“Làm sao tôi biết, cho dù tập đoàn Lục Địa rất nổi tiếng ở thành phố chúng ta thì bình thường tôi cũng không chú ý tới vấn đề này.” Tôi nói.
Nói xong đầu tôi bỗng lóe lên một cái, nhìn bộ dáng thần thần bí bí có chút vênh váo này của Trương Đán, mười có tám chín phần tôi biết vị Tổng giám đốc này.
“Sẽ không phải là Tôn Thiên Nhiên chứ?” Tôi hỏi.
Lúc đi học tôi cũng biết nhà Tôn Thiên Nhiên làm bất động sản, mà tập đoàn Lục Địa này cũng là làm bất động sản, bằng bản lãnh của Trương Đán đi xin việc ở một tập đoàn lớn như vậy quả thật không dễ, hơn nữa lại còn làm tài xế cho Tổng giám đốc, loại công việc này không phải các Tổng giám đốc đều sẽ chọn người mình quen biết tin cẩn sao?
Cho nên Tổng giám đốc tập đoàn Lục Địa này có tám chín phần là Tôn Thiên Nhiên.
Quả nhiên nghe được cái tên Tôn Thiên Nhiên, Trương Đán liền cười như được mùa, nói: “Không sai. Lần trước sau khi đóng cửa cửa hàng thịt rắn tôi không tìm được công việc, bạn cũng biết đấy, mình đang làm ông chủ liền không chịu nổi bị người khác sai bảo, rảnh rỗi hai tháng khiến tôi cũng sắp mọc cỏ. Sau đó may lại gặp phải Tôn Thiên Nhiên, cậu ấy nghe nói tôi gặp bạn liền chủ động tới tìm tôi hỏi thăm về tình hình của bạn, biết tôi thất nghiệp liền bảo tôi đi theo cậu ấy lăn lộn. Tôn Thiên Nhiên mấy năm nay sự nghiệp càng ngày càng lớn nhưng tâm tư vẫn luôn đặt trên người bạn, một lát nữa cậu ấy nếu biết bạn cũng tới chắc chắn phải mừng như điên.”