“Không lên cây thì đừng trách móc ta. Quỳ Anh đã nói mọi việc không thể cưỡng cầu, điều này chứng tỏ mạng của con sóc nhỏ chưa phải tuyệt vào hôm nay.” Bé gái hừ một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.
Bé gái di chuyển tôi lại thấy sau mông bé cái có một vật màu trắng thò ra đong đưa, hình như là cái đuôi!
Ôi, bé gái không phải là người?
Tôi cả kinh trong lòng, không tự chủ nhích tới gần muốn nhìn rõ một chút.
Chỉ thấy một cái đuôi to trắng như tuyết từ sau mông bé gái thò ra, đong đưa lên xuống, mỗi khi bé gái cao giọng chiếc đuôi to này cũng lay động hai cái phối hợp theo.
Đây tuyệt đối là một cái đuôi thật sự! Chỉ là một cái đuôi lông dài mềm mại xù to, sẽ là động vật gì?
Tôi thật sự cảm thấy kinh hãi, có loại cảm giác không nói ra được. Bé gái này thật giống như có liên quan gì đó tới tôi, chẳng lẽ tôi thật ra là yêu chứ không phải là người?
Nhưng tôi lớn tới như này không hề có bất kỳ điều dị thường nào, hơn nữa ba mẹ tôi đều là người bình thường, không phải là yêu.
Chẳng lẽ đây là kiếp trước của tôi?
Đời trước của tôi là yêu?
Như vậy Giao tiên từ đời trước đã bắt đầu đi theo tôi?
Đầu óc tôi càng thêm hỗn loạn.
Ngay khi tôi còn đang đoán xem bé gái này rốt cuộc là loài yêu vật gì thì đột nhiên phía trước xuất hiện biến cố, con sóc nhỏ vừa rồi còn vui sướng ở trên cây đột nhiên kêu thảm một tiếng, ngã xuống.
Con rắn đen nhỏ trên cổ tay bé gái vốn đã buông tha, nghe được tiếng kêu của con sóc lại nâng đầu rắn lên, vào một cái nhào về phía con sóc nhỏ.
Hết sức vội vã!
Không biết tại sao, trái tim tôi thắt lại một cái.
“Không được!” Bé gái cũng vội, cái đuôi sau lưng trong nháy mắt giương lên cao, cũng không thấy rõ bé gái hành động gì nhưng đột nhiên cả người biến mất vô căn cứ.
Đến khi xuất hiện lại cô bé đã ôm con sóc nhỏ đáng thương kia vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông đang xù lên vì bị giật mình của sóc nhỏ. Sóc nhỏ dụi đầu vào trong ngực bé gái, sợ hãi run lẩy bẩy, duy chỉ còn lại cái đuôi to rối bù thò ra, nhìn qua có chút tương tự.
Cũng mềm mại bồng bềnh như vậy.
Chẳng lẽ cô bé này cũng là một con sóc đã thành yêu…
Tôi thầm nghĩ trong lòng.
Con rắn nhỏ kia bị người đoạt lấy miếng thịt ngay miệng liền khó chịu, cái lưỡi thè ra hướng về phía cô bé giống như đang chửi nhau.
Cô bé cũng để mắt tới, đem con sóc đặt lên vai, vẫy tay một cái liền có một đoàn yêu khí màu xanh đậm bao phủ toàn thân, màu sắc của yêu khí này còn nồng đậm hơn màu yêu khí của Giao tiên tôi từng thấy, đã sắp thành màu đen.
Ôi chợt, bé gái này rốt cuộc có lai lịch gì…