyện ý đi ra ngoài một chuyến nữa mua chút đồ ăn cho chúng tôi.
Giao tiên liền từ chối, đặt mông ngồi ở ghế salon bên cạnh, nói: “Dương Dương thúi, ngươi đừng tưởng Giao tiên ta lớn tuổi mà không hiểu gì về thời nay, không phải có dịch vụ giao hàng sao, muốn ăn gì gọi người khác giao tới là được, sao còn bảo ông đây tự mình đi mua? Ông đây dù sao cũng là muốn trở thành rồng thực sự, sao có thể ngày ngày làm chân tiểu nhị chạy việc cho các ngươi?”
“Giao hàng không phải sẽ tốn thêm tiền sao, hơn nữa ông chỉ bay đi bay về là được, mua được nhiều cũng đỡ cho nhân viên giao hàng khổ cực chạy xe tới…” Tôi cười nói.
Đang nói đột nhiên lòng tôi thắt lại, thật giống như đã có chuyện gì đó phát sinh.
Sắc mặt Giao tiên cũng đột nhiên trở nên căng thẳng, nhanh chóng nhìn chúng tôi một cái, ra hiệu cho chúng tôi yên lặng còn ông ta rón rén đi tới cửa, lặng lẽ núp một bên.
Cộc cộc!
Hai tiếng gõ cửa nặng nề bất ngờ vang lên.
Không biết tại sao, trong lòng tôi thấy lo lắng dị thường, có một dự cảm mãnh liệt rằng phía sau cửa nhất định không phải là người.
“Ai?” Giao tiên nhỏ giọng nói.
Vừa nói ông ta đã thả ra một ít yêu khí biến thành một sợi dây, chỉ chờ cửa mở sẽ trói thứ ở bên ngoài lại!