An An đã đồng ý với cha mẹ, nhất định phải đợi sau khi lên đại học mới yêu đương, vì thế cô không dám nói với cha mẹ, còn sợ cha nhìn lén điện thoại di động của cô, mỗi lần đều là bạn tốt trên Taobao trò chuyện với Nhạc Nhạc, trong wechat chỉ nói chuyện học tập.
Hai người đều là lần đầu yêu đương, cũng không hiểu yêu đương phải làm gì, chỉ là mỗi lần nghỉ hè trở về sẽ lén hẹn đi xem phim. Một lần tiếp xúc thân mật duy nhất là nghỉ tết đi công viên giải trí chơi, sau khi kết thúc hai người trốn ở trong chỗ rẽ hôn nhau.
Hôn xong cảm giác gì cũng không rõ, chỉ cảm thấy mặt nóng cháy, tim đập nhanh hơn.
Hai người rề rà hồi lâu mới về nhà.
An An vẫn cho là mình giấu rất tốt, không nghĩ tới sau khi thi đại học kết thúc, cô nói với cha mẹ mình muốn ra ngoài chơi với bạn học, Lê Tiêu ngồi ở trên ghế sô pha trực tiếp cười nhạo lên tiếng, "Hẹn hò thì hẹn hò, còn nói cái gì mà đi du lịch với bạn học?"
Giang Nhu càng bình tĩnh nói: "Con và Nhạc Nhạc đều còn nhỏ, phải làm tốt biện pháp an toàn."
"…"
Vẻ mặt An An khiếp sợ nhìn bọn họ, "Cha mẹ biết rồi?"
Lê Tiêu tức giận nói: "Con cũng không xem hành động của con dở cỡ nào, trước đây tùy tiện ném điện thoại lung tung, bây giờ thì giấu giếm che đậy, hồi tết miệng còn sưng tấy trở về, ông đây cũng không bị mù."
An An đỏ mặt vội vàng kéo hành lý bỏ chạy, không muốn tiếp tục nghe cha nói nữa.
Đến cửa khu dân cư, Nhạc Nhạc đã đi qua, sau đó mang hành lý lên xe giúp cô, hai người cùng tiến lên xe, An An không nhịn được nói với cậu việc này, không nghĩ tới biểu hiện của Nhạc Nhạc rất bình tĩnh nói: "Bình thường."
Bà Tống và ông chủ Du cũng đã sớm phát hiện cậu và An An yêu nhau, còn bảo cậu đừng bắt nạt người ta.
Nhạc Nhạc dẫn An An đến hòn đảo tư nhân chơi, nơi đó là hai năm trước cậu mua, bây giờ đã kiến tạo rất đẹp, bộ phận khu vực bên trên mở cho bên ngoài, vô cùng náo nhiệt.
Nhạc Nhạc còn biết lái du thuyền, chở An An chơi trên biển, An An cũng học được cách lái du thuyền rồi.
Sau khi chơi trên hải đảo mười mấy ngày, hai người lại đi sa mạc ngắm sao, ăn dê nướng…
Chơi ròng rã đến khai giảng mới về nhà ở mấy ngày, sau đó hai người lại cùng nhau học đại học, An An học ngành vật lý, Nhạc Nhạc học ngành tài chính.
Sinh viên chuyên ngành này như An An đều là học sinh giỏi vùi đầu học cực khổ, mọi người gần như đều ngâm mình ở thư viện và trong phòng thí nghiệm, một lòng học tập, rất ít quan tâm chuyên bên ngoài, vì thế tuy rằng lúc An An tiến vào trường dẫn tới một vài náo động, nhưng sau đó theo hành tung của cô không rõ, mọi người cũng dần dần đã quên người này.
Ngược lại là Nhạc Nhạc, không chỉ có kết quả học tập xuất chúng, trước đó cậu còn từng lên tạp chí tài chính mấy lần, vì thế vừa vào khoa đã trở thành cục cưng của khoa, trong trường học nữ sinh theo đuổi cậu rất nhiều.
Sau khi An An biết, còn lén lút ghen mấy lần.
Có điều Nhạc Nhạc rất buồn cười, trực tiếp làm theo yêu cầu đặt mấy chiếc áo thun, trên áo thun in ảnh chân dung của An An, phía dưới còn có một dòng chữ "Bạn gái của tôi".
"…"
Việc này còn lên Tieba trường, xây lên mấy trăm tầng lầu, phía dưới không chỉ có bạn học nữ rít gào nói thật lãng mạn, còn có bạn học nam để lại bình luận "Người anh em, vẫn là cậu trâu bò".
Con đường tình cảm của An An và Nhạc Nhạc vẫn thuận lợi, mâu thuẫn duy nhất chính là bình thường An An không có thời gian với Nhạc Nhạc, ban đầu Nhạc Nhạc còn nhắc vài lần, nhưng sau đó thấy An An trên mặt mang quầng thâm mắt còn cùng cậu xem phim, cậu thấy vậy cũng không nói gì.
Sau khi hai người tốt nghiệp đại học thì kết hôn, Nhạc Nhạc trực tiếp tiến vào công ty, cậu không có học tiếp lên trên, có điều mời gia sư, bình thường bớt thời gian đi học, trên danh nghĩa là gia sư nước ngoài.
An An thì lại một mực học hành, sau khi cô đậu tiến sĩ, Nhạc Nhạc còn bỏ tiền xây một phòng thí nghiệm cho cô, để cô an tâm nghiên cứu.
Ngày ấy kết hôn, An An nói với Nhạc Nhạc: "Trước đây em còn vô cùng hâm mộ cha mẹ và dì, cảm thấy bọn họ chính là kiểu tình yêu viết trên sách, cũng hi vọng mình có một ngày có thể tìm được một bạch mã hoàng tử tốt với em, sau đó em phát hiện thì ra em đã sớm có rồi."
Nhạc Nhạc thấy cô cười rất dịu dàng, thực ra từ nhỏ cậu đã nhận định sau khi mình lớn lên muốn kết hôn với cô, cậu là người tích cực, khi còn bé mẹ nói cho cậu biết, là An An cứu cậu, năm đó nếu không có An An đề nghị đi công viên giải trí chơi, dì Giang cũng sẽ không dẫn cô đi công viên giải trí, sau đó phát hiện cậu bị lừa bán.
Không có An An, bây giờ còn không biết cậu ở nơi nào.
Vì thế lúc còn rất nhỏ, trong lòng cậu chỉ có một người, một cô bé tên là An An.