Chồng Muốn Tôi Phá Thai Để Hiến Tủy

Chương 2: CHƯƠNG 2



Quả nhiên, sau khi tiễn Mi Tuyết, Trần Minh Xuyên dần bình tĩnh lại.  

 

Thấy tôi đứng dựa vào cửa nhìn anh, anh ho khan hai tiếng, cố gắng che giấu sự lúng túng.  

 

“Thanh Thanh, em không biết đâu, bệnh nhân không thể bị đẩy như vậy, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta không gánh nổi đâu.”  

 

Tôi chắn ở cửa, không nhúc nhích.  

 

“Vậy nên, anh nổi giận với em là vì sợ cô ta vu oan sao?”  

 

Trần Minh Xuyên tránh ánh mắt tôi.  

 

“Đương nhiên, đương nhiên là sợ cô ta vu oan rồi.”  

 

Tôi bình tĩnh nhìn anh.  

 

“Vậy thì đúng rồi. Sao anh có thể vì một người muốn mạng con của anh mà mắng em được chứ.”  

 

Anh cười gượng hai tiếng, đầy miễn cưỡng.  

 

Mãi lâu sau anh mới nói.  

 

“Thực ra chúng ta còn trẻ, có thể cố gắng thêm vài năm rồi sinh con sau cũng được mà.”  

 

Tôi im lặng.

 

Anh liếc tôi đầy chột dạ.  

 

“Em biết mà, con có thể sinh lại, nhưng mạng người thì không thể hồi sinh.”  

 

Khi Trần Minh Xuyên nói ra câu này, tôi biết, dự cảm của tôi hầu như đã đúng.

 

Tôi đuổi anh ra khỏi nhà, sau đó nhanh chóng liên hệ với thám tử tư.  

 

---

 

Chỉ trong vài ngày, hồ sơ của Mi Tuyết đã được gửi đến tài khoản của tôi.  

 

Đúng như tôi đoán, Mi Tuyết học cùng trường cấp 3 với Trần Minh Xuyên, và còn chung một khóa.

 



Kèm theo hồ sơ là một đoạn video.  

 

Trong video, Trần Minh Xuyên đang cùng vài người bạn uống rượu trong một phòng riêng.  

 

Có người nhắc đến tình trạng bệnh của Mi Tuyết, mọi người lập tức hùa theo chọc ghẹo.  

 

“Nữ thần của chúng ta đúng là có ngân hàng tủy di động. Dù có tái phát bao nhiêu lần cũng chẳng thành vấn đề, đúng không?”  

 

Cả căn phòng cười ồ lên, họ thay nhau trêu chọc Trần Minh Xuyên.  

 

“Không phải chứ, vì nữ thần mà cái gì anh Xuyên cũng làm được, đúng không nào?”  

 

“Đúng vậy, để ghép tủy cho Mi Tuyết, anh ta còn cưới luôn ngân hàng tủy cơ mà, haha!”  

 

“Anh Xuyên này, anh thích Mi Tuyết đến thế, vậy mà còn lên giường với người phụ nữ không yêu, anh làm thế nào chịu được vậy?”  

 

Trong video, Trần Minh Xuyên chỉ lặng lẽ hút thuốc.  

 

Qua làn khói, ánh mắt anh lạnh lùng, khác hẳn dáng vẻ nhã nhặn mà tôi từng biết.  

 

Anh nhẹ nhàng dụi tắt điếu thuốc, khóe môi cong lên vẻ mỉa mai.  

 

“Chỉ cần nghĩ đến việc cô ấy là ngân hàng tủy, dù có khó nuốt thế nào, tôi cũng chịu được.”  

 

Tôi cảm thấy hơi thở mình như nghẹn lại, cổ họng bị bóp chặt đến không thở nổi.

 

Video vẫn tiếp tục.  

 

Có người lại trêu.  

 

“Khó nuốt vậy mà sao còn làm người ta mang thai rồi?”  

 

“Không phải là anh Xuyên chơi đùa mà quên mất mình thích ai, động lòng thật rồi chứ?”  

 

Trần Minh Xuyên không ngẩng lên.  

 

Mãi sau anh mới nói, giọng thấp:  

 

“… Nực cười, sao có thể chứ?”  

 



“Con tôi có thể cho cô ta, mà cũng có thể lấy đi.”  

 

Video dừng lại đột ngột, điện thoại rơi khỏi tay tôi.  

 

Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm giác nghẹt thở vẫn khiến tôi hít từng ngụm lớn để thở.  

 

Những ký ức về Trần Minh Xuyên ùa về, như đoạn phim quay chậm tái hiện trước mắt.  

 

Lần đầu gặp anh là trong một buổi hiến máu, nhóm m.á.u của tôi rất hiếm.  

 

Khi đó, anh chủ động bắt chuyện.  

 

Giờ nghĩ lại, anh chắc hẳn đã kiên nhẫn chờ rất lâu để tìm được người có nhóm m.á.u phù hợp.  

 

Sau đó, khi hai người dần quen nhau, anh cho tôi xem những bức ảnh về trẻ em bị bạch cầu, nói với tôi:  

 

“Em biết không, bọn trẻ không còn hy vọng chữa trị, nhưng tủy của em có thể cho chúng cơ hội sống sót.”  

 

Anh lợi dụng lòng tốt của tôi để tính toán.  

 

Còn tôi, kể từ lúc đó, đã bắt đầu có cảm tình với anh.  

 

Cuối cùng, tôi gia nhập ngân hàng tủy theo lời giới thiệu của anh.  

 

Rồi anh theo đuổi tôi mãnh liệt, nói rằng tôi quá lương thiện, đến mức anh sẵn sàng đánh đổi mọi vận may trong tương lai chỉ để có được tôi.  

 

Tôi mất cảnh giác, nên bị anh lừa.  

 

Khi tôi và Mi Tuyết được xác nhận ghép tủy phù hợp, anh cầu hôn tôi.  

 

Lần hiến tủy đầu tiên thành công, chúng tôi tổ chức đám cưới.  

 

Có lẽ, Trần Minh Xuyên không ngờ Mi Tuyết tái phát nhanh đến vậy. Hoặc có thể, trong lúc sống chung với tôi, anh đã vô tình động lòng.  

 

Vì vậy, anh mới nói:  

 

“Thanh Thanh, chúng ta sinh con đi.”  

 

…  

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv