Sắp khi cúp điện thoại, tâm trạng của Gavin rất tốt
Trước đây anh cũng không hề ngờ đến được là gọi điện cho Lăng Huyền lại có thể có được một niềm vui ngoài ý muốn như thế.
Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh chỉ là hôn nhân hợp đồng mà thôi, hai người thậm chí còn chưa lên giường với nhau.
Như thế thì anh ấy có thể theo đuổi Nguyễn Khánh Linh rồi, Gavin cho rằng, bản thân anh có chỗ nào thua kém Phạm Nhật Minh đâu chứ, thậm chí, anh ấy còn có ưu thế trẻ trung về tuổi tác hơn anh.
Nguyễn Khánh Linh đang xa lánh anh ấy, đó là vì tính cách tự nhiên của cô vốn đã như thế rồi, nhưng mà Gavin không tin, sẽ có một người phụ nữ nào lại có thể thoát khỏi được sự tấn công mạnh mẽ của anh ấy.
Lúc này, mẹ của Gavin đi vào phòng khách, là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp tinh tế.
Bà hỏi: “Mẹ nghe quản gia nói, con đang nghe ngóng tin tức về một cô gái?”
Nhìn mẹ của minh, Gavin cũng không chút giấu diếm, anh ấy trực tiếp kể tỉ mỉ việc mình muốn theo đuổi Nguyễn Khánh Linh cho mẹ mình nghe.
Hơn nữa, đến chuyện Nguyễn Khánh Linh kết hôn cùng với Phạm Nhật Minh, anh cũng kể rõ ràng với mẹ.
“Cô gái đó thật sự chỉ là kết hôn giả với cậu chủ Minh thôi sao?”
Mẹ của Gavin đương nhiên cũng biết đến nhà họ Phạm, nhưng mà, bà vẫn lại hỏi Gavin để xác nhận lại một lần nữa.
Gavin gật đầu: “Thật hơn cả vàng nữa, cho nên mẹ à, con quyết định sẽ theo đuổi cô ấy.”
Trong mắt của anh ấy lộ ra vẻ vô cùng kiên định.
Qua một lúc lâu, người phụ nữ kia trầm tư một hồi, sau đó mỉm cười cổ vũ: “Được, khó mà con mới có thể gặp được một người con gái mà con có hứng thú như vậy, vậy cứ dũng cảm đi theo đuổi người ta đi, lúc đó khi mẹ và ba con ở bên nhau, mới đầu cũng bị rất nhiều người bàn tán nhưng sau này, chúng ta không những có được con mà cuộc sống vẫn hạnh phúc như thuở đầu.”
“Vâng.”
Gavin đối với việc nhận được sự ủng hộ của mẹ mình thì lại cảm thấy ngoài ý muốn vô cùng, nhưng anh ấy vẫn vui vẻ tiếp nhận.
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đang ở một nơi cách đó rất xa, hoàn toàn không biết được bản thân mình đã bị Lăng Huyền bán đứt cho người ta.
Tất cả tâm tư của cô lúc này đều dồn hết vào chuyện tìm việc, không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác.
Mà Phạm Nhật Minh cũng đang bận xử lý hậu sự cho nhà họ Hà, buổi tối trở về nhà cũng đã rất muộn rồi, có nhiều lúc, đều là Nguyễn Khánh Linh đã đi lên lầu ngủ say rồi thì anh mới về đến nhà.
Hai người gần như không có thời gian để gặp mặt nhau, cũng không có thời gian nào để nói chuyện.
Buổi sáng hôm đó, Nguyễn Khánh Linh đang ngồi trong phòng đọc sách, lại chuẩn bị chau chuốt lại hồ sơ xin việc của mình thêm một lần nữa, cô cảm thấy, có lẽ là hồ sơ xin việc còn sơ sài cho nên cô mới không nhận được bất cứ câu trả lời nào từ các nơi mà mình đã nộp đơn.
Đột nhiên, Phạm Nhật Minh gõ cửa.
Anh đi vào bên trong, Nguyễn Khánh Linh nhìn anh, tầm mắt hai người chạm nhau, liền vội vàng thu mắt về.
Người đàn ông kia mặc một bộ đồ tây được thiết kế và may thủ công toàn bộ, đường cong trên đôi gò má hiện lên vô cùng tuấn tú, lúc này lại càng gia tăng thêm cảm giác cấm dục và quyến rũ, trái tim của Nguyễn Khánh Linh lại đập nhanh hơn mấy phần.
Nhưng, cô vẫn giả vờ bình tĩnh, hỏi: “Hôm nay sao anh lại ở nhà thế?”
Trước đây vào giờ này thì đã sớm không thấy bóng dáng của anh rồi, hơn nữa, Nguyễn Khánh Linh có thể chắc chắn rằng là, anh đã đến giúp đỡ chuyện trong nhà cho Hà Thanh.
Tuy là Nguyễn Khánh Linh cảm thấy trong lồng ngực của mình hơi khó chịu, nhưng mà cô cũng không để lộ ra bên ngoài, khiến cho Phạm Nhật Minh cảm thấy mình là một người làm loạn vô cớ.
Phạm Nhật Minh đi về phía cô, giọng nói lạnh nhạt: “Tôi muốn đến tham gia tang lễ của chú Hà, cô có muốn đi không?”
Nghe thấy thế, Nguyễn Khánh Linh cảm giác trái tim của mình lạnh đi rất nhiều, cô lắc lắc đầu nói: “Tôi không được thoải mái trong người lắm, không đi đâu.”
Một mặt là vì cô không muốn nhìn thấy Hà Thanh, một mặt khác là vì cơ thể của cô đúng là có chút khó chịu, bắt đầu từ sáng sớm hôm nay thì bụng nhỏ đã đau hơi lâm râm rồi, chắc là kỳ sinh lý sắp tới.
Phạm Nhật Minh thấy khuôn mặt của cô có chút trắng, cũng không ép buộc cô đi, chỉ nói: “Nếu không thoải mái thì có thể nói chú Hùng gọi bác sĩ đến xem, tôi đi trước đây.”
“Được, tôi biết rồi.”
Nói xong, Nguyễn Khánh Linh liền tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính.
Thấy thế, Phạm Nhật Minh cũng không nói gì nữa, quay người rời đi.