Nói xong hắn thật giống như đang khoe giàu có, ngoắc ngoắc tay với cương thi tóc trắng, tiếp tục để cương thi vác tôi đi xuyên qua đám đông, đi vào sâu trong thôn.
Đi qua đám người kia, thấy họ ở khoảng cách gần tôi mới phát hiện người nơi này cũng không phải đơn thuần là đi thành một cặp, mỗi cặp bọn họ đều có một đặc tính, chính là một người rất bình thường còn một người khác thì mặt đờ đẫn, trên người mang âm khí nhàn nhạt.
Không cần hỏi, nhất định là thi thể, chỉ là trạng thái của những thi thể này chỉ ở giai đoạn xác sống mà thôi, còn chưa sinh ra các đặc thù của cương thi.
Không hổ là Cản Thi phái, bên cạnh mỗi đệ tử cũng có một thi thể đi theo, một người một xác sóng thành đôi đi lại, hình bóng không rời, nếu không nhìn kỹ căn bản không nhận ra một trong đó là thi thể.
Không để tôi thán phục xong, gã Diệp sư huynh kia đã đưa tôi tới một ngôi nhà ở cuối thôn.
Ngôi nhà này hiển nhiên lớn hơn những nhà khác không ít, có lẽ là nơi ở của Tam trưởng lão.
Quả nhiên, gã Diệp sư huynh đi tới cửa, nhẹ nhàng gõ ba cái, nhỏ gọi gọi sư phu, nói: “Đệ tử bắt được một người tự ý xông vào phái.”
“Vào đi.” Bên trong truyền ra một giọng đàn ông, âm thanh rất nhỏ nhưng tôi có thể cảm nhận được, giọng kia là từ một người đàn ông trẻ tuổi phát ra, hẳn là những đệ tử khác của Tam trưởng lão cũng ở bên trong.
Gã Diệp sư huynh được cho phép, mặt lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, thận trọng đẩy cửa đi vào.
Cương thi tóc trắng vác tôi theo sát phía sau.
Vào phòng, cương thi tóc trắng lập tức quăng tôi xuống đất, tôi lăn một vòng choáng váng, không khỏi hít một hơi lạnh.
Sau khi quăng tôi xuống, gã Diệp sư huynh kia liền cùng cương thi của hắn cũng đứng sang một bên xếp hàng, không lên tiếng.
Không đợi tôi kịp ngọ nguậy đã có hai cái chân đi tới trước mặt, tôi chỉ có thể thấy hắn mặc giày da loại đặc biệt cổ, phía trên có hoa văn màu đen, nhìn vừa tinh xảo lại vừa xa hoa.
“Cô chính là người tự ý xông vào? Đứng lên, nói với tôi một chút, tại sao đêm tối cô lại phải đi tới nơi này?” Từ trên đầu tôi một giọng nam ấm áp truyền tới, khi nói còn mang theo chút ý cười, đồng thời có một cánh tay đưa tới muốn kéo tôi đứng lên.
Tôi nghe vậy sửng sốt một chút, theo bản năng ngẩng đầu lên, một gương mặt ấm áp như ánh mặt trời ập vào mắt tôi, khóe miệng hắn mang nụ cười ấm áp, cùng với hoàn cảnh quỷ dị xung quanh lại càng tạo nên ấn tượng nổi bật.
“Anh…” Tôi cho là sau khi vào sẽ có một ông già cổ quái nhìn tôi chằm chằm, thậm chí có thể có người sẽ nghiêm khắc tra khảo, thế nào cũng không nghĩ được sẽ gặp người ấm áp như vậy. Nhìn gương mặt vô hại của anh ta thật giống như thấy anh ta tôi liền an toàn vậy.
Chuyện xoay ngược quá nhanh, óc tôi suy nghĩ không kịt có chút đơ.
“Tôi thế nào? Cô không chê đất lạnh?” Người kia cười như nắng ấm giữa mùa đông, cũng không để ý tôi có đồng ý hay không liền nắm một tay tôi, kéo tôi đang nằm dưới đất đứng đậy.
“Anh là ai? Tam trưởng lão đâu?” Tô đẩy anh ta ra, cảnh giác lui về phía sau mấy bước, sau đó quan sát chung quanh tìm Tam trưởng lão.
Nhưng tôi tìm một vòng đều không phát hiện những người khác trong phòng này, cuối cùng tôi dùng ánh mắt không hiểu nhìn người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông trước mắt đột nhiên cười, lộ ra một hàng răng đều đặn đẹp đẽ, nói: “Tam trưởng lão? Xem ý này của cô, cô quen Tam trưởng lão?”
“Tôi không quen.” Tôi lắc đầu một cái. Vốn lòng vẫn khẩn trương chờ cơ hội chạy trốn nhưng sau khi thấy người này, cũng không biết vì sao tôi lại nói thật một cách rất từ nhiên, giống như trước mặt anh ta bất kỳ lời nói láo nào cũng không nên tồn tại vậy.
Người kia cười càng rạng rỡ hơn, nói: “Vậy cô nhìn người khác làm gì, không nghĩ tôi chính là Tam trưởng lão sao?”
“Không thể nào.” Tôi buột miệng nói theo bản năng. Có điều nói xong cơ thể tôi liền run lên, nhìn anh ta khiếp sợ.
- --
Sant: Nay mình bận, hẹn trưa mai đăng bù liền 3 chương mọi người nhé <3
Trong thời gian chờ đợi các bạn có thể theo dõi và ủng hộ 2 bộ sant cũng đang edit là: Tổng tài bá đạo giành vợ yêu và Khế ước hào môn nha <3.