Dịch: Thư Thư
Nghe tôi nói như vậy, Vương Lâm Lâm cả người run run nhẹ, sắc mặt liền thay đổi, nói: "Em không biết, bình nước kia em đã ném đi, về sau cũng không dùng nữa."
Trong lòng tôi cười lạnh một tiếng, lúc đầu bởi vì chúng tôi đều là cùng một CLB, tôi đối với Vương Lâm Lâm ấn tượng khá tốt, không nghĩ tới cô ấy lại là người như vậy. Bình thường cô lập Chu Lan còn chưa tính, còn chưa phân rõ phải trái liền đổ oan cho Chu Lan.
Bất quá nói đi lại nói lại, đầu óc Chu Lan cũng quá ngốc, coi như Vương Lâm Lâm oan uổng cô ta thì sao, trước mắt cô ấy cũng phải thi đậu Giang Đại đã chứ, tương lai tốt đẹp đang hướng cô ấy vẫy tay vậy mà bởi vì chút chuyện nhỏ này mà phí hoài bản thân, sau khi chết có oán khí nặng như vậy, liền trở lại báo thù.
Trong lòng tôi có chút tiếc nuối, càng nhiều hơn chính là thương xót, đáng lẽ tính toán ban đầu của tôi sau khi bắt được hồn phách của Chu Lan tôi liền đút cho Thuồng Luồng tiên ăn, thế nhưng vừa nghe xong câu chuyện tôi liền cảm thấy Chu Lan thật đáng thương.
Nghĩ tới đây, tôi lại hỏi Vương Lâm Lâm những người khác chết như thế nào, những người kia cũng không thể đồng lõa cùng Trương Ninh trộm cái nước đó đi.
Vương Lâm Lâm lắc đầu một cái, như nói rằng chỉ một người bị như vậy, cô ấy còn chưa mở miệng liền thở dài thật sâu. Người này sở dĩ chết là hoàn toàn do gieo gió gặt bão, cha của Vương Lâm Lâm một lòng hướng đạo, là một người tu tại nhà. Sau khi nghe Trương Ninh chết, Vương Lâm Lâm liền phát hiện chuyện này không đúng, liền chạy về nhà lấy cái mặt dây chuyền màu đen đeo lên cổ cô, còn tìm cao nhân vẽ một chút lá bùa mang về, còn đưa cho một cô gái khác trong phòng ký túc xá tên là Triệu Đan để phòng thân.
Kết quả Triệu Đan kia căn bản là một người đầu gỗ, khoe khoang mình là người chỉ tin theo chủ nghĩa duy vật, sống chết không tin trên đời này có ma quỷ, càng không tin có oan hồn lấy mạng. Dù cô ta có tận mắt thấy Trương Ninh đem mặt mình cắt bỏ. Cô ta cũng cho rằng Trương Ninh chịu không nổi áp lực tâm lý nên mới bị mộng du.
Cô không chịu nhận lấy những lá bùa mà Vương Lâm Lâm đưa. Sau khi Trương Ninh chết, cô ta còn cố ý ở lại trong phòng ký túc xá đó.Còn nói nếu như cô ta rời đi như vậy liền nói lên cô ta đã chịu thua. Cô ta không còn là người theo chủ nghĩa duy vật.
Vương Lâm Lâm ngược lại không còn dám ở phòng đó, cô ấy ở bên ngoài mướn một phòng ở. Cứ như vậy toàn bộ căn phòng kí túc xá chỉ còn có mình Triệu Đan. Trước đó mấy đêm, Triệu Đan vẫn còn đi ăn đi học đi ngủ bình thường, thậm chí đến cuối tuần vẫn hẹn Vương Lâm Lâm đi dạo phố như cũ, khiến cho Vương Lâm Lâm cũng vì chuyện này mà coi như qua.