Dạ Lăng Hàn đúng là đang thăm dò Kỷ Nhiên, anh nghi ngờ rồi!
Lần trước Kỷ Nhiên đột nhiên rời khỏi biệt thự, cũng là đến phòng khám của Thịnh Duy Thanh.
Lần này Kỷ Nhiên lại đồng thời xuất hiện cùng Thịnh Duy Thanh.
Nhớ tới Thịnh Duy Thanh là chuyên gia nghiên cứu về Omega, Dạ Lăng Hàn bắt đầu nghi ngờ, người vừa phát tình rốt cuộc có phải Kỷ Nhiên hay không?
Sự việc không thể trùng hợp như vậy, trong này nhất định có vấn đề.
Thà gϊếŧ một nghìn còn hơn bỏ sót.
Dạ Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào mắt Kỷ Nhiên, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm dù là nhỏ nhất trên mặt cậu.
Ánh mắt mãnh liệt khiến toàn thân Kỷ Nhiên cứng ngắc, cậu cố gắng khống chế cảm xúc của mình, không để nét mặt của mình lộ ra bất kỳ không ổn gì.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, trong lòng Kỷ Nhiên run lẩy bẩy, dưới ánh mắt áp bách mãnh liệt của Dạ Lăng Hàn, cậu suýt thì không chịu nổi.
“Giáo sư Thịnh, ngài đến xem một chút, bên này có Omega phát tình.”
Nơi xa, nhân viên trường học hô lớn một tiếng, hấp dẫn chú ý của Dạ Lăng Hàn.
Dạ Lăng Hàn thu lại ánh mắt, nhìn về phía âm thanh phát ra.
Một Omega sắc mặt tràn đầy đau đớn đứng ở sau lưng nhân viên trường học, từ trên người cậu ta phát ra mùi pheromone nồng đậm.
Thịnh Duy Thanh đi qua, nhíu mày nói: “Sao trong trường học lại có Omega?”
Omega kia đỏ mặt úp úp mở mở: “Tôi đến tìm… đến tìm người.”
Thấy cậu ta ấp a ấp úng, Thịnh Duy Thanh cũng đoán được đại khái, hẳn là Omega này sắp phát tình, đến tìm Alpha đã đánh dấu cậu ta để giải quyết du͙ƈ vọиɠ.
Bởi vì ảnh hưởng của pheromone, Alpha vây xem đều xôn xao, nhưng Omega này đã bị đánh dấu, trên người mang theo mùi pheromone của Alpha đã đánh dấu cậu ta. Đối với Alpha khác thì ảnh hưởng cũng không lớn lắm.
Dạ Lăng Hàn nhìn cảnh tượng nơi xa, chân mày nhíu chặt lại. Mùi pheromone ngọt ngào mê người vừa rồi căn bản không phải mùi pheromone từ trên người Omega này tỏa ra.
Bọn họ không phải là một người.
Ở trong khuôn viên trường này còn cất giấu một Omega khác, người đó sẽ là Kỷ Nhiên sao?
“Tiểu Duyệt, sao em lại tới đây?”
Từ đằng xa có một Omega chạy tới, bắt lấy cánh tay Omega, kéo cậu ta tới cạnh mình.
“Tường Vũ, hôm nay là ngày em phát tình. Anh có thể giúp em không?” Tiểu Duyệt gần như cầu xin nhìn Alpha trước mặt.
Nhưng mà, Tường Vũ lại lạnh lùng hất cậu ta ra: “Tôi và em cũng chỉ là chơi đùa mà thôi, sao em lại tưởng là thật?”
Khuôn mặt đỏ bừng bởi vì phát tình của Tiểu Duyệt lập tức trở nên tái nhợt: “Anh… anh nói cái gì? Nhưng anh đánh dấu em rồi! Anh đánh dấu em thì nên chịu trách nhiệm với em chứ!”
“Tôi từng đánh dấu rất nhiều Omega, nếu như em muốn trở thành một trong những người tình của tôi giống như bọn họ, tôi có thể miễn cưỡng làm với em.”
“Em muốn kết hôn với anh.”
Tường Vũ giống như nghe một câu chuyện cười, nở nụ cười: “Em đừng có nằm mơ! Em xem lại dáng vẻ của mình đi, có chỗ nào hấp dẫn người ta. Lúc ấy em phát tình, tôi chỉ là thương hại nên mới giải quyết nhu cầu giúp em, em còn thật sự cho rằng tôi thích em sao! Đừng ngây thơ nữa! Em căn bản không xứng với tôi.”
Tiểu Duyệt nghe vậy thì bật khóc, trên mặt giàn giụa nước mắt.
Alpha vây xem mặt không cảm xúc nhìn cảnh tượng này, không một ai đồng tình với Tiểu Duyệt mà đi khiển trách Tường Vũ.
Kỷ Nhiên siết chặt nắm đấm vang lên ken két, cười khẩy: “Lại là một tên cặn bã.”
Rất rõ ràng chữ ‘lại’ này là chỉ cây dâu mắng cây hòe, Dạ Lăng Hàn nhướng mày, đáy mắt xẹt qua hàn ý.
“Anh đánh dấu em rồi, anh nên chịu trách nhiệm với em.” Tiểu Duyệt nhào đến giữ chặt lấy cánh tay Tường Vũ, lại bị anh ta hất mạnh ra.
Mùi pheromone trên người Tường Vũ khiến Tiểu Duyệt đang trong kỳ phát tình cực kỳ mất khống chế, cậu ta không chút tôn nghiêm ngã quỵ xuống đất, ôm chặt lấy hai chân Tường Vũ, không ngừng cầu xin.
Tường Vũ từ trên cao nhìn xuống cậu ta, trong đôi mắt là xem thường và khinh bỉ không hề che giấu.